
u đi? Dù sao chỉ là một lớp
mỏng manh, cũng không phải anh chưa từng mang, hơn nữa quảng cáo trên
tivi cũng nói, thêm một tầng đảm bảo an toàn một tầng!” Bạch Sấu Hồng cố gắng muốn thuyết phục anh.
“Ngậm miệng! Ngủ.”
“Nếu anh sợ rắc rối, tôi có thể uống thuốc.”
“Nếu em ăn một viên, anh sẽ xẻo em trai em một miếng.”
******
Có ai tới cứu cô đi!
Kỳ hạn một tháng còn có mười ngày, nhưng
nhìn theo tên hám gái Hắc Lạc Kiệt kia động tình mỗi đêm, cô thật sự
thật sợ mình sẽ mang thai.
Chẳng may có, vậy chẳng phải cả đời này cô sẽ bị anh quản à?
Anh nhất định sẽ dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào khóa cô lại, cho đến khi cô an toàn sinh con anh.
(Vô_Ảnh_Các_____________/)
Trời ạ! Cô còn chưa từng yêu đương, đừng cứ thế mà gả cho tên hám gái biến thái này chứ, ông trời ơi, đến cứu con đi mà!
“Cô ơi, cô còn chưa ăn cơm trưa.” Nữ quản gia nói phía sau cô.
“Ăn không vào.”
“Cô ơi, cô không ăn không được đâu, bang chủ sẽ tức giận.”
“Anh ta tức giận, cháu cũng sẽ tức giận
nhé! Vì sao cháu cứ toàn gặp chuyện không hay như thế? Quản gia, bang
chủ của các người có phải có bệnh không, vì sao lại ép cháu làm người
tình của anh chứ? Còn muốn sinh con cho anh, chẳng lẽ không có người phụ nữ khác sinh cho anh à? Thật sự là quá đáng! Chỉ biết ức hiếp con gái
nhà lành!” Bạch Sấu Hồng nhịn không được oán giận.
(Vô_Ảnh_Các____1_________/)
Nữ quản gia nghe vậy chấn động, bang chủ chưa có con nối dõi, tự nhiên muốn có con, đúng là tin đáng mừng!
“Không biết bác có cách gì để cháu tránh thai không?” Ấnh mắt Bạch Sấu Hồng cầu xin nhìn nữ quản gia.
Nữ quản gia tý nữa ngã nhào, bang chủ
tránh thai làm được giọt nước không lọt, chẳng những bản thân mang bao
cao su, còn muốn cô gái dùng thuốc tránh thai, chẳng lẽ cô Bạch không
uống thuốc ư?
“Chẳng lẽ cô không uống thuốc tránh thai?”
“Anh nói nếu cháu dám ăn một viên, anh sẽ lấy của em cháu một miếng thịt.”
“Vậy bang chủ… cậu ấy có dùng bao cao su không?” (Vô_Ảnh_Các________2_____/)
“Anh ta không chịu! Cháu đã đau khổ cầu
xin anh mười ngày, anh lại không hề động đến, cho nên cháu muốn hỏi có
cách khác để tránh thai không.”
“Bang chủ trước kia đều…”
“Cái này phải nói đến tài hoa của cháu,
trước kia anh đều bảo vệ người khác, hiện tại tuyệt không bảo vệ cháu,
tên bất công!” Cô càng nghĩ càng giận.
“Đó là bang chủ yêu cô, chỉ cần con của cô.”
“Cháu không muốn liên quan đến anh ta
nhiều như thế.” Nói tới đây, Bạch Sấu Hồng chợt lóe linh quang, vội vàng nói: “Đúng rồi, có thể xin đầu bếp một ít thuốc bổ không?”
“Thuốc bổ cho bang chủ?” (Vô_Ảnh_Các______3_______/)
“Vâng!”
“Muốn hổ tiên hay là —— “
“Có loại thuốc mà ăn sẽ bất lực không?” Cô vội vàng hỏi.
Nữ quản gia không dám tin nhìn cô, ai có lá gan dám cho bang chủ ăn cái này, dù người không muốn sống cũng không dám làm!
“Thật sự không có?” Bạch Sấu Hồng hồ nghi nhìn bà.
Nữ quản gia gật đầu, “Cam đoan không có.” Trong phòng bếp thật sự không có đâu!
“Vì sao không có nửa người phụ nữ nào đến cửa tìm? Cháu ở đây hai mươi ngày rồi, sao không có phu nhân bang chủ
đến chứ?” Bạch Sấu Hồng sắp điên rồi, cô rời nhà hai mươi ngày, tuy rằng cứ hai ngày cô lại gọi điện thoại về, nhưng nói vậy cha mẹ vẫn rất nhớ
cô. (Vô_Ảnh_Các___4__________/)
“Diễm bang chưa có phu nhân bang chủ.” Nữ quản gia đã xác định cô tuyệt không muốn làm phu nhân bang chủ, chỉ muốn rời đi.
“Dù không có phu nhân bang chủ, nhưng có ai có khả năng không?” Cô do ôm một tia hi vọng hỏi.
“Cũng không có.”
“Một người cũng không có?”
“Một cũng không!” Nữ quản gia nói như đinh chém sắt.
Thất vọng đã lấp đầy trái tim Bạch Sấu Hồng.
Sáng hôm sau, Bạch Sấu Hồng ai oán nhìn Hắc Lạc Kiệt đã mặc xong quần áo rời đi.
“Sao thế?” Hai ngày nay thấy cô càng ngày càng không vui, trong lòng anh cũng nặng nề, nhưng lại không biết hỏi cô thế nào
“Anh muốn đi ra ngoài!” Cô lên án hành vi của anh.
“Anh muốn đi làm.” Kỳ quái, mỗi ngày lúc này anh đều đến công ty đi làm, có thấy cô kháng nghị đâu?
“Vì sao em không thể đi làm?” Nhàm chán
làm cô muốn điên rồi, mỗi ngày ăn no ngủ kỹ rồi lại chờ anh về nhà, cô
sắp buồn muốn chết.
“Anh nuôi em.”
“Nhưng em rất chán!”
“Đi dạo phố.” (Vô_Ảnh_Các_______6______/)
“Không mua đồ!” Cô vốn không thích đi dạo phố, lúc trước vì giận anh mà liều mình đi dạo phố mua đồ, cô nên mua
cũng mua, không nên mua cũng mua một đống, từ đầu đã chẳng muốn mua gì
cả.
“Vậy trước kia ngoài đi làm em còn thứ gì muốn làm không?”
“Chăm sóc ba mẹ em.” Nhắc đến cha mẹ, ánh mắt cô càng thêm ai oán nhìn anh.
Hắc Lạc Kiệt mỉm cười, hiểu ra vấn đề. “Muốn về thăm nhà?”
“Có thể chứ?”
“Anh có lợi gì?” (Vô_Ảnh_Các______7_______/)
“Tiện nghi của em đều bị anh chiếm hết,
còn chưa đủ sao?” Cô tức giận nhìn anh, mỗi tối anh đều nhiệt tình cầu
hoan làm cô không thể ngủ ngon, hiện tại lại còn đòi lợi ích.
“Nếu tối hôm nay em chủ động quyến rũ anh, anh đồng ý cho em về nhà một chuyến.” Hắc Lạc Kiệt đưa ra điều kiện trao đổi.
“Không muốn!” Cô không cần nghĩ ngợi cự tuyệt.
“Vậy ngoan ngoãn ở nhà.”
“Được rồi!”
“Được, tám giờ tối anh sẽ về