Bạn Gái Ngây Thơ

Bạn Gái Ngây Thơ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322170

Bình chọn: 7.5.00/10/217 lượt.

ất định phải đưa cơm hộp cho “Lão công” ăn.

Bởi vì, chỉ cần có bệnh nhân, Ân Hạo sẽ không có cách nào ăn cơm đúng thời gian được.

Ân Nhất Chính thao thao bất tuyệt bày tỏ, thân là lão bà, nhất định phải chăm sóc lão công thật tốt, không thể để lão công vì công việc mà mệt mỏi ảnh hưởng tới thân thể, thân thể khỏe mạnh là phúc lợi của lão bà.

Mẹ Đồng thấy Ân Nhất Chính nói một đống chuyện nào là lão công rồi lão bà, tò mò nhìn con gái, dáng vẻ muốn biết chuyện gì đã xảy ra.

Nhìn mẹ, Đồng Vũ Thiến chỉ biết nhún vai cười khổ.

Rời khỏi khoa nội trú, cô muốn đi thẳng về nhà nghỉ ngơi, cả ngày cảm xúc hỗn loạn, trong đầu luôn quanh quẩn lời nói của lão nhân gia, cô vậy mà lại chạy đi mua thịt nướng của Nhật đồ ăn mà Ân Hạo thích nhất.

Khi cô lấy lại tinh thần, thì đã đứng trước phòng khám của khoa chỉnh hình.

“Trời ạ!”

Không giải thích được hành động của bản thân, Đồng Vũ Thiến nức nở thở dài.

Thật ra thì cô có thể không cần nghe lời Ân Nhất Chính, mặc dù ông uy hiếp sau khi đưa đồ ăn cho lão công xong phải cùng “Lão công của cô” chụp một bức ảnh tình cảm gửi cho ông.

Có lẽ…. Cô sợ mẹ bởi vì chuyện này mà không chịu nổi nên mới đi.

Đúng, chính xác là như vậy!

Nhiều lần xác định lí do, Đồng Vũ Thiến thu hồi suy nghĩ, nhìn đến số người bệnh trên bảng điện tử của phòng khám mà sợ.

Chuyện này… Có cần khoa trương như vậy không?

Ghế chờ không còn trống, rất nhiều bệnh nhân khám bệnh bất đắc dĩ phải đứng dọc theo hai bên hành lang.

Với tình huống như vậy, thật sự có thể hình dung tình trạng trước cửa giống như chỉ cần quăng lưới là bắt được một đàn chim.

Nhìn những người bệnh đứng chật kín, cô hoài nghi, Ân Hạo thật sự phải khám hết cho những người này sao?

Không chỉ như vậy, chưa để cho cô kịp hiểu rõ, các cô gái xinh đẹp đang chờ đợi khám bệnh xúm lại đỏ mặt xì xào bàn tán.

Tình huống này có chút kì lạ, các cô ấy còn trẻ xương cốt sao lại có vấn đề?

Trong lòng cô thầm nghĩ, y tá đột ngột mở cửa, cất giọng hỏi.

“Xin hỏi cô Đồng Vũ Xuyến có ở đây không?”

Nghe được tên của mình, cô theo bản năng mở miệng: “Là tôi…”

Nghe vậy, y tá lạnh lùng nói: “Phiền Đồng tiểu thư đi vào một chút.”

“Đi vào?” Đồng Vũ Thiến có chút khó hiểu. “Tôi không có chấn thương gì, không cần…”

Cô còn chưa nói xong, đã bị y tá đưa vào trong phòng khám.

Thấy cô đi vào trong phòng khám, Ân Hạo nhíu mày nói với cô: “Làm phiền cô trước tiên tìm chỗ ở bên ngoài ngồi xuống, chờ tôi khám cho bệnh nhân xong.”

Mới nhận được điện thoại của ông nội gọi tới , anh thật sự không còn biết nói gì.

Nếu hôm nay ông nội không nhìn được hình, chắc chắn sẽ náo loạn cả đêm.

“Sao?” Đồng Vũ Thiến sửng sốt, nghĩ mình nghe nhầm.

“Ông nội tôi vừa gọi điện đòi hình.” Ân Hạo bất đắc dĩ nhìn cô một cái.

Nghe vậy, Đồng Vũ Thiến xụ mặt xuống, thở dài chấp nhận.

Cô sớm biết ông không nhận được hình sẽ không từ bỏ ý đồ.

Tình huống này đúng là kì quái, cô và người đàn ông đẹp trai ở trước mặt này, vì một lão nhân gia hồ đồ mà dây dưa không rõ.

Ý thức được việc này, Đồng Vũ Thiến bỗng âm thầm rùng mình một cái.

Bỏ qua một bên chuyện dưới vẻ bề ngoài lịch sự của Ân Hạo là một đại sắc lang, cô có thể hay không bởi vì “có vẻ” hơi thân mật mới anh, mà bị những người phụ nữ thích anh căm ghét?

Đây tuyệt đối không phải ảo giác của ôc, cô có thể cảm thấy, ánh mắt của cô y tá kia vô cùng sắc bén, trên người toát ra vẻ thù địch….

“Được, vậy, tôi ra ngoài trước.”

Đề phòng bị y tá dùng ánh mắt giết chết, Đồng Vũ Thiến bỏ lại lời nói, cúi đầu bước nhanh chuẩn bị chạy ra ngoài.

Ân Hạo đưa mắt nhìn theo bóng dáng cô vội vã chạy ra ngoài giống như gặp quỷ, trong lòng cảm thấy kì quái.

Bởi vì không hiểu cô vì sao lại cuống cuồng vội vã, lại cúi đầu đi nhanh như vậy, cô gái ngốc sẽ không bị đụng đầu vào cửa chứ?

Lo âu xẹt qua trong lòng, bỗng một tiếng rầm vang lại khiến lòng anh run lên.

“Trời ạ!”

Nhìn thấy cô quả thật giống như anh tưởng tưởng, trực tiếp đụng đầu vào cánh cửa, Ân Hạo vỗ trán than thở, không nên nói gì.

Y tá thấy vậy, vội tiến tới đỡ cô, hỏi: “Tiểu thư, cô có sao không?”

Dù cô có cúi thấp đầu không ngừng xông về phía trước cũng không nên quên ở đó có cánh cửa chứ? Cô tại sao lại hùng hục xông ra người không biết còn tưởng cô chuẩn bị đập đầu vào cửa tự sát mất!

Hai mắt nổ đom đóm, Đồng Vũ Thiến ngẩng đầu nhìn y tá một cái còn chưa kịp biết mình đã làm ra chuyện ngu xuẩn gì trước mắt đã tối sầm, cô trực tiếp hôn mê.

Trong mơ, một đám con gái giương nanh múa vuốt ở sau đuổi theo cô không tha.

Mười móng tay thoa son đỏ chói nắm lấy quần áo cô, móng tay dài đâm thật sâu trên da thịt cô, lưu lại từng vệt cào đỏ chói, đau đến mức cô phải cầu xin tha thứ.

Cô biết mình không thể dừng lại, bởi nếu dừng lại, cô có thể bị đám con gái kia cắn xé nuốt vào bụng, cho nên chỉ không ngừng chạy, dùng hết sức lực mà chạy…

“Ô… Không cần… Tôi cùng anh ta không quan hệ… Đừng bắt tôi, thật là đau!”

Đồng Vũ Thiến ô ô kêu đau, sau đó chợt thức tỉnh, sợ đến đổ mồ hôi lạnh.

Cô mở mắt, nhìn bức tường trắng xa lạ cùng rèm cửa xnah nhạt.

Đây là đâu? Cô tò mò vén


XtGem Forum catalog