Duck hunt
Bảo Bối Em Đừng Mong Chạy Thoát

Bảo Bối Em Đừng Mong Chạy Thoát

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325435

Bình chọn: 7.5.00/10/543 lượt.

a xong, còn tâm trí đâu mà lo chuyện của người khác.

“Không khóc nữa hả? Đợi về đến nhà, anh sẽ giúp em bôi thuốc” Cúi đầu hôn lên mí mắt đã sưng đỏ Mộ Dung Trần lái xe rời đi. Trở lại nhà của Mộ Dung Trần nằm trong khu nội thành cũng là 8 giờ tối.

Dọc theo đường đi, bọn họ cũng không nói gì nữa. Sau khi đem xe để vào nhà

để xe, Mộ Dung Trần ôm người phụ nữ vẻ mặt không cam tâm tình nguyện trở về phòng.

Căn nhà này mặc dù là đứng tên của Mộ Dung Trần, chỉ

là con cháu nhà Mộ Dung luôn luôn ở trong nhà lớn, cho nên kể từ khi mua nhà, chưa từng có người ở qua.

Buổi chiều, sau khi gọi điện cho Tiết Thiệu Trạch, bởi vì không yên lòng, nên anh mới quyết định để cô

dọn đến đây ở. Thứ nhất, hôm nay cô trở lại Tiết gia phỏng chừng cũng

không được thoải mái lắm, thứ 2 ở trong tầm ngắm của anh, anh cũng yên

tâm hơn.

Cho nên, mấy giờ trước, anh đã sai người giúp việc quét dọn một lần, cũng chuẩn bị một chút vật dụng trong nhà.

Vừa tiến vào trong phòng, Mộ Dung Trần dịu dàng đặt Tình Tình ở trên chiếc giường lớn kia.

“Tôi không muốn ngủ ở đây”

Sau khi anh buông cô xuống, Tình Tình bắt đầu quan sát bố trí trong phòng,

ngoại trừ chiếc giường lớn này, cũng chỉ có một chiếc tủ quần áo đơn

giản, và chiếc ghế sofa cùng hệ.

Mặc dù đồ rất ít, nhưng nhìn

cách bày trí trong phòng, cũng biết đây là phòng ngủ chính. Bọn họ còn

chưa kết hôn, cô làm sao có thể cùng anh ta ngủ chung giường?

Cô còn chưa cởi mở đến trình độ đó, ở tình huống bất đắc dĩ cùng với người đàn ông xa lạ cùng giường chung gối.

“Không được. Phòng tắm ở bên kia, em đi tắm trước đi, đợi bác sĩ đến khám cho em được không?”

Nhìn quần áo trên người cô, khắp nơi đều là cỏ vụn.

“ Tôi không đi…”

Tình Tình nhìn chằm chằm anh. Người đàn ông này, vì sao cứ thích sắp đặt mọi chuyện của cô như vậy?

“Không đi?. Vậy anh cũng không ngại tự mình ôm em đi vào”

Nhìn chân của cô đã sưng đến như vậy, cho nên một mình cử động cũng không tiện. Nhưng anh lại vô cùng vui vẻ giúp cô tắm.

“Mộ Dung Trần, anh dám?.” Cô trừng mắt nhìn anh.

“Em cảm thấy anh có dám hay không?”

Mộ Dung Trần ngồi bên giường, nghiêng người đến gần cô. Tình Tình bị khí

thế của anh dọa sợ đến mức dạ dày cũng bắt đầu rút gân, trực tiếp rụt

chân lại, làm cô đau đến mức khuôn mặt nhỏ nhắn hết trắng lại xanh, rên

lên một tiếng rồi đưa tay che chân.

“ Thật không biết nghe lời,

bị thương như vậy mà còn cứng đầu. Vậy em cứ cởi đồ ở chỗ này đi, tôi

cũng không ngại” Anh không có ý tốt nhìn về phía cô.

“ Mộ Dung Trần, tôi sẽ đi tắm, nhưng tôi sẽ không ngủ chung giường với anh”

Tức giận nhưng lại trốn không thoát, Tình Tình cuối cùng chỉ có thể đẩy anh ra, chịu đựng mắt cá chân bị thương đi vào phòng tắm, cuối cùng vẫn

không quên nặng nề đóng sầm cửa phòng tắm.

**

“Bảo mua thì mua đi, dài dòng như vậy làm gì?”

30 phút qua đi, Mộ Dung Trần rít điếu thuốc trên tay, ném điện thoại di

động xuống giường. Mắt nhìn về phía cửa phòng tắm không biết đã là lần

thứ mấy, không nghe được bất kì âm thanh nào bên trong, cô gái bướng

bỉnh này không lẽ đã ngủ quên trong đó rồi. Anh đứng lên đi đến trước

cửa phòng tắm, bả vai dựa vào vách tường.

"Tình Tình."

Chân của cô bị thương như vậy, có cần tắm lâu như thế không? Dù cho thật sự

không tắm nhưng anh còn ngửi thấy hương của cô là sao vậy. Bên trong

không có người trả lời. Mộ dung Trần lại gõ lên cánh cửa vài cái:

“Anh cho em một phút, nếu như em còn không ra, anh sẽ không ngại trực tiếp đi vào trong đó ôm em ra ngoài”

Trong phòng tắm vẫn không có tiếng đáp lại, chỉ có tiếng nước chảy không ngừng, anh lại vỗ lên cái cửa vài cái:

“ Tình Tình”

Lúc này, thanh âm muốn bao nhiêu phần không vui thì có bấy nhiêu.

Vẫn không có tiếng động, xem ra anh không muốn đi vào cũng không được.

"Tiết Tình Tình, em lập tức đi ra cho anh."

Mộ Dung Trần hít một hơi thật sâu, tính toán cho cô gái nhỏ này thêm cơ hội cuối cùng.

“Tôi, tôi còn chưa tắm xong….”

Tình Tình rốt cuộc lên tiếng. Trên thực tế không phải chưa tắm xong, vốn là

cô chỉ muốn tắm rửa một chút sau đó thay quần áo. Nhưng, bồn tắm kiểu

mát xa cực lớn này khiến cô tò mò, cô vặn nước sau đó ngâm mình trong

bông, nhưng ai có thể biết được bồn tắm quá trơn, chân của cô lại bị

thương, làm thế nào cũng không thể ngồi dậy được

"Em cũng tắm nửa giờ rồi, còn chưa có tắm xong?"

Mộ Dung Trần chỉ cảm thấy khóe mắt co rúm, kích động muốn phá cửa mà vào.

"Vậy thì thế nào? Tôi đúng là chưa tắm xong”

Ngăn cách bởi cánh cửa, tiếng của Tình Tình có vẻ nhỏ dần, nhưng cô không lên nổi thì làm thế nào bây giờ?

"Lập tức ra ngoài." Mộ Dung Trần lại nói lần thứ nhất.

"Tôi nói là không cần."

Rõ ràng là cô không muốn để ý đến anh, anh lại muốn trêu chọc cô, vì sao anh muốn cô nghe lời anh nói như vậy?

“ Tôi đếm đến ba, em không ra tôi sẽ vào trong” Ở ngoài cửa, Mộ Dung Trần đã nắm chặt quả đấm, nếu như không phải còn chút lí trí, chỉ sợ anh đã

sớm đạp một cước phá cửa xông vào.

“ Anh dám vào thử xem?”

Tình Tình ngồi ở trong bồn tắm đáp lại, cô không tin, cửa phòng tắm bị cô

khó