Âm Mưu Nơi Công Sở

Âm Mưu Nơi Công Sở

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322613

Bình chọn: 7.00/10/261 lượt.

iểm đơn giản của cô cũng coi như có thêm được hai bảo bối.

“Kỹ thuật trang điểm của mình đã tốt hơn rất nhiều, phải không?”

“Cũng tạm được.”

Mèo con không dám tâng bốc kỹ thuật trang điểm của Tô Duyệt Duyệt,

tuy nhiên để làm hài lòng một cô gái có lòng tự tôn cao như cô thì không thể phản bác thẳng thừng, mỗi lần chỉ dám góp ý vài lời: “Hôm khác mình sẽ dẫn cậu đi mua một chút phấn đánh mắt tối màu.”

Mèo con ngại không dám nói phấn đánh mắt màu xanh lam này càng khiến

khiếm khuyết duy nhất trên gương mặt Tô Duyệt Duyệt - mắt một mí - nổi

rõ hơn. Nói thực, trời sinh ra Tô Duyệt Duyệt đã là một mỹ nhân, mũi

thẳng, khuôn mặt trái xoan tinh tế, hàm răng trắng muốt ẩn sau đôi môi

hồng. Duy chỉ có đôi mắt một mí, nếu ở thời cổ đại, hẳn sẽ là một đại mỹ nhân, nhưng đầu thai ở hiện tại thì đó là sự đáng tiếc.

Thực ra, Tô Duyệt Duyệt cũng biết mình mắt một mí, vì thế mới lợi

dụng bị cận thị để đeo một chiếc kính gọng đen nhằm che đậy khuyết điểm

này. Bây giờ, Mèo con nói cần mua phấn đánh mắt mới, cô thầm nghĩ cũng

hợp lý, làm việc cho một doanh nghiệp nước ngoài, ăn mặc, trang điểm

cũng cần chững chạc hơn một chút, tránh để người khác coi thường.

Hồi lâu sau, Tô Duyệt Duyệt cũng trang điểm xong, tháo sim ra khỏi

điện thoại, gói vào trong giấy ăn để vào túi, nói với Mèo con: “Đi

thôi!” Sau đó hai người cùng đi đến nơi cần đến ngày hôm nay, toà nhà

Tổng bộ khu Hoa Đông Tập đoàn JS.

Toà nhà Tổng bộ khu Hoa Đông Tập đoàn JS nằm ở khu vực phồn hoa nhất

của thành phố A, nhìn cách ăn mặc, trang điểm, tốc độ đi lại của cán bộ

công nhân viên nơi đây đủ thấy không thua kém gì Trung Hoàn, Hồng Kông.

Mèo con vừa đỗ xịch chiếc Smart lướt nhanh như bay của mình lại, Tô

Duyệt Duyệt đã vội vã xuống xe, chưa kịp chỉnh sửa lại áo khoác, một cơn gió lạnh bất ngờ thổi ào tới, khiến cổ áo lật tung.

Mèo con ở phía sau nên không nhìn rõ sự bối rối của Tô Duyệt Duyệt,

chỉ thò đầu ra ngoài nói to: “Mình đi dạo một vòng gần đây, lát nữa sẽ

gọi điện cho cậu.”

Tô Duyệt Duyệt vẫn chưa kịp gọi Mèo con dừng lại, chiếc Smart đã biến mất không chút dấu vết. Đúng thật là, lẽ nào cô ấy đã quên mất chiếc di động của mình vừa “hy sinh”?

“Gọi điện thoại, gọi điện thoại cái gì chứ?”

Tô Duyệt Duyệt lẩm bẩm trách móc hai câu, cúi đầu kéo lại cổ áo, sải

bước đến cổng phía nam của toà nhà. Bỗng đập “thịch” một cái vào một vật rất lớn, gọng kính cũng bị lệch đi, mãi mới chỉnh lại được, Tô Duyệt

Duyệt nhìn kĩ, thì ra “vật to lớn” kia là một người đàn ông cao tầm một

mét tám, phong thái rất tự nhiên, tuy màu da hơi giống sắc đồng cổ nhưng đeo thêm một cặp kính với nửa gọng màu đen bóng đã làm tăng thêm vẻ

lịch lãm của anh ta. Nhưng Tô Duyệt Duyệt không quan tâm, một người đàn

ông va phải một người phụ nữ như cô mà không thèm xin lỗi, cô bực tức xả một hơi: “Đi đứng kiểu gì thế, sao lại va vào tôi vậy hả?”

“À, tôi, tôi, tôi, không…”

Anh chàng này rõ ràng bị tật nói lắp, Tô Duyệt Duyệt lại không chịu

thua, một lần nữa đánh giá kĩ một lượt anh chàng đẹp trai trước mặt, nói không chút khách khí: “Va vào người ta mà vẫn không thèm xin lỗi?”

“Tôi, tôi…”

“Tôi làm sao, không có liêm sỉ à?”

Bởi vì còn phải đi ký hợp đồng lao động nên Tô Duyệt Duyệt không muốn đôi co với anh ta thêm nữa, coi như mình xui xẻo đụng phải bức tường

đi, cô lướt qua vai người đàn ông rồi đi thẳng, bỗng nghe thấy có tiếng

người gọi lớn: “Cô à, cổng bên của toà nhà đang sửa, phiền cô đi cổng

chính ở mặt phía đông.”

Hả? Mình đi sai cửa rồi.

Tô Duyệt Duyệt nhanh chóng quay người, vẫn nhìn thấy anh chàng kia

đứng trơ tại chỗ, giơ tay chỉ mặt phía đông nói: “Cổng ở đằng, đằng

kia.”

Đằng kia, đằng kia, không biết là có phải cố ý trêu mình không. Tô

Duyệt Duyệt lườm anh chàng đẹp trai một cái, sải bước vượt qua trước mặt anh ta, đi về hướng cổng phía đông, anh chàng sững sờ trố mắt nhìn rồi

cũng đi về hướng đó.

Tô Duyệt Duyệt đã từng đến đây mấy lần, tuy cổng bên đang đóng để

kiểm tra, sửa sang nhưng bên trong toà nhà không có gì thay đổi. Toà nhà Tổng bộ khu Hoa Đông Tập đoàn JS có mười cầu thang máy, trong đó có hai cầu thang để chở hàng, tám chiếc còn lại có tới sáu chiếc có thể dừng

lại ở bất kỳ tầng nào, hai chiếc trực tiếp đi thẳng tới tầng mười tám

trở lên. Căn cứ vào cơ cấu tổ chức của Tập đoàn JS, hai mươi lăm tầng

của toàn bộ toà nhà là văn phòng làm việc, tầng mười tám trở lên là văn

phòng làm việc của Tổng bộ khu Hoa Đông, tất cả những tầng bên dưới,

ngoại trừ một số tầng cho các đại lý thuê, còn lại được phân cho các

công ty nhánh, hầu như mỗi công ty nhánh đều có vài tầng độc lập và các

nhà xưởng của công ty nhánh đều ở ngoại ô hoặc ven thành phố.

Tô Duyệt Duyệt sẽ làm việc cho công ty Công nghệ thông tin JSCT của

khu vực Hoa Đông thuộc Tập đoàn JS. Trước cầu thang máy, cô đứng đợi

cùng với hai người nữa.

“Anh Doanh!”

Cửa thang máy bằng kính, Tô Duyệt Duyệt nhìn rõ anh chàng mất lịch sự ban nãy đang đứng trước một cầu thang máy khác ở phía sau mình, một cô

gái ăn mặc thời thượng, đi giày cao gót đứng bên cạnh gọi anh ta.


pacman, rainbows, and roller s