
thầy thể dục, muốn mượn gậy chuyền tay cùng
dụng cụ đánh mã số vào buổi trưa, cho nên cô không đứng vào hàng dọc để
thi chạy mà tạm thời chịu trách nhiệm việc đi mượn đồ.
Cô tranh
thủ lớp có tiết tự học sẽ đi mượn dụng cụ thể dục. Năm thứ hai cấp 3
trong nước, thầy giáo giảng giải nội dung thi, việc này không những làm
lãng phí thể lực mà cũng không trợ giúp được việc đạt thành tích trong
đại hội thể dục, thà rằng ra sân tập luyện thì hơn. Cô coi việc phổ biến nội dung thi là do nhà trường cưỡng chế bắt buộc phải thực hiện nên rất thờ ơ, lạnh nhạt.
“ Lớp trưởng, cậu có đi theo cổ vũ tinh thần động viên đội thi của lớp chúng ta không?”. Trong lớp, Bì Đản giơ tay
lớn tiếng hỏi, cậu ta rất muốn được Lại Linh chú ý.
“ 38 à” – lời nói lạc đề được cho là hành động quấy rồi, những tiếng nói của chính nghĩa lớn tiếng công kích.
“ Tốt, tốt ! Lớp trưởng phải thường xuyên mặc quần sooc đấy”. Nếu là hở
ngực thì tốt nhỉ……….đám nam sinh lập tức hớn hở cuốn theo chủ đề đó gây
ồn ào huyên náo một hồi.
“ Bớt đùa vớ vẩn đi có được không?”. Từng nắm giấy vun oanh tạc lên đầu người vừa lên tiếng
Chớp mắt phía dưới đã náo loạn thành từng nhóm ngã phải ngã trái
“ Không được nói nhảm!”. Mùa hè nóng bức cộng thêm tiếng cười đùa của
các bạn học đang đục nước béo cò, Từ Lại Linh trở nên không kiên nhẫn.
Lớp trưởng có sự uy nghiêm, không thể bỏ qua sự khiêu chiến, cô nhanh
chóng nói: “ Đại hội lần này trùng với thi học sinh giỏi nên tớ không có thời gian!”. Cô không muốn vì chuyện nhảm nhí này mà lãng phí thời
gian, thà rằng mở sách tham khảo làm bài tập còn hơn.
Nhìn các
bạn học líu ríu không quyết định chắc chắn được, cô quyết định đưa ra đề nghị chọn ra hai bạn nam, hai bạn nữ được các bạn trong lớp công nhận
là chạy nhanh nhất, lấy ý kiến chọn ra cặp bạn nam - nữ nhóm chạy thứ
nhất, tiếp theo là ghi tên vào danh sách, sau đó dựa vào ý kiến của mọi
người để chọn ra người, tiếp theo và người chạy cuối cùng. Rồi lại sửa
đổi, lại thảo luận, cho đến khi tất cả mọi người hài lòng mới thôi. Dùng bút bi viết danh sách xuất binh, cô kiêm tra xem có lỗi hay không có
lỗi, chờ đưa cho người phụ trách phòng thể dục.
Về phương diện
trường học, thầy hiệu trưởng đưa ra nguyên tắc “ Mọi người cùng nhau
tham dự” nên trường học được sửa sang sáng sủa. Tổ thể dục cân nhắc qua
tình trạng tất cả các lớp, điều chỉnh 15 gậy cho tất cả nam nữ sinh. Mỗi lớp có khoảng 40 học sinh, đội cổ vũ cộng thêm các môn thi điền kinh
các loại khác, tổng cộng có 36 người đều ra sân tham gia đại hội thể dục thể thao “ giao chiến”. Trừ vài học sinh tức giận vì không được tham
gia, là do kỷ lục thật sự của họ kém đến quá thể. Trong đó có Lâm Hi
Nhiên, đồng hồ đo tốc độ chạy nhanh của hắn từ từ đếm ngược từ 20 giây.
100m, cậu ta - một nam sinh trong 20 giây chạy ở vị trí 36 ?
Cô cho rằng Hi Nhiên cố ý chạy chậm lại còn chạy từ từ. Cậu ta là ốc sên đầu thai hay là rùa đầu thai thế ?
Học sinh tiểu học còn chạy nhanh hơn cậu ta là cái chắc.
Bất giác ngẩng đầu tìm bóng dáng của cậu ta, lần nào nhìn cậu ta cũng là hình dạng gục đầu
xuống bàn ngủ và ngủ, ngủ quên trời đất, xem ra chưa tỉnh lần nào.
Thật là vô dụng! Cho dù cô không hứng thú với cuộc thi nhưng trong lòng vẫn
không nhịn được cái người chả có bất kỳ sở trường tài năng này, lúc nào
cũng như là loài không xương.
Lắc đầu một cái, cô điền tên cậu
ta và khoảng trắng dành cho người chạy sau, phía sau tên cậu ấy còn viết thêm vài cái tên của bạn cùng lớp rồi mới viết tên cô và dòng cuối
cùng.
Cô ghi tên cũng không muốn ghi gần tên của cậu ta.
***
“ Lớp trưởng! Mau đứng lên nào”
“ Lớp trưởng ! Gậy để đâu, mau nhặt lên chạy đi “
“ Lớp trưởng cố lên ! “
“ Lớp trưởng --- -------”
Bên tai trái Từ Lại Linh tràn ngập tiếng huyên náo cùng đồng thanh gào thét hai chữ “ Cố lên”, cô phát hiện tầm mắt rất thấp, thấp đến nỗi từ góc
độ đó có thể nhìn thấy con kiến hoặc con gián đang bò trên mặt đường.
Dường như có một người chạy bên cạnh cô, tiếng bước chân dồn dập từ gạch màu
đỏ trên đường chạy như đập vào ngực cô, ánh mặt trời chói mắt khiến nàng không thấy rõ cảnh vật đằng trước, chỉ cảm thấy muốn ngất xỉu.
Có chuyện gì xảy ra với cô vậy ?
Đúng rồi, sáng nay, có hai bạn nữ sinh nói cho cô biết là họ đến kỳ sinh lý, đau bụng dữ dội nên không thể chạy bộ được. Mà người phụ trách thể dục
là con trai nên họ ngại không dám nói, không thể làm gì khác hơn là nói
với cô và nhờ cô giúp đỡ. Cô lập tức bổ sung danh sách lựa chọn hai bạn
khác thế chỗ.
Sau đó, các môn thi đều vào buổi sáng, cô không
tham gia môn thi nào nên phụ trách tạp vụ, làm vài việc lặt vặt như mua
đồ ăn thức uống, nhắc nhở tuyển thủ thời gian ra sân…..Cô cho rằng đại
hội thể dục thể thao ép buộc học sinh không tham gia thi đấu cũng phải
đến dự, may sao chỉ đến dự có một ngày.
Trước khi đội chạy tiếp sức ra sân, lại thêm một bạn bị trẹo chân cho nên không thể thi đấu.
Bây giờ bổ sung người nào thay thế đây, những bạn không tham gia thi đấu đều không ngồi ở hàng ghế đầu, loa truyền thanh