
ỹ nhân bên cạnh Diệp tam thiếu từng người từng người bị mời đi khiêu vũ, duy chỉ có Trình An Nhã là ở cạnh anh.
“Tiệc tùng như này thật vô vị.” Trình An Nhã hờ hững nói, nhìn quanh hội trường xa hoa, sự xa hoa hào nhoáng của giới thượng lưu đều được thể hiện hết ở đây, cô không hề hứng thú với buổi tiệc hôm nay, có lẽ phần nhiều là do liên quan tới Louis.
Trước đây cô cũng đã từng cùng Diệp tam thiếu tham dự những buổi tiệc rượu như thế này, nhưng không hề cảm thấy áp lực như vậy.”
“Diệp tổng, đã lâu không gặp.” Một người đàn ông khoảng năm chục tuổi bước tới chào Diệp tam thiếu, cả hai cùng chạm li chúc rượu nhau, “Chủ tịch Trương, tuổi cao rồi trí nhớ ngày càng không tốt rồi, tuần trước chúng ta mới gặp nhau mà.” Môi Diệ tam thiếu khẽ nhếch lên, là chủ tịch của một ngân hàng đầu tư quốc tếm tài sản hùng hậu, có thế có quyền trong thành phố A, với MBS cũng được coi là mối quan hệ hợp tác lâu dài, chỉ là thời gian trước khi cần vay vốn, anh nhớ như in những lời chủ tịch Trương đã nói.
Chủ tịch Trương bối rối, nhưng ông ta vẫn rất tự tin.
“Sớm đã nghe danh về vị thư ký trưởng tài mạo song toàn của cậu, thật là xinh đẹp lộng lẫy quá, Diệp tổng thật có phúc.” Chủ tịch Trương cười nham nhở nói.
Tối nay Trình An Nhã mặc lễ phục dạ hội màu đen, kiểu cách không quá hở hang, cũng không phải là cổ hủ, thiết kế rất tinh tế hài hòa khiến cho mọi người đều chú ý.
Diệp tam thiếu vốn tính phong lưu, lại là kẻ trọng hình thức nghiêm trọng, thư ký của anh ai cũng xinh đẹp duyên dáng, mọi người đều nghĩ anh công tư không rõ ràng, đều có quan hệ mờ ám với thư ký của anh.
Cô rất không hài lòng người khác dùng ánh mắt có thành kiến như vậy để nhìn Diệp Sâm.
Vị chủ tịch Trương này, Trình An Nhã cười nhạt, đầu hói, bụng phệ, chiều cao không quá 1m65, hai con mắt nhìn trông rất gian xảo.
Haizz…tại sao hầu hết triệu phú đều lùn, đều dê?
Diệp tam thiếu cười mà như không nhếch môi nói: “Chủ tịch Trương, những lời này của ngài là có ý gì?”
Chủ tịch Trương cũng cảm nhận được Diệp Sâm không vui bèn cười haha lấp liếm, “Ý tôi là Trình tiểu thư rất xinh đẹp, cô Trình, tôi có vinh dự mời cô khiêu vũ không?”
“Thật xin lỗi, chủ tịch Trương, chân tôi đi giày cao gót không quen, có chút đau, không tiện khiêu vũ.”
Chủ tịch Trương dường như không thể ngờ được là một thư ký tép riu cũng dám từ chối lời mời của ông ta, còn đâu là thể diện, vốn dĩ thư ký đi theo sếp là để tiếp khách, những chuyện như này, thường xuyên xảy ra, nếu không tại sao gọi là đi tiếp khách?
Những thư ký khác của Diệp tam thiếu cũng bị mời đi khiêu vũ rồi, sự háo sắc của chủ tịch Trương trỗi dậy qua lời mời An Nhã khiêu vũ.
“Cô Trình, không sao đâu, điệu Valse này rất nhẹ nhàng, sẽ không làm chân cô đau đâu.” Chủ tịch Trương cười rất dê bước tới cầm tay Trình An Nhã, ông ta còn chưa kịp đến gần Trình An Nhã thì đã bị một cánh tay đầy lực giữ lại.
Diệp tam thiếu cười lạnh lùng nói: “Chủ tịch Trương, thư ký của tôi đã nói là không tiện rồi.”
“Diệp tổng, anh như này là không hiếu khách, chỉ là nhảy một bài thôi, thân làm thư ký, cô ấy cần hoàn thành trách nhiệm của mình.” Chủ tịch Trương cười lạnh lùng nói.
Trình An Nhã thầm nghĩ, trong hoàn cảnh này Diệp tam thiếu không thể nổi khùng được, hay là cô nhận lời mời của người đàn ông già này, chỉ là khiêu vũ thôi mà, lúc trước đi tiếp khách cùng Kroos, cô cũng thường xuyên bị người khác sàm sỡ, chỉ cần không quá đáng, cô có thể chịu được.
“Diệp tổng…”
“Chủ tịch Trương, thư ký của tôi không phải là gái gọi.” Trình An Nhã chưa kịp mở lời, Diệp tam thiếu cười như không cười nhướn lông mày, “Ông xem những thư ký khác của tôi nhảy cùng với những người như thế nào, ông tự đánh giá đi, xứng để thư ký của tôi khiêu vũ với ông sao?”
Diệp tam thiếu không phải là người để cho thư ký của mình bán nhan sắc đi tiếp khách, những người nhảy cuàng Lưu Tiểu Điềm và Quan Như Đồng đều là những người quen thân của anh, toàn là những quân tử chính trực ngay thẳng.
“Diệp tam thiếu, cậu…” Sỉ nhục quá rõ ràng khiến cho chủ tịch Trương thẹn quá hóa giận, “Cậu ức hiếp người quá đáng.”
“Ức hiếp ông thì sao nào? Tôi bóp chết ông dễ hơn cả bóp chết con kiến, có bản lĩnh thì ông ức hiếp lại tôi đi.” Diệp tam thiếu nhướn mày, cười mà như không, nhưng nụ cười không chạm tới đáy mắt, chỉ toát ra sự lạnh lùng đáng sợ.
Trình An Nhã kéo tay áo Diệp tam thiếu nói: “Diệp tổng, đừng nói nữa, để ông ấy đi đi.”
Đã có người bắt đầu chú ý đến bọn họ rồi, làm sự việc trở nên rắc rối không phải là chủ ý của Trình An Nhã và Diệp tam thiếu, buổi tiệc hôm nay đối với MBS rất quan trọng, nó không chỉ là buổi tiệc chúc mừng Louis nhậm chức mà là bữa tiệc kết giao giữa Mafia và MBS, mấy năm nay đây là lần đầu tiên Diệp lão tham dự, có thể thấy được là rất long trọng.
Diệp tam thiếu đã quen hành động độc đoán, nhưng đây không phải tiệc rượu bình thường, anh không thể gây chuyện được.
“Chủ tịch Trương, rất xin lỗi, hôm nay thú cưng của Diệp tổng bị ốm phải đưa đi bệnh viện nên tâm trạng anh ấy không được tốt, mong ngài thứ lỗi.” Trình An Nhã mỉm cười giản