
ện
thoại lại báo có tin nhắn:
-Em đang làm gì đó. Văn hỏi.
-Em ngủ rồi
-bà xã của anh ngủ sớm thế?, vài bữa làm vợ anh rồi không được ngủ trước 11h nghe chưa?
-Tại sao ?
-Thì phải lo chăm sóc cho anh chứ sao?
-Thấy ghét!
-Thôi vậy em ngủ đi, mai còn đi làm sớm, yêu em.
-Em cũng yêu anh.
Kết thúc dòng tin nhắn Trang quay trở lại giường định đi ngủ thì tấm thiệp
cưới của My và Lâm rơi ra, nhìn thấy nó cô cũng mất hồn, sao mình lại lơ đãng thế nhỉ chỉ còn hai tuần nữa đám cưới đã diễn ra rồi mà chưa may
áo cưới cho My,xem ra kế hoạch ngủ sớm đêm nay lại bị hủy bỏ rồi.Trang
kéo hộc tủ bắt đầu lôi giấy bút ra phác thảo ý tưởng,càng về khuya cô
càng có hứng những ý tưởng tuôn trào khiến Trang đã tạo nên một mẫu áo
cưới có thể nói là hoàn hảo.Bằng kinh nghiệm, lại chịu khó học hỏi sáng
tạo,càng ngày cô càng tiến bộ hơn trong lĩnh vực của mình.Cứ trên đà thế này việc mơ ước về một bộ sưu tập mới không còn là quá xa vời nữa.
Khi hoàn thành xong bản vẽ thì cũng đã 2h sáng,vươn vai dụi mắt cho đỡ mỏi
cô nằm xuống giường, ngày mai là một ngày vất vả đây rồi chìm vào giấc
ngủ muộn.
Sáng nay Văn có việc đột xuất nên Văn tự đi làm một
mình, nói là đi làm chứ Trang đến công ty với một mục đích khác. Cô muốn tham khảo và muốn mấy chị trong phòng cho cô ý kiến về kinh nghiệm
trong việc lần đầu ra mắt cha mẹ chàng.Như rà trúng đài các chị trong
phòng tuôn ra biết bao bí kíp còn mấy anh thì cứ tủm tỉm cười.Chị Hồng
to mồm:
-Em cứ giả nai vào, ai hỏi gì cũng dạ thưa lễ phép là được.
-Như thế sao được? họ nói mình khờ sao?
-Thế nay… Không được..
-Thôi ,mấy chị đừng trang cãi nữa.Tiếng hét chói tai của Trang khiến mọi
người dừng ngay cuộc trang cãi và đồ dồn con mắt về phía Trang
-Ơ hay, cái con bé này, mấy chị đã nói hết đâu.
-Em không muốn vì em mà mấy chị mất hòa khí,nãy giờ mấy ý kiến của các chị
em đều nghe hết và sẽ có gắng áp dụng.Cám ơn mấy chị rất nhiều, giờ em
đi ăn trưa đây, anh Văn tới rồi.
-Có thế chứ, thôi bye em nha, ăn dui dẻ.
Khi Trang xuống cổng IC thì Văn đã có mắt, mở cửa xe bước vào cô tặng anh nụ cươi rói
-Anh đúng giờ quá ha?
-Chứ sao?, thì cho anh cái gì đi chứ.
À, Trang cười cười ,cô xích lại gần đặt một nụ hôn nhẹ lên môi Văn nói thì thầm:
-Được chưa?
-Chưa!
Đám nhẹ vào vai anh cô la lên:
-Đồ tham lam.
7h sau khi đã chuần bị quần áo tươm tất,váy đỏ xòe , áo sơ mi trắng tóc
uống xoăn tự nhiên khuôn mặt được trang điểm nhẹ nhàng, xoay người ngắm
mình trong gương lần cuối Trang tự tin bước xuống nhà.Khánh tinh nghịch
đưa tay ý chỉ number one làm Trang phì cười.Văn đang ngồi ở phòng khách
nói chuyện với mẹ cô ,chẳng hiểu anh nói cái gì mà mẹ cô cứ cười
suốt.Nghe tiếng động Văn mà mẹ cô đều quay ra sau nhìn, Trang cất giọng:
-Mình đi thôi anh.
-Vâng, con xin phép bác cho con đưa Trang qua bên nhà ạ
-Ừ hai đứa cứ đi đi.
Ngồi trong ô tô khuôn mặt Trang lộ rõ vẻ căng thẳng,tay cô không ngừng ra mồ hôi.Văn nhận thấy sự thay đổi của Trang nên nhẹ nhàng nắm lấy tay cô
trấn an:
-Không sao đâu, có anh đây mà,chỉ một bữa cơm thôi em đừng căng thẳng thế.
Nhận được lời động viên của Văn Trang thấy như trút bớt một phần lo lắng,Văn cho xe vào trung tâm thương mại theo lời gợi ý của Trang.Cô chu đáo
chọn quà cho ba mẹ anh khiến anh rất hài lòng.Tuy không có gì là nhiều
chỉ là chiếc khăn quàng cổ mùa đông và chiếc áo khoác cho ba anh nhưng
nhìn Trang hiếu thảo và biết cư xử như thế khiến anh rất hài lòng.Chưa
biết mai này ra sao nhưng hiện tại anh cảm thấy ,anh không thể nào sống
thíu cô ngay cả từng s. từng phút. Được tin tối nay Văn dẫn bạn gái về nhà ra mắt ,ông Tùng và bà Nga hí
hửng hẳn ra.Bởi đây là làn đầu thằng con trai ông có vẻ nghiêm túc và lo lắng cho chuyện hôn nhân của nó đến thế,chưa biết cô gái này như thế
nào nhưng qua lời giới thiệu sơ sơ của Văn ông bà nghĩ cô cũng là con
nhà nho giáo, nết na thùy mị.Trước khi đi đón con bé Văn còn căn dặn đủ
điều như:vui vẻ, đừng khá tính quá sẽ khiến cô ấy sợ.Chính ông Tùng cũng không ngờ có ngày ông Tùng lại thay đổi như vậy.Còn bà Nga mẹ Văn thì
đang híhoáy dưới bếp chuẩn bị bữa cơm cho khách, bà cũng rất hồi hộp
muốn biết mặc cô con dâu tương lai sẽ như thế nào, kể từ sau khi đám
cưới không thành lần trwocs không khí trong gia đình luôn không vui vẻ
gì mấy, mãi đến hôm nay khi nghe Văn thông báo bà mới thấy trong nhà có
chút sinh khí.Nhìn ngắm thành quả cảu mình nãy giờ, bà kêu ông Tùng:
-Ông xuống coi nè, tôi bày thế này được chưa?
-Ôi dào, bà cứ bày vẽ cho tụi nó ngại, cứ như mọi khi đi cho rồi.
-Ông này kì ghê, tôi muốn đãi con dâu tương lai của tôi không được sao?
-Sao bà chắc là bà sẽ ưng con bé đó?
-Tôi tin vào con mắt của thằng Văn.
–Sau vụ con Thu vừa ròi bà không sáng mắt ra hả, bà chỉ được cái bệnh vực
nó, lát nữa hai đứa nó về đây bà cứ ngồi im cho tôi phỏng vấn con bé.
-Đâu có được, ông mà hỏi thì con bé nó sợ chết khiếp mất.Nhìn mặt ông kìa hình sự quá đi, coi chừng thằng Văn nó giận.
-Bà…. Ông…
Tiếng chuông cửa vang len kết thúc cuộc trang cãi của hai vợ chồng, chị hai
gi