
ý tới sự xuất hiện của hắn.
“Cho các ngươi đoán lại… nghe cho rõ
nha.” Giọng nói non nớt của một cô bé vang lên, nghe sao quen quen ta….
A… chẳng phải là giọng nói của Dã cục cưng sao.
Một đám đầu nhỏ gật gật,
Cha lớn vẻ mặt kiêu ngạo nhìn bảo bối nữ
nhi của mình, trong lòng mừng thầm, Dã cục cưng trưởng thành rồi…. Thế
là cũng lặng lẽ nhích tới gần, chăm chú lắng nghe.
“Cho các ngươi đoán tên của một phim hoạt hình….” Dã cục cưng nghiêng đầu, bĩu môi nói, “Một người phụ nữ trẻ té
xỉu, bị bảy người đàn ông khỏe mạnh kéo vào rừng rậm….”
“….”
Mấy cái đầu nhỏ tụm lại cùng một chỗ, rầm rầm rì rì thảo luận.
Trong đó có một cậu bé siêu đẹp trai mặc
áo sơmi trắng đứng ra, khuôn mặt đỏ bừng, co quắp nói, “Dã cục cưng,
em…. em không thể nói chuyện ‘sắc’ như thế, dì sẽ phạt em.”
Dã cục cưng nghiêng đầu, chớp chớp đôi mắt mờ sương, cực kỳ đáng yêu, hỏi, “Ca ca xinh đẹp, ‘sắc’ là ý gì vậy?”
“Em…. Em….” Khuôn mặt của cậu bé xinh đẹp mặc áo sơ mi trắng càng lúc càng đỏ, thanh âm càng lúc càng nhẹ giống
như tiếng muỗi kêu.
Dã cục cưng chống tay lên eo, đảo mắt
nhìn quanh bốn phía, ưỡn ngực nói, “Đoán không ra rồi phải không? Đáp án chính là…. Công chúa Bạch Tuyết.”
Cha lớn vẻ mặt đen xì.
“Đoán nữa nha…. Một dì xinh đẹp cùng với bảy vị mãnh thúc thúc trải qua một trận gió to sóng lớn (kinh đào hải lãng).”
“Bát Tiên quá hải.”
Vẻ mặt của cha lớn càng thêm âm trầm, không rên lên một tiếng.
“Bảy thanh niên xông vào nhà của một đôi
vợ chồng trẻ ân ái, giết chết người chồng, cuối cùng thay phiên nhau
chinh phục vị thiếu phụ.”
“…. Cái này mà cũng không biết, là hồ lô oa!”
Cha lớn thân hình lảo đảo, xém chút đứng không vững.
“Cha! Cha lớn ôm một cái….” Dã cục cưng
cuối cùng cũng nhìn thấy cha lớn mười phần soái khí đang đứng trong đám
người, một đường vọt thẳng tới, mở ra hai cánh tay bụ bẫm trắng nõn muốn ôm.
Cha lớn vẻ mặt có chút hoảng hốt ôm lấy
cô con gái ngoan, ánh mắt cực kỳ phức tạp nhìn bé đang liếm mút cây kem, “Cục cưng…. ‘Kinh đào hải lãng’, ‘thay phiên nhau’, ‘chinh phục’, mấy
thứ này con học được ở đâu….”
Dã cục cưng đầu lưỡi liếm liếm cây kem,
đôi mắt long lanh tràn đầy hạnh phúc nheo lại, sau một lúc mới hồi phục
tinh thần, “Nhìn thấy trong từ điển của mẹ.”
Vậy ngươi cũng không thể cứ dùng bậy dùng bạ được a…. Cha lớn nắm chặt hai tay, nghiêng đầu, trong lòng thì đang
khóc rống, “Cục cưng có biết những từ đó có nghĩa gì không?”
“Biết.”
“Vậy sao cục cưng có thể…. có thể sử dụng như thế.”
“Ồ….” Dã cục cưng liếm hết cây kem, hai
bàn tay nhớp nháp không biết hướng chỗ nào để lau, “Nhưng mà…. Mẹ nói Dã cục cưng tạo ra được những câu này thật sự là kỳ tài mà.”
Cha lớn lấy ra khăn tay, cẩn thận giúp bé lau tay.
“Cha lớn….” Cô nhóc hai mắt nước mắt lưng tròng, cực ủy khuất, “Có phải Dã cục cưng nói sai rồi phải không….”
Cha lớn nhìn thấy tình thế có vẻ không
ổn, vội vàng dỗ ngọt, “Cục cưng ngoan, cục cưng của cha là thông minh
nhất.” Đúng vậy…. quá thông minh luôn…. Đổ mồ hôi, đem phim hoạt hình
kinh điển thuyết minh vô cùng nhuần nhuyễn….
Dã cục cưng thừa dịp cha lớn ôm bé, quay
đầu, đem cái miệng nhỏ dính đầy kem hướng về phía chiếc áo sơ mi đắt
tiền của cha lớn cọ cọ…. hồn nhiên đến quên cả trời đất.
Quả nhiên là,
Có mẹ nào thì tất cũng sẽ có con gái nấy, chuyện này nên làm thế nào cho phải đây.
Nghiệp chướng, thật sự là nghiệp chướng.
Story 1 Dì Lan tự thuật.
Ta là bạn thời đại học của mẹ Dã cục cưng, gọi ta là dì Lan cũng được.
Này không phải trọng điểm…. Trọng điểm
chính là, có một việc ta phải làm sáng tỏ, vì hạnh phúc của con ta, ta
phải rưng rưng nước mắt học theo mạnh mẫu tam thiên (*).
Mong muốn của ta kỳ thật rất đơn giản, ta chỉ muốn an an ổn ổn sống ở thành thị một năm rưỡi là đủ lắm rồi,
nhưng…. Nguyện vọng nhỏ nhoi này lại chưa bao giờ thực hiện được.
Chuyện phải kể từ….
Ta có một gia đình hạnh phúc, có một đứa
con thật ngoan (đừng có hỏi chồng ta ở đâu….), nhưng cả đời ta phạm phải rất nhiều sai lầm, trong đó bao gồm việc gặp được Dã Cố Giai, cùng với
nàng qua bốn năm đại học, nhưng tội này cũng không đáng chết…. Chuyện
làm người ta đau lòng nhất chính là cư nhiên trong lúc còn sống lại gặp
được nàng.
Ngẫu nhiên trong một dịp tình cờ từ bạn
học cũ ta biết được nàng đột nhiên kết hôn chớp nhoáng, không tổ chức
hôn lễ, bất quá ngay cả chú rể tròn méo thế nào cũng không ai biết. Dù
sao thì cũng ở cùng một thành phố, thế nào cũng có cơ hội chạm mặt
nhau…. nhưng ta thế nào cũng không ngờ tới chúng ta lại có thể chạm mặt
trong hoàn cảnh như thế….
Một ngày ta đến nhà trẻ để đón con mình
tan học, nhưng cô giáo lại nói cho ta biết con ta đã bị một tiểu cô
nương dẫn đi rồi…. Hai người tay trong tay dường như rất thân thiết.
Thế là ta dùng lời ngay lẽ phải ngăn lại
những lời bịa đặt của cô giáo nhà trẻ, con ta không có khuynh hướng yêu
sớm đâu nha, hắn thật sự rất thuần khiết, giống với cha hắn không có
năng khiếu trong lĩnh vực đó.
Cứ thế là tranh chấp cho đến tối, chúng
ta song phương mới nhất trí đi tới kết luận, đó chính là con ta