XtGem Forum catalog
Ám Dục

Ám Dục

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324823

Bình chọn: 8.00/10/482 lượt.

n Ma Thiên lần trước … Có phải là anh không?”

“Khách sạn Ma Thiên?” Diêm Việt nhét đôi tay nhỏ bé lạnh như băng của Dung Ân vào túi áo minh: “Lâu rồi anh không đến đó”.

Hôm ấy, trời vừa mưa vừa tối, chẳng lẽ, cô đã nhận nhầm người: “Vậy, anh đã đến Cám Dỗ chưa?”

“Ân Ân, sao em lại hỏi như vậy?” Vẻ mặt Diêm Việt hơi khó hiểu: “Anh vừa

trở về, lại mới nhậm chức nên công việc rất nhiều, làm sao anh có thời

gian đến những nơi như vậy”.

Chợt Dung Ân cảm thấy lạnh cả người, nếu như vậy, đôi mắt hai lần trước cô nhìn thấy là của ai?

Xe của Diêm Việt vẫn theo sau hai người, đi bộ một lúc, cả hai lên xe đi ăn, sau mới đưa Dung Ân về nhà.

Đến dưới khu nhà ở của Dung Ân, Diêm Việt vẫn chưa bỏ tay cô ra: “Anh đưa em lên nhà”.

“Không cần” Dung Ân thấy thời gian không còn sớm, nếu bây giờ dẫn Diêm Việt

lên, chỉ sợ mẹ sẽ giật mình: “Hôm nay, anh mệt rồi, về nhà nghỉ sớm đi”.

Đúng là cũng cảm thấy hơi mệt, Diêm Việt dựa người vào thân xe ô tô: “Anh

nhìn em lên xong sẽ về, ngày mai, cùng nhau ăn cơm nhé”.

“Ừm”

Bịn rịn không muốn buông tay, đã một năm không gặp, sự quyến luyến là

không kể xiết, Dung Ân xoay người đi vào tòa nhà, sau khi nhìn thấy Dung Ân leo lên cầu thang, Diêm Việt mới chui vào xe.

“Đi!”

Chiếc xe ô tô màu đen lượn một vòng quanh vườn hoa nhỏ đi ra khỏi khu nhà,

Dung Ân từ trong tòa nhà bước ra, sau khi thấy chiếc xe biến mất trong

màn đêm mới chậm rãi lên nhà.

“Thiếu gia?”

Người đàn ông tựa đầu trên ghế nhắm mắt dưỡng thần: “Chuyện gì?”

“Cô gái này, là người chúng ta gặp lần trước ở khách sạn Ma Thiên, chính cô ấy là người đuổi theo xe …”

“Làm tốt công việc của anh đi” Người đàn ông trợn mắt, nơi đáy mắt đã không

còn tồn tại dù chỉ một chút sự dịu dàng lúc nãy, anh ta nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe, vẻ mặt khiến người khác không hiểu nổi, hiện tại,

trên mặt người đàn ông này không hề có vẻ vui sướng sau bao ngày gặp

lại. Tài xế không dám tiếp tục nhiều lời, tập trung vào việc lái xe,

nhưng trong lòng không khỏi nghĩ thầm, lần này thiếu gia trở về, không

ngờ tính cách cũng thay đổi? Trong một câu lạc bộ cao cấp ở thành phố Bạch Sa.

Trên sàn đấu

quyền anh được quây bằng ba sợi dây thừng săn chắc, một người đàn ông

cởi trần để lộ dáng người hoàn mỹ, trên tay đeo đôi găng tay đấm bốc màu đỏ. Tốc độ ra quyền vừa nhanh vừa mạnh khiến đối thủ không kịp trở tay. Sau mấy cú đánh liên tiếp, mũ bảo hiểm của đối phương đã rơi xuống đất, thân hình cao lớn nằm vắt ngang trên sợi dây thừng bao quanh sàn đấu.

Dưới sàn đấu, mấy người bạn không ngừng kêu khổ: “Anh điên rồi à?”

“Cậu lên!” Mồ hôi theo mái tóc màu rượu đỏ nhỏ xuống từng giọt, Nam Dạ Tước

giơ tay chỉ vào một người đứng dưới sàn đấu, ánh mắt hung ác như muốn ăn tươi nuốt sống người kia.

“Tước thiếu, hay là thế này, hôm nay

muộn rồi, dừng ở đây đi” Đừng đùa, trò quyền anh này bình thường chơi

giải trí còn được, chứ bây giờ lên đó không phải đi tìm cái chết sao?

“Phí lời! Bảo cậu lên thì lên ngay lập tức”

Mấy người còn lại đưa mắt nhìn nhau. Với tốc độ này, không sớm thì muộn

cũng đến lượt mình: “Đúng vậy, muộn quá rồi, chơi cái này chi bằng đi

chơi mấy em gái”.

“Đúng, đúng, đúng đấy!” Mấy người cùng hùa

theo, vội vàng cởi mũ, tháo găng tay, không đợi Nam Dạ Tước xuống, đã

tranh nhau ra khỏi cửa.

“Tước thiếu, nếu không để ngày mai …” Vị trọng tài tiến lên, không ngờ Nam Dạ Tước đột nhiên xoay người đấm

thẳng vào mặt ông ta. Ông ta không có một chút cơ hội để né tránh, lĩnh

trọn cú đánh.

“Hừ!” Nam Dạ Tước quăng đôi găng tay quyền anh,

thân thể cường tráng nhảy xuống, đi về hướng phòng nghỉ: “Lần sau, tôi

sẽ đánh cho bọn chúng phải tìm răng dưới đất”

“Ai ui!” Vị trọng tài ngã chổng vó trên sàn đấu, mặt mũi thâm tím: “Đừng đánh vào mặt của tôi chứ ^:^”

Đêm đã khuya, Dung Ân ngồi trên giường. Bên cạnh bật một chiếc đèn bàn, chân cô đi tất, trên tay là một quyển album ảnh.

Lật đến trang cuối, là bức ảnh duy nhất của Diêm Việt mà cô vẫn còn giữ lại.

Ngón tay mảnh khảnh khẽ vuốt ve khuôn mặt trên đó, cuối cùng dừng lại ở đôi

mắt: “Mặc kệ khuôn mặt biến đổi như thế nào, anh vẫn là Việt của em”.

Đứng dưới một căn hộ cao cấp, người phụ nữ mặc váy ngủ gợi cảm, bên ngoài

chỉ choàng thêm một chiếc áo khoác mỏng, mái tóc xoăn xõa tung trên vai, khuôn mặt vẫn chưa tẩy trang, có thể thấy được cô ta vội vàng chạy

xuống.

Khi chiếc xe BMW quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt, cô

ta vội vàng tiến lại gần. Người đàn ông tự mình lái xe đến, sau khi đỗ

xe xong, vừa mở cửa bước ra ngoài, người phụ nữ đã ngay lập tức nhào vào trong lòng anh ta.

“Việt, vừa nhận được điện thoại của anh là

người ta đã chạy xuống đây ngay, lạnh quá” Giọng nói nũng nĩu, khiến ai

nghe thấy cũng phải thương hoa tiếc ngọc.

Người đàn ông vòng tay ôm cô ta: “Lên nhà thôi”

“Ừm” Người phụ nữ kề sát vào người đàn ông, cánh tay ôm eo anh ta, vừa đi, ngón tay vừa nhẹ nhàng vẽ vòng tròn trên lưng anh ta.

Thang máy vừa lên đến tầng mười lăm, cửa mở, trong phòng tối đen như mực,

chưa kịp bật đèn, người phụ nữ đã ôm lấy người đàn ông: “Việt, em rất

nh