
xe, xe lập tức nghênh ngang mà đi.
Bạch Chí Quần không thể tin được mình lại giữ được một mạng như thế.
Bạch Sấu Hồng lại không hiểu vì sao họ lại dễ dàng buông tha cho em trai và cô như thế.
Bọn họ rốt cục là ai?
Song chuyện này chẳng liên quan gì đến
cô, người bình thường như cô, chỉ cần ngày qua ngày bình an vui vẻ là
tốt rồi, có một số việc không nên biết nhiều.
******
Trong BMW, Hắc Lạc Kiệt như có suy nghĩ nhìn phía trước, trong lòng tựa hồ tính toán cái gì.
Tiết Trấn Kỳ và Đồng Thiệu Vĩ lại cảm
thấy quái dị với chuyện xảy ra lúc trước, dựa theo thường lệ, bang chủ
tuyệt không tha thứ cho kẻ khiêu khích mình, dù không lấy mạng cũng phế
tay chân, hôm nay tự nhiên vì nữ sinh đó mà tạm tha cho thằng nhóc kia,
thật quá quái dị.
Nhìn bang chủ máu lạnh vô tình, tự nhiên lại động lòng từ bi? ! ===Vô==Ảnh===Các>
“Tôi muốn tất cả tư liệu về cô bé đó,
không cho phép kẻ nào động vào cô ấy!” Hắc Lạc Kiệt trầm giọng hạ lệnh.
Anh muốn cô bé kia, biểu tình không sợ không ngại kia của cô, lay động
trái tim băng giá của anh thật sâu.
Tiết Trấn Kỳ và Đồng Thiệu Vĩ lại rơi mắt kính lần nữa, nếu họ có đeo mắt kính.
Bang chủ tự nhiên dùng từ “Muốn” á?
******
Hôm nay sau mười năm, một câu “Đưa người
phụ nữ kia đến cho tôi” của Hắc Lạc Kiệt, tả hữu phó bang chủ Diệm bang
đảm nhiệm trọng trách, tự mình đi trước, chỉ vì hoàn thành mệnh lệnh của bang chủ.
Một chiếc xe dài bay nhanh trên đường, ba người trên xe đều có tâm sự, sau khi yên lặng 20 phút, rốt cục có người phá vỡ im lặng mở miệng.
“Đúng là Bạch Sấu Hồng sao?” Cận vệ của
Hắc Lạc Kiệt có điểm lo lắng hỏi, dù sao nếu làm hỏng chuyện này, người
đầu tiên bị đập chính là anh. ===Vô==Ảnh===Các>
“Đúng vậy, tôi cũng rất nghi ngờ, đã qua
mười năm, cậu xác định bang chủ thật sự chỉ định cô ta sao?” Tiết Trấn
Kỳ cũng làm mặt nghi ngờ, anh bỏ lỡ hai hội nghị đàm phán cũng không
muốn trở về tay không.
Đồng Thiệu Vĩ tao nhã châm thuốc, hít sâu nói: “Các cậu ngẫm lại xem, có người phụ nữ nào đã từng xuất hiện đặc
biệt trước mặt bang chủ chưa? Tôi có thể chắc chắc nói cho các cậu biết, không có, tuyệt đối không có. Bang chủ thậm chí còn lạnh như băng với
mẹ mình, gặp mặt chỉ biết nhìn lạnh lùng, lời nói có thể dùng đầu ngón
tay mà đếm. Huống hồ bang chủ năm đó còn nói anh ấy muốn cô ta, cậu quên rồi à?” ===Vô==Ảnh===Các>
“Nhưng mười năm nay bang chủ chưa từng
nhắc đến cô ta.” Tiết Trấn Kỳ vẫn cảm thấy nghi ngờ, năm đó tư liệu cuộc đời của Bạch Sấu Hồng đã đưa đến trên tay bang chủ vào ngày hôm sau, từ sau ngày đó, bang chủ chưa từng hỏi đến bất kỳ chuyện gì về Bạch Sấu
Hồng.
Đúng là cô ấy sao? Đoán sai thì sao? ==9=Vô==Ảnh===Các>
Chẳng lẽ phải nói với bang chủ: Xin lỗi, chúng em đoán sai rồi, lần sau sẽ sửa ạ.
Chỉ sợ bọn họ chẳng còn mạng mà sửa!
“Năm đó cô bé vẫn là nữ sinh mười lăm
tuổi, thời gian mười năm vừa vặn đủ để cô bé trưởng thành. Cậu đừng nói
cho tôi biết, cậu đã quên sạch chuyện bang chủ muốn bảo vệ cô ấy rồi
chứ!” Đồng Thiệu Vĩ liếc xéo anh nói. Sau khi đoán ra người cần tìm có
thể là Bạch Sấu Hồng, Tiết Trấn Kỳ giống như ngồi trên lửa vội vàng về
văn phòng, nửa giờ sau mới nhích người đến Bộ Đại Bộ (tên huyện ở Quảng
Đông). ==9=Vô==Ảnh===Các>
Tiết Trấn Kỳ mất tự nhiên ho khan hai
tiếng mới thừa nhận nói: “Bang chủ sau lần ra lệnh đó thì không bao giờ
nói gì nữa, cho nên năm thứ ba tôi đã quên rồi.”
Đồng Thiệu Vĩ nguy hiểm nháy hai mắt, “Cô ấy còn ở trong Bộ Đại Bộ không?” Nếu cô ấy xảy ra chuyện gì, chỉ sợ bọn họ phải xách đầu mà đi gặp bang chủ
Nghe vậy, Tiết Trấn Kỳ càng thêm mất tự nhiên giật mình, “Chắc là còn.”
Chắc là còn? Nếu không phải xe đang chạy
nhanh, Đồng Thiệu Vĩ sẽ không lưu tình đánh đến, để anh mấy ngày mấy đêm không xuống giường được. “Có ý gì?”
“Nghe nói mấy tháng trước còn có người nhìn thấy cô ấy ở Bộ Đại Bộ.” Tiết Trấn Kỳ chột dạ trả lời. ==1=Vô==Ảnh===Các>
Việc này có thể trách anh sao? Anh đến
năm thứ ba mới lơ đi, ai bảo bang chủ từ sau ngày đó chẳng nhắc đến cô
ấy nữa, anh cũng đã quên sự tồn tại của nhân vật này rồi, sao biết bang
chủ đột nhiên…
“Mấy tháng trước?” Đồng Thiệu Vĩ cao giọng hỏi.
“Cô ấy chỉ là dân thường, chắc không có
việc gì đâu.” Tiết Trấn Kỳ cố nhớ lại một màn mười năm trước kia, cô gái nhỏ dáng vẻ thanh tú, không tính là kiều diễm động lòng người, chắc
không có người dám can đảm ăn mất. ==2=Vô==Ảnh===Các>
“Nếu cô ấy đã lấy chồng, hoặc là đã có
bạn trai? Hơn nữa cô ấy còn có một thằng em trai chuyên môn đi gây
chuyện đúng không? Nếu cô ấy đi mất rồi, tôi xem cậu ăn nói với bang chủ thế nào.” Đồng Thiệu Vĩ lạnh lùng nói ra chuyện nghiêm trọng.
“Nếu như cô ấy lập gia đình rồi, tôi sẽ
tìm người làm thịt chồng cô ấy. Bạn trai càng đơn giản, trực tiếp bảo nó phắn. Về phần đi rồi… Không thể nào, tôi nghĩ cô ấy không thể đâu!”
Tiết Trấn Kỳ nghĩ đến rụng cả tóc, nếu người phụ nữ bang chủ muốn đúng
là Bạch Sấu Hồng, mà có người đã sớm hái đi đóa hoa này của bang chủ,
anh không dám tưởng tượng kết cục của bản thân sẽ thê thảm thế nào. ==3=Vô==Ảnh=