
nh. . ." . An Thần chỉ vào khuôn mặt anh tuấn tiến tới trước mắt Tô Thiển.
Tô Thiển đưa ngón trỏ ra điểm chỉ lên trên trán anh, đem đầu anh đẩy ra xa, nằm xuống, đắp chăn, nhắm mắt, làm liền một mạch.
An Thần bất đắc dĩ thở dài, đợi không được khát vọng nụ hôn, không thể làm gì khác hơn là đổi mình chủ động rồi.
Trộm được một nụ hôn, An Thần mặc xong áo khoác vội vã hướng nhà đi xuống. Edit: Ari
Beta: Vân
Bên trong biệt thự An gia, một mỹ nữ ăn mặc cao quý đang đi lại trong
phòng của An Thần, tròng mắt vẫn nhìn chằm chằm vào ảnh cưới treo trên
tường, trên mặt nói không ra biểu tình.
"Thiếu gia, phu nhân đang ở gian phòng chờ ngài" .
An Thần mới vừa vào nhà, Lý tẩu cầm lấy giầy thay anh thay, một mực cung kính nói.
Anh gật đầu một cái, vẻ mặt không có biểu tình gì đi lên lầu.
"An Thần, anh đã về rồi?" . Doãn Phỉ Phỉ nhìn thấy An Thần con mắt sắc sáng lên, vội vàng nghênh đón ôm cánh tay của anh.
An Thần rút tay về, vẻ mặt nhiều phần chán ghét.
Doãn Phỉ Phỉ sắc mặt hơi trầm lại, lộ vẻ tức giận rút tay về: "Anh thật chán ghét em như vậy sao?" .
An Thần rót một ly rượu đỏ, nhìn vào trong mắt của cô ta mang theo vài
phần khinh bỉ cùng giễu cợt: "Cho em mười phút, phải nói gì thì nói
nhanh lên." .
Doãn Phỉ Phỉ ngồi xuống, nhìn chằm chằm anh: "Về sau, em ở lại đây, anh không để ý chứ?" .
"Phòng này là của ba tôi, cô thích ở như thế nào thì ở, còn có chuyện gì khác không? Không có thì tôi đi." .
An Thần đứng lên chân mày không nhịn được nhíu lại, cô gái phiền toái, làm trễ nãi thời gian anh và Tô Thiển bồi dưỡng tình cảm.
Doãn Phỉ Phỉ sắc mặt cứng đờ, đi theo tới: "Anh vì cái gì phải cự tuyệt em, em so với cô gái kia kém chỗ nào hả ?" .
Chỉ vào ảnh cưới với Tô Thiển, Doãn Phỉ Phỉ có chút khó chịu.
An Thần mắt quái dị đang lấy góc độ quan sát cô ta, anh thật sự không
nghĩ ra, đến tột cùng cô gái này đang nghĩ gì mà đi câu dẫn đứa con
riêng của ba mình chứ!
"Doãn Phỉ Phỉ, tôi lại nói cho cô biết một lần nữa, tôi yêu cô ấy, cô đã gả cho ba tôi, đàng hoàng làm mẹ kế của tôi, hiện tại ba tôi đã qua
đời, nếu cô cảm thấy buồn tẻ khó nhịn, tôi không ngại cô tìm thêm người
đàn ông khác, hiểu không?" .
An Thần xoa xoa đầu, biểu tình lạnh như băng ngàn dặm.
Doãn Phỉ Phỉ sắc mặt tái nhợt, cắn chặt môi dưới làm ra dáng vẻ muốn khóc.
"An Thần, anh biết, em là yêu anh , gả cho ba anh cũng là bởi vì muốn đến gần anh, thật, anh đừng đối với em như vậy. . ." .
Pằng —-
An Thần tức giận tát một cái, hoàn toàn xanh mặt: "Cô phải câu dẫn ai
tôi đều sẽ không đi phát biểu bình luận, chủ ý đánh tới trên đầu ba tôi, cô muốn chết! ! !" .
Ban đầu khuyên như thế nào ba đều không nghe, lúc đó anh còn cho là
người phụ nữ này chỉ vì tiền, không nghĩ tới người phụ nữ này lại vô
liêm sỉ đến vậy! ! Edit: Ari
Beta: Vân
"Mạn Mạn! ! !" . Tô Thiển nhìn cô một cái, quay đầu hướng anh ta khẽ mỉm cười: "Không có sao, cũng một phần lỗi do tôi, anh cũng không có lỗi
đâu."
Kỳ Lực hé miệng cười yếu ớt ngồi ở bên cạnh Tô Thiển: "Anh đặc biệt xin
đầu bếp làm một bàn món ăn, hi vọng hai vị mỹ nữ nể mặt!" .
Nhiễm Mạn vừa nghe có ăn ngon, đôi mắt cũng sáng: "Nơi đó ở đâu?" .
Kỳ Lực hiểu ý, vỗ tay, lập tức có người từ bên cạnh vọt ra, từng món ăn để lên bàn, còn rất muôn hình vạn trạng nữa.
Tô Thiển cũng không phải là người không thức thời, không thể nào trực
tiếp đi làm cho người khác khó chịu, cô đối với Kỳ Lực cười cười: "Cám
ơn." .
"Hôm nay là sinh nhật tôi, buổi tối đãi ở ngoài trường, hi vọng hai vị mỹ nữ nể mặt, được không?" .
Kỳ Lực cười híp mắt nhìn Tô Thiển, anh hoàn toàn bị người con gái trước mắt này chinh phục.
Tô Thiển để đũa xuống, lau miệng, ở dưới chân đá mạnh Nhiễm Mạn một cái: "Ừ, tối hôm nay. . ." .
"Đừng cự tuyệt được không? Tất cả mọi người đều đi, vui đùa một chút thôi, sẽ không quá muộn! ! !" .
"Vậy cũng tốt". Tô Thiển gật đầu, cự tuyệt nữa giống như có chút kiểu
cách. Trong đầu cô lại nghĩ tới không biết có nên nói với An Thần một
chút hay không, tránh cho đến lúc đó lại cùng mình tranh chấp.
Thấy Tô Thiển đáp ứng, Kỳ Lực khóe miệng cũng cười như đóa hoa.
Bên trong quán bar, mấy bạn học điên cuồng hét lên, Tô Thiển cùng Nhiễm Mạn lẳng lặng ngồi uống.
"Hôm nay, lớp chúng ta có hai vị đại mỹ nữ thế nào lại uống nước ngọt,
uống chút bia".Vương Vĩ cầm hai chai bia ngồi ở bên cạnh, tự nhiên rót
hai chén đưa tới.
"Ngại quá, tôi không uống rượu." . Tô Thiển nhận lấy để lên bàn, áy náy cười cười.
"Thế này không được, hôm nay sinh nhật Kỳ Lực, mỗi người cũng phải uống
hai ly, chúc mừng anh ấy chứ.". Anh ta lần nữa đưa ly lên, nói gì cũng
phải ép cho cô uống.
"Nghe không hiểu tiếng người a, Tô Thiển không thể uống rượu! ! !" . Nhiễm Mạn không nhịn được đoạt lấy ly rượu.
"Đây chính là cô không đúng, không thể uống thì cũng nên uống một ly,
chẳng lẽ tửu lượng không có, vậy thì cô không cho Kỳ ca mặt mũi à?" . Edit: Ari
Beta: Vân
Từ Lập Lực ngồi ở bên cạnh thình lình nói một câu như vậy, trong nháy
mắt đem chu vi ánh mắt cũng hấp dẫn