XtGem Forum catalog
Bà Xã Ngoan Nào

Bà Xã Ngoan Nào

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326451

Bình chọn: 7.5.00/10/645 lượt.

n cổ đeo đầy đừng nói

rồi, ngay cả trong miệng anh cũng đang ngậm một túi.

Mặt An Thần đen thui nhìn càng ngày càng nhiều túi hướng trên người

mình, bất mãn trừng mắt nhìn đám nhân viên ngu ngơ đang đứng kia.

Anh hiện tại mới phát giác được, nhân viên dưới Ám Dạ là ngày càng có triệu chứng ngu ngơ.

Cũng là lúc nên suy tính đổi một nhóm tay chân lanh lợi mới rồi.

Bị ánh mắt âm trầm An Thần trừng lấy, lúc này mới hậu tri hậu giác từng

cái một chạy tới chia nhau cầm lấy những túi lớn túi nhỏ kia.

"An lão đại, đồ đạc chốc nữa sẽ phái người mang qua ."

Đổ mồ hôi !! Thật ra thì các cô là bị hành động của Tô Thiển làm sợ đến

choáng váng, thiếu phu nhân thật đúng là đủ mạnh, đủ hung hãn, lại dám

nô dịch lão Đại như vậy.

Tô Thiển cũng không nói nhiều, dù sao cũng là ở dưới tay anh, dầu gì cũng phải cho anh mấy phần mặt mũi.

Nhiễm Mạn đem Tô Thiển kéo đến, sắc mặt trở nên đỏ hồng, có vẻ có chút ngượng ngùng: "Tiểu Tô tô, mình giống như có. . ."

Tô Thiển có chút không hiểu, hỏi tới: "Có cái gì ?" .

Nhiễm Mạn dậm chân một cái, sắc mặt càng đỏ, cũng có chút cảm giác chỉ

tiếc rèn sắt không thành thép , đem tay cô nhấn vào trên bụng của mình,

giải thích: "Giống như có." .

Tô Thiển sợ run một cái, lập tức rút tay về, phản ứng kịp, kích động nhảy lên cao ba thước, kêu to: "Cậu mang thai?" .

Mặc dù bản thân mình không muốn mang thai, nhưng nghe nói Nhiễm Mạn có, cô vẫn kêu lên đầy kích động.

An Thần nhíu mạnh chân mày, nhìn cô vui vẻ , bắp đùi không phải đang đau sao?

Nhiễm Mạn vội vàng che cái miệng đang kêu to của cô, ảo não, người này sao không biết kiên nhẫn gì hết vậy

Xem đi, ánh mắt chung quanh đồng loạt bắn về hướng này hết rồi.

"Bà thím ơi, cậu không thể nói nhỏ chút sao?" .

Tô Thiển cười hỉa lả, sờ sờ cái bụng của cô le lưởi: "Mình vui quá mà." .

Thật sự, vì cô quá cao hứng. Nghĩ đến trong bụng của bạn mình đã có một

tiểu bảo bối, nhân tử kích động trong thân thể Tô Thiển lập tức liền nổ

tung.

"Làm ơn đi, An Thần nghe được rồi, nhưng mình không muốn, làm sao bây giờ?" .

Mặt Nhiễm Mạn đau khổ, cô mới 20, vẫn còn là một cô bé ham vui, làm sao có thể chăm sóc thêm một đứa bé?

Tô Thiển tay nâng cằm, khinh bỉ nhìn cô một cái: "Cũng đã có rồi, chẳng lẽ cậu lại còn muốn bỏ ? Cậu thật nhẫn tậm!!!

Không muốn về không muốn về, nếu anh ấy cũng không muốn thì làm sao, đó dầu gì cũng là một cái sinh mạng .

"Còn nữa...cậu lại còn mang giày cao như vậy, mình quả thật không biết

nên nói cậu như thế nào nữa đây, Bân Tử có biết chưa? ? ?" .

Nếu anh ấy biết, cô dám không quan tâm thân thể của mình như vậy sao? Cái gọi là tham gia tiệc họp mặt.

"Nhưng là cuối cùng cậu vẫn bị mình chỉnh chết, cho nên đời này cậu so

với mình đầu thai sớm hơn vài ngày như vậy, sau này vì cậu mà lương tâm

cắn rứt, ngày đêm khiển trách chính mình, rốt cục không mấy ngày đã đi

xuống tới tìm cậu chuộc tội." .

Tô Thiển không giữ hình tượng té trên ghế sa lon cười ha ha, đối với câu trả lời của mình cảm thấy có vài phần thõa mãn.

Nhiễm Mạn nhét các loại đồ ăn vặt vào miệng cắn răng rắc, cô thực hối hận khi ngu ngốc hỏi Tô Thiển vấn đề này.

Ngày hôm sau tiệc họp mặt đến, Tô Thiển phối hợp một cái áo choàng màu

vàng nhạt, tùy ý kết hợp ở bên eo thon, hợp với chiếc quần jean màu đen

bó sát người, đem cặp đùi đẹp thon dài tinh tế và không tì vết càng thêm hoàn mỹ.

Người đàn ông đối diện cao hơn 1m8, thân thể cường tráng, khuôn mặt tuấn lãng.

Tô Thiển lặng lẽ nâng ly hớp một ngụm nước ép kiwi, ánh mắt tùy ý lướt ở xung quanh.

Thay vì nói là một bữa tiệc họp mặt, tốt hơn hết nói là xã giao quen

biết nhau, ngồi ở giữa một vài đôi trai gái xấu hổ nhút nhát, bọn họ mới là nhân vật chính, vì không khí, tất cả mọi người chỉ kéo nhau tới làm

nền.

"Học muội, anh tự giới thiệu một chút, anh là hệ năm thứ ba của khoa

kinh tế Ngiêm An, không biết học muội có hay không nghe nói qua." .

Người đàn ông đối diện trong mắt thủy chung đều lộ vẻ ý cười, tuy là

hỏi, lại làm cho người ta nghe ra vài phần mùi vị tự tin.

Tô Thiển ngẩng đầu nhìn anh một cái, ở trong đầu tìm tòi một vòng, xác

định không có nghe nói qua, mới ngượng ngùng gãi gãi đầu: "Học trưởng

thường xuyên trốn lớp?" .

Nghiêm An nhíu mày, kỳ quái hỏi: "Học muội tại sao nói như thế?" .

Tô Thiển quẫn bách, cô tuy nói không phải bề ngoài học trưởng, nhưng

người đàn ông trước mắt dáng dấp cũng coi như xuất chúng, ở trong trường học nhìn thấy hẳn là không đến mức không có ấn tượng.

Thấy Tô Thiển chính xác với anh không có ấn tượng, anh đột nhiên có chút thất bại, cũng được xem như soái ca nhất nhì ở học viện, vẫn còn tồn

tại người phụ nữ có thể giống cô như vậy bình tĩnh ung dung nhìn thẳng

vào mắt anh.

"Không có việc gì, hiện tại không coi như là quen biết sao, anh là đã

sớm nghe nói về học muội, hôm nay vừa thấy, quả nhiên là khí chất xuất

chúng." .

Nghiêm An mắt sáng lên không có tránh được ánh mắt của Tô Thiển, cô đột

nhiên có chút đau đầu, hiện tại nam nhân hình dung người phụ nữ, đều là

dùng khí chất xuất chúng sao?

"Cám ơn." .

Tô Thiển khẽ gật đầu,