Bảo Bối Tình Nhân Của Kiến Trúc Sư

Bảo Bối Tình Nhân Của Kiến Trúc Sư

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323555

Bình chọn: 9.00/10/355 lượt.

i thở của anh nóng bỏng phả vào bên vành tai trắng mịn của cô, má cô nháy mắt nổi lên phấn hồng.

“Biết không?” Gần như muốn vùi chóp mũi vào mái tóc mây của cô, thanh âm trầm thấp của người con trai như đang mê hoặc.

“Chỉ dựa vào việc em đã quên anh thế này, anh đã không nhịn được muốn hung hăng hôn em..... Tiểu Hòa của anh.”

Anh gọi tên của cô, rất quen đến mức dường như đã kêu không dưới cả ngàn lần, vạn lần, nhưng bởi vì quá mức sợ hãi, Lạc Tiểu Hòa cũng không thể hiểu được ý tứ trong lời nói của anh, cô nín thở nghe từ trong miệng anh thốt ra mỗi một từ, khi nghe đến anh nói muốn hôn cô theo bản năng dùng hết toàn lực muốn đẩy anh ra!

Tuy rằng khí lực của cô đối với anh giống như kiến càng muốn rung cây không đáng nhắc tới, nhưng kháng cự của cô càng chọc anh phát giận.

Thật sự rất không ngoan, người đã ở trong lòng anh, lại còn suy nghĩ như thế nào đẩy anh ra!

Đôi mắt của ngưới con trai khẽ lấp lánh, mày nhăn, bàn tay to ôm choàng qua thắt lưng của cô, mạnh mẽ bế bổng cô lên, giống như khiêng bao cát vác trên đầu vai. Xoay người, lên lầu, đi thẳng về hướng phòng ngủ!

“A!” Cả người nhẹ nhàng bị bắt vác lên vai, cô gái hét lên một tiếng, đầu óc choáng váng một trận, máu không thể lưu thông, chạy thẳng xuống ót.

Tiếng kêu của cô làm bước chân người con trai ngừng lại, “Anh nói không sai chứ, em không phải tiểu câm điếc, em có từng nghe câm điếc lại biết kêu sao?”

Tâm tình anh bỗng nhiên trở nên tốt hẳn lên, khoái trá cười rộ lên, không thèm nhìn đôi tay nhỏ bé nắm thành nắm đấm ở phía sau, đang không ngừng đánh vào tấm lưng dày rộng của anh.

Vào phòng ngủ, anh quăng cô lên trên chiếc giường lớn mềm mại, sức lực vừa phải, sẽ không làm cô đau, chỉ làm cô choáng váng hoa mắt vài giây thôi.

“A!” Lạc Tiểu Hòa vốn choáng váng có chút thiếu dưỡng khí, vừa mở ra cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận muốn há miệng hô hấp, liền bị người con trai vừa vặn đang cúi người xuống hôn!

Lưỡi của anh bá đạo mang theo ôn nhu, như đang chậm rãi hưởng dụng mỹ thực anh tha thiết ước mơ, khẽ liếm cánh môi mềm mại, hàm răng đều đặn của cô, cuối cùng bò lên đầu lưỡi thơm mềm kia......

Đây đã là lần thứ hai xâm phạm cô! Sao anh có thể làm như vậy?

Mười tám tuổi tinh khiết như giấy trắng, ngay cả cùng người khác phái nắm tay cũng chưa từng có, cô gái vừa tức vừa vội, vừa sợ lại quẫn trí, hơi thở thơm mùi đàn hương từ trong miệng phát ra tiếng nức nở phẫn nộ đến cực điểm, hai tay cực lực đẩy anh ra, chân dài mảnh khảnh vừa đá vừa giãy dụa kịch liệt, dùng mọi cách không chịu phục tùng.

Cô không biết rằng khi cô giãy dụa tựa như gãi không đúng chỗ ngứa, cọ xát trên thân hình nam tính, càng tăng thêm khoái cảm mất hồn.

Quả nhiên, toàn thân ngưới con trai chợt cứng nhắc, phát ra tiếng rên rỉ thô kệch, nụ hôn càng lúc càng sâu, bàn tay to tham lam ở trên lưng cô chậm rãi dao động, dùng sức càng kéo thân mình mảnh khảnh của cô vào lòng mình, gắt gao va chạm.

Thân dài thon hình ham muốn chiếm hữu mười phần, nửa nằm trên người cô, dưới đũng quần vật gì đó đã sớm bừng bừng phấn chấn, cách lớp quần áo mỏng manh, cứng rắn nóng bỏng đặt ngay bụng mềm mại của thiếu nữ.

Tuy rằng chưa từng biết tình yêu là gì, nhưng cô sẽ không ngốc đến mức không biết đó là cái gì! Lạc Tiểu Hòa cứng đờ cả người, sắc mặt trắng bệch, cũng không dám động đậy nữa.

Chàng trai vừa lòng buông đôi môi sưng đỏ vì bị hôn của cô ra, khẽ thả lỏng cánh tay, đôi mắt chim ưng tà tà nhìn chằm chằm cảnh đẹp tuyệt diệu trước mắt.

Một phen ép buộc, khiến cho đai lưng bằng vải quấn quanh bên hông khẽ bung ra, chiếc áo ngủ hỗn độn vốn dĩ nằm lỏng lẻo trên đôi vai trần trụi của thiếu nữ tuột xuống, lộ ra lớp da trắng nõn mịn màng, da thịt trơn mịn như tơ, bầu ngực trắng như tuyết no đủ khéo léo như ẩn như hiện, gần như đốt cháy mắt người con trai.

Nhận thấy được tầm mắt kia không thèm giấu diếm nửa phần, rõ ràng đang tuần tra trên thân thể mình, cô gái xấu hổ, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng, vừa che lấp vừa đưa tay kéo chiếc chăn bên cạnh, vẫn chưa kịp đụng vào, đã bị nắm chặt!

“Mắc cỡ sao?” Người con trai điềm đạm cười, nắm tay cô lên, cúi đầu nhìn bàn tay mềm mại khéo léo kia, thật nhỏ, trắng trắng non mềm, giống tay trẻ con, ở trong tay anh càng có vẻ đáng yêu làm người khác thương tiếc.

Anh nắm tay cô đưa lên bên môi, khẽ hôn lòng bàn tay mềm mại, râu lún phún mới mọc đêm qua, khẽ đâm vào lớp da thịt non mềm vừa ngứa vừa đau, Lạc Tiểu Hòa khó chịu muốn rút tay về, anh không chỉ không cho cô nhúc nhích, hơn nữa há mồm khẽ cắn một chút, ra vẻ trừng phạt.

Nếu đổi thành người con gái khác, 99% sẽ nghĩ hành động này của anh là tán tỉnh, duy chỉ có cô bé này của anh, non nớt hồn nhiên, không hiểu phong tình, ngược lại trong mắt lại tràn đầy sương mù vì ủy khuất.

Trong lòng không khỏi mềm mại, ngưới con trai nửa quỳ ở trên giường, bàn tay to nâng dung nhan thanh lệ lên, nữa khe khẽ dỗ dành, nửa lại như ra lệnh nói: “Anh không cắn em, cũng sẽ không chạm vào em, nhưng em phải nói chuyện với anh, biết không?”

Khuôn mặt nhỏ nhắn hiện ra vẻ bị thương, bị bắt nhìn thẳng anh, hai mắ


XtGem Forum catalog