
a rồi, Mộ Dung Trần làm sao có thể đi vào, cô không tin. Huống chi,
đường đường là Mộ Dung tứ thiếu gia ưu nhã, làm sao lại phá cửa nhà tắm
chứ?
Nhưng, tại sao cô lại cảm thấy lo lắng như vậy?
"Ba. . . . . ." Mộ Dung Trần bắt đầu đếm ngược đếm.
"Hai. . . . . ."
Đưa tay nới lỏng caravat trên cổ, sau đó kéo xuống, trực tiếp ném lên
giường, sau đó anh lại xăn tay áo lên, lộ ra cánh tay rắn chắc, có lực.
Không sợ anh vào đúng không? Vậy anh sẽ vào cho cô xem. Đi tới trước cửa
phòng tắm, đưa tay lắc lắc tay nắm cửa, không ngờ lại bị cô khóa lại
rồi.
“ Một….”
Khi anh đếm xong, cửa phòng tắm đã bị anh
đạp ra. Cô gái này không để ý anh tiến vào, anh đương nhiên cũng sẽ
không để ý thỉnh thoảng dùng bạo lực.
"Phanh!"
Một tiếng vang thật lớn vang lên, khiến cho cửa phòng tắm vốn an ổn nhất thời
văng ra, đồng thời trong phòng tắm kèm theo tiếng hét chói tai của Tình
Tình.
“ Á…………………..”
Cô thế nào cũng không nghĩ qua, Mộ
Dung Trần lại thô bạo trực tiếp đá văng cánh cửa, cô sợ đến nỗi dùng 2
tay ôm ngực, toàn thân rúc vào trong nước, chỉ sợ nếu sơ ý một chút cảnh xuân sẽ bị lộ ra ngoài.
Mặc dù, toàn thân cô anh cũng nhìn qua rồi, cũng sờ qua rồi, nhưng cô không có thói quen gặp anh trong tình huống như thế này.
“ Bé con, em tắm cũng lâu quá đấy”
Mộ Dung Trần hoàn toàn không thấy cô kinh hoảng, từng bước từng bước đi về phía cô, nhìn thấy sắc mặt của anh rất khó coi, cô sẽ không cảm thấy
vui mừng đấy chứ?
“ Mộ Dung Trần, anh ngừng lại cho tôi, không chô phép anh tiến thêm một bước”
“ Tôi đã cho em cơ hội, là em làm cho tôi đợi quá lâu”
“ Anh dừng lại, không cho phép tiến lên” Tình Tình đem thân thể chính
mình chìm vào trong nước, nhưng lui nữa không phải cả người cô phải chui vào trong nước sao?
Đáng tiếc, phòng tắm này cho dù có lớn hơn
nữa, chẳng qua cũng chỉ cách cự ly 5 bước chân, đối với Mộ Dung Trần mà
nói, anh căn bản không để ý đến lời cảnh cáo của Mộ Dung Trần, thắng tắp đến gần cô.
Cả người Mộ Dung Trần đứng trước bồn tắm, nhìn người đang rúc cả thân thể xuống nước, anh đè xuống lửa giận trong lòng : “Hả?”
“Không cần, anh đi ra ngoài trước đi”
Mộ Dung Trần không để ý đến cô, trực tiếp cầm khăn tắm ở trên kệ lên “Nghe lời, bác sĩ sẽ đến ngay bây giờ”
"Anh xoay người sang chỗ khác."
Thật là nói giỡn, nếu anh nghe lời thì anh còn là Mộ Dung Trần sao?
“ Tình Tình anh không có nhiều kiên nhẫn, em tự mình đứng lên, hoặc là
anh ôm em lên” Mộ Dung Trần nhìn chằm chằm cô, trong phòng tắm, hơi nước lượn lờ, tuy rằng do cửa bị đá văng, khí nóng ở trong phòng cũng giảm
đi phân nữa, nhưng mà Mộ Dung Trần vẫn cảm thấy cả người như có lửa
thiêu, khí nóng dâng lên từng hồi.
Anh từ trên cao nhìn cô chằm
chằm, mặc dù cô cố gắng đem thân thể ẩn vào trong nước, nhưng đáng tiếc
vẫn không giấu hết được vóc người mĩ lệ của cô, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn vì ngâm nước nóng quá lâu mà phiếm hồng, tóc xõa ướt dầm dề, cả
phòng tắm tràn đầy hương thơm anh quen thuộc, đó là sữa tắm anh hay
dùng. Cổ quản gia thật là chu đáo, ngay cả việc này cũng nghĩ đến. Lúc
này, mùi vị này ở trên người cô, Mộ Dung Trần lại phát hiện anh bị nó
gợi lên dục niệm.
Người con gái chết tiệt!
Mặc dù ngâm mình ở trong nước, thân thể mơ hồ, chỉ là da thịt bóng loáng
trắng noãn đập vào mắt làm cho anh hô hấp gấp rút, chiếc cổ mảnh khảnh,
bả vai mượt mà, xương quai xanh xinh đẹp….. ánh mắt anh nóng bỏng, giống như ngọn lửa được dấy lên, một tấc một tấc nhìn lên, bắp thịt trên cánh tay cũng căng cứng, khăn tắm trong tay cũng vô ý mà siết chặt.
Tại sao thân thể của cô, lại có thể gợi lên kích thích mà trước nay anh
chưa từng có. Chỉ cần một ánh mắt của cô, cũng có thể làm anh kích động
đến không kiềm chế được, hận không thể ngay lập tức đè cô lên giường,
hung hăng thương yêu cô ( vì anh quá sắc ạ >.<). Cho dù cô không
đáp lại anh, nhưng anh cũng cảm thấy không sao. Nếu không phải là Âu
Thánh Nguyên sẽ đến ngay. Mộ Dung Trần cũng mặc kệ chân của cô có bị
thương hay không, trước tiên “ yêu” cô một lần đã rồi tính.
“ Tự tôi sẽ …” Sẽ không nói nên lời, anh ta đang dùng ánh mắt như muốn nuốt
chửng cô, Dù đau chết đi được nhưng cô cũng tự mình đứng lên.
“
Chỗ nên nhìn, chỗ không nên nhìn anh cũng đã nhìn rồi, em nghĩ sao?” Mộ
Dung Trần ngược lại không gấp, nghiêng người, bốn mắt chạm nhau, khí
nóng cũng nhẹ phả lên mặt cô, tràn đầy hơi thở nam tính của anh.
“ Anh….”
“ Bác sĩ ở bên ngoài chờ chúng ta” Không cần đi ra ngoài nhìn. Ước chừng
thời gian này, Âu Thánh Nguyên chắc cũng đến rồi. Đưa tay vén tóc dính
vào bên má cô, khoảng cách của 2 người rất gần, gần đến mức Tình Tình
cho là anh ta lại muốn hôn cô.
“ Anh đi ra ngoài đi” Tình Tình bị anh hù dọa không nhẹ, đưa tay muốn đoạt lấy khăn tắm trong tay anh.
“…..”
Lời nói của Mộ Dung Trần cũng làm cho toàn thân Tình Tình phát run, mặc dù 2 người chỉ ở chung giường 2 buổi tối mà thôi. Có một buổi trong đó ý
thức của cô không được tỉnh táo. Nhưng cô biết, người đàn ông này căn
bản không tiếp nhận kháng nghị của người khác.
Cô sai