The Soda Pop
Ba Con Uyên Ương, Một Đôi Lẻ

Ba Con Uyên Ương, Một Đôi Lẻ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324630

Bình chọn: 7.00/10/463 lượt.

chỉ sợ Thích phu nhân nói ta ăn được rồi dễ đẻ dễ nuôi. Trước sự “tế nhị” của lão nhân gia, ta chỉ đành lép vế.

Nghe Thiếu Hoa và Thích phu nhân nói chuyện, ta mới biết, hắn là con trai thứ của Hổ Dực Tướng quân Thích Xung, năm đó Thích Xung nổi danh cùng Viễn Chiếu đại sư, khác nhau là sau khi công thành danh toại Viễn Chiếu đại sư về quê quy ẩn, Thích Xung tướng quân thân cư cao vị, uy danh viễn chấn.

Thiếu Dung nghiêng đầu hỏi: “Biểu ca, hồi chiều anh đi đâu vậy?”

Giang Thần nói xong, cô ta liền hừ một tiếng: “Cô cô thật bất công, tại sao không cho cháu đi cùng.”

Thích phu nhân cười nói: “Ta nào có bất công, là cha cháu không cho cháu ra ngoài, sợ cháu gây chuyện ở kinh thành.”

Thiếu Dung cau mày: “Phụ thân thật đáng ghét, phụ thân vào kinh có công việc, cháu và ca ca tự tìm chỗ chơi, sao phải quản ghê vậy.”

Thích phu nhân nói: “Kinh thành nhiều thị phi, ngộ nhỡ hai đứa gặp chuyện rắc rối gì, kẻ xấu bụng sẽ công kích cha hai đứa. Cây to đón gió, gỗ tốt trong rừng, hai đứa là người nhà họ Thích, làm gì cũng phải cẩn thận, lúc nào cũng phải nhớ khiêm tốn kiềm chế.”

Thiếu Hoa gật đầu khen phải, Thiếu Dung bĩu môi thở dài: “Đến kinh thành cũng chẳng có gì thú vị.”

Thích phu nhân nói: “Hai ngày nữa là tiết đoan ngọ, Hoàng thượng sẽ tổ chức thi đua thuyền ở sông Tần Hoài, hôm đó chúng ta sẽ đi xem, quang cảnh rất thú vị.”

“Cô cô, cháu xem từ ở Hàng Châu rồi, chỉ là mấy cái thuyền tranh cướp tú cầu thôi mà, chán muốn chết!”

Thích phu nhân cười nói: “Đương kim Thánh thượng hùng tài vĩ lược, anh minh thần vũ, thích những thứ độc đáo mới lạ, đua thuyền rồng ở kinh thành khác ở quê nhà cháu, đến lúc đấy sẽ biết.”

Sau bữa chiều, ta tắm rửa xong xuôi thì buồn ngủ, Tiểu Hà Bao thần thần bí bí kề tai ta thì thầm: “Tiểu thư, bốn vị cô nương kia đang ở trong phòng cô gia hầu hạ đó.”

Ta không thèm để ý: “Có gì lạ đâu, bọn họ vốn là nha hoàn phu nhân phái đến Lan Trạch Viên mà.”

“Tiểu thư, ý của phu nhân là để bọn họ hầu hạ cô, nhưng cô xem xem, thời gian bọn họ ở trong phòng cô gia còn nhiều hơn ở trước mặt cô, em thấy, uhm… rất không ổn.”

“Không ổn thế nào?”

Tiểu Hà Bao muốn nói lại thôi chần chừ một phen: “Tiểu thư, nhà giàu có một kiểu nha hoàn gọi là thông phòng đại nha đầu, chính là để … cái đó đó, cô có hiểu không?”

Ta thành thật khiêm tốn thỉnh giáo: “Không hiểu, là ý gì?”

Tiểu Hà Bao kéo vạt áo, xấu hổ nói: “Thông phòng đại nha đầu chính là …uhm… để làm ấm giường cho các công tử, làm ấm giường rồi sinh được con trai, thì sẽ có khả năng được nâng lên làm thị thiếp.”

“Nóng thế này còn cần ấm giường nỗi gì?”

Tiểu Hà Bao sốt ruột dậm chân: “Không làm ấm giường cũng có thể sinh con trai, tiểu thư cô khờ quá.”

Ta hiểu ra: “Ý em là, bốn vị nha hoàn này là Thích phu nhân cho Giang Thần làm nha hoàn ấm giường?”

“Cô xem bọn họ xinh đẹp như vậy, cả ngày chẳng làm gì, chỉ toàn thấy liếc mắt đưa tình với cô gia.”

Ta lo lắng: “Làm gì có.”

Tiểu Hà Bao khinh thường: “Tiểu thư, thật uổng cho đôi mắt to của cô.”

Ta có phần sững sờ.

Tiểu Hà Bao thấp giọng nói: “Tiểu thư, cô không phát hiện sao, hôm nay Lan Nhi cô nương đã thay hai bộ xiêm y. Tóc của Mai Nhi cô nương đã đổi mấy kiểu.”

Ta thực sự không chú ý, tâm tư của ta hoàn toàn tập trung vào việc làm sao để phá sản.

Tiểu Hà Bao hừ một tiếng: “Tiểu thư, trong phủ này chỉ có cô gia là mỹ nam tử duy nhất, khắp nơi toàn những cô nương đang tuổi tương tư, nhìn cô gia mơ ước. Tiểu thư ngàn vạn lần không thể lơ là, nhất định phải tiên hạ thủ vi cường, ngàn vạn lần không nên trông mơ giải khát, bánh vẽ để no!”

Giọng điệu cô bé như thể ta đang đói khát. Ta nuốt nước bọt, ta đến mức thế sao?

Ta nhìn Tiểu Hà Bao nhanh nhẹn dũng mãnh, lòng thầm lo âu, sau này, nếu cô bé để ý ai liệu có cưỡng bức người đó luôn không?

Có điều, nghe cô bé nhắc nhở thế, ta đột nhiên nảy ra một ý nghĩ. Một trong thất xuất là ghen tuông, phạm vào sẽ bị chồng bỏ, bốn vị nha hoàn là do Thích phu nhân dạy bảo, nhất định rất được Thích phu nhân coi trọng và có cảm tình, không chừng đúng như lời Tiểu Hà Bao, là chuẩn bị cho Giang Thần làm thông phòng. Nếu ta tỏ vẻ ghen tuông với bọn họ, liệu có thể khiến Thích phu nhân chán ghét? Sau đó… Ta quyết định ngày mai thử một lần.

Sáng sớm hôm sau, Giang Thần gọi ta dậy đi thỉnh an Thích phu nhân. Thích phu nhân vừa rửa mặt xong, trong nắng sớm quả là xinh đẹp động lòng, kiều diễm muôn phương.

Ta không kiềm chế được mà khen: “Phu nhân thật đẹp.”

Thích phu nhân mỉm cười: “Tiểu Mạt, con mới là xinh đẹp! Sao vậy, chẳng lẽ Thần nhi chưa từng khen con xinh đẹp?”

Hắn từng khen sao?

Giang Thần sờ mũi: “Vâng, con sợ nàng kiêu ngạo, trước đây đã chẳng để mắt đến con, nếu khen xinh đẹp chỉ sợ càng chẳng liếc đến con một cái.”

Ta ngơ ngẩn, đấy là Giang Thần sao? Sao nghe mà ấm ức tủi thân, chua chát sâu kín?

Không phải trước giờ hắn đều tự kiêu về bản thân, tự nhận phong lưu tuấn tú, hở chút là đả kích ta sao?

Thích phu nhân cười vỗ vai Giang Thần: “Ngốc quá, thông minh của con để đi đâu hết? Lời nên nói thì không nói, lời không nên lại nói lung tung