Bảo Bối Em Đừng Mong Chạy Thoát

Bảo Bối Em Đừng Mong Chạy Thoát

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325382

Bình chọn: 8.00/10/538 lượt.

g tốt nghiệp ngành kinh tế học và cao học y, hơn nữa tinh thông xoa bóp trung y, anh nhất định

sẽ đánh hắn.

Thấy người con gái trong ngực khuôn mặt khổ sở, Mộ Dung Trần đau lòng đem cô ôm vào trong ngực :

"Nhịn một chút, một lát sẽ khỏi."

"Đều tại anh. . . . . ."

Không có thói quen thân mật với một người đàn ông ở trước mặt người xa lạ,

Tình Tình muốn đẩy hắn ra nhưng không dám chỉ có thể nhịn đau nhỏ giọng

oán giận nói.

Nếu như không phải là anh ta ném đồ của cô, cô cũng không phải ngồi trên mặt đất tìm đồ đến 2 chân tê cứng. Nếu như không

phải anh ta hung hăng ôm cô, 2 chân cô đang tê lại đứng không vững?

“ Được rồi, được rồi, đều là anh sai, vậy được chưa?”

Thấy cô nhỏ giọng lại không dám ngẩng đầu lên, Mộ Dung tứ thiếu tâm trạng

cực kì vui mừng, thế nhưng không quan tâm bạn tốt ở trước mặt, mà bày tỏ cử chỉ sủng nịch với người con gái này.

“Này, 2 người muốn tình tứ như thế nào tôi cũng mặt kệ, nhưng cũng đừng xem tôi như người tàng hình được không?”

Tình tứ? Ở trong mắt người ngoài, cử chỉ của bọn họ đã trở thành như vậy sao? Tình Tình nhịn đau không nói gì nữa.

“ Được rồi, có thể”

Tình Tình cũng bởi vì mới vừa rồi Âu Thánh Nguyên nói câu nói kia mà bực

mình không lên tiếng, Mộ Dung Trần ngược lại phản ứng trước một bước,

trợn mắt nhìn bạn tốt một cái, sau đó đem chăn che lại chân của Tình

Tình, sợ Âu Thánh Nguyên sẽ chiếm tiện nghi.

“Được rồi, còn chưa chịu buông tay?”

Lạnh lùng nhìn Âu Thánh Nguyên còn nắm chân nhỏ của cô, hắn muốn cầm nữa,

anh nhất định sẽ phế tay của hắn, để cho hắn cả đời này đừng mong có thể cầm lại dao giải phẫu.

“ Có người qua cầu rút ván như vậy sao?”

Nếu như không phải thuốc thí nghiệm lần trước đưa cho hắn có chút trục

trặc, Âu Thánh Nguyên cũng không nhẫn nhịn trước mặt hắn như vậy, ít

nhất cũng phải đôi co đến cùng.

Thuốc thí nghiệm, từ này mới vừa thoáng qua trong đầu. Giáo sư Âu Thánh Nguyên lập tức nhớ lại, Mộ Dung

Trần sau khi bị anh hạ thuốc đã chạy đến sau sân trường.

Người phụ nữ trên giường kia có phải là cô gái ngày hôm đó hay không? Nếu như vậy không phải là dụng tâm của anh đã hư rồi sao?

“Âu Thánh Nguyên tôi còn chưa tính sổ với cậu, cậu lại còn dám nói?”

Rốt cuộc cũng buông chân nhỏ ra, Mộ Dung Trần vội vàng đem toàn bộ chăn kéo lại, đến một ngọn gió nhỏ cũng không thể chui lọt

“ Cám ơn thầy, Âu giáo sư”

Lúc Mộ Dung Trần buông cô ra, cô rốt cuộc cũng ngẩng đầu nhỏ giọng nói cảm

ơn. Sau khi được anh ta xoa bóp, cảm giác đau đớn mãnh liệt cũng giảm

nhiều hơn rồi.

“Không cần nói cảm ơn với cậu ta”

Mộ Dung Trần khó chịu nói. Cô đối với anh chưa từng khách khí như vậy. Ngược

lại luôn đối với Âu Thánh Nguyên bộ dáng quen thuộc như vậy. Còn nói cảm ơn với hắn ta nữa!

“Bây giờ không phải ở trường, không nên gọi tôi là giáo sư” Âu Thánh Nguyên đứng lên, khẽ cười nói :

“Cô có thể giống cậu ấy gọi tôi là Âu Thánh Nguyên hay A Nguyên cũng được”

Luôn luôn không qua lại sâu với người khác, đặc biệt là con trai, Tình Tình

đối với đề nghị của Âu Thánh Nguyên, không cách nào tiếp nhận ngay được.

“Không có chuyện gì nữa, cậu có thể đi rồi” Mộ Dung Trần lần nữa lên tiếng

“A Trần, chân của cô ấy cần chườm đá lạnh một lần, sau đó mới có thể bôi thuốc”

Không thể ý đến sắc mặt đen thui của Mộ Dung Trần, Âu Thánh Nguyên lấy từ trong cặp ra một tuýp thuốc.

“ Tôi còn muốn thuốc tha mặt nữa…”

Mộ Dung Trần quay khuôn mặt của Tình Tình lại, trên đó vẫn còn dấu tay

nhàn nhạt. Mẹ kiếp, nếu như Tiết Thiệu Trạch không xử lý 2 người phụ nữ

kia, anh nhất định sẽ không bỏ qua cho bọn họ dễ dàng như vậy. Lại dám

ra tay với người phụ nữ của anh.

“ Nơi này….”

Âu Thánh Nguyên đứng lên, ném qua một tuýp thuốc không có chữ gì:

“Trần, không phải là cậu ra tay đó chứ?”

“Chuyện đó không liên quan đến cậu”

Mộ Dung Trần nhìn tuýp thuốc trong tay, trước kia, anh vẫn luôn tin tưởng

hắn, chỉ là sau chuyện lần trước không cẩn thận mắc bẫy của hắn, sự tín

nhiệm của anh đối với hắn cũng giảm một phần.

“Này, cậu có thể hoài nghi trình độ dạy học của tôi, nhưng không thể hoài nghi thuốc do tôi nghiên cứu được”

Dùng tiền chưa chắc đã mua được, lần trước, anh cũng chỉ nhàm chán bỏ một

chút thuốc vậy thôi, mà có thể làm cho cậu ta phát tác không phải phải

sao?

“Những chuyện này cậu không cần nói với tôi.” Không đề cập đến thì thôi, nhưng cứ nhắc đến thì anh lại muốn đánh người.

Âu giáo sư này nói chuyện tại sao lại thẳng thắn như vậy. Cho dù là người

mới nếm trải mùi đời, nhưng cô không phải loại người ngu ngốc! Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tình Tình trong nháy mắt ửng hồng. Nếu như sau này trong

quá trình học, cô nhất định không dám chọn lớp của anh ta rồi.

“Âu Thánh Nguyên, hạn cho cậu trong vòng một giây biến mất trước mặt tôi”

Mộ Dung Trần lạnh giọng nói. Cậu ta có cần phải ở trước mặt người phụ nữ của anh nói những lời này không? Không thấy ngay cả ngẩng đầu cô cũng

không dám hay sao?

“Trần, có phải cậu cũng nên trả chút tiền khám bệnh hay không?” Âu Thánh Nguyên không để ý đến Mộ Dung Trần tức giận.

Nói thật, anh cũng không t


XtGem Forum catalog