
là cưới lần thứ hai, hơn nữa cuộc tình trước ầm
ĩ không vui, lần này a Hàn nói với mẹ giản lược hết thảy, mẹ biết thứ nhất là vì
trước kia nó cùng đám bạn huyên náo không tốt, hai là suy nghĩ đến tiểu Bân.
Nhưng mà cho dù là thế nào, kết hôn không có hôn lễ chính là chúng ta cùng Chu
Hàn ủy khuất con, cho nên còn muốn gặp ông bà thông gia một lần, thành thật xin
lỗi mới đúng, lại không nghĩ rằng thì ra là bọn họ đều ở bên
ngoài.”
Lâm Lệ sửng sốt, cũng không
nghĩ tới điều bà nghĩ là cái này, cô còn tưởng rằng Chu gia để ý đến vấn đề cô
không có hộ khẩu ở đây.
Mẹ Chu kéo tay cô lần nữa, nắm
thật chặt, nhìn cô có chút đau lòng nói: “Tiểu Lệ a, thật là ủy khuất cho con,
vì A Hàn nhà chúng ta, gả ủy khuất như vậy chưa nói, còn phải xa nhà như vậy,
cha mẹ cũng đều không ở bên cạnh.”
“Mẹ, ngài…” Lâm Lệ suy nghĩ,
nói không ra lời.
Vỗ vỗ tay cô, vẻ mặt mẹ Chu
nghiêm túc bảo đảm nói: “Tiểu Lệ, con yên tâm, sau này nếu như Chu Hàn khiến con
bị ủy khuất, con tới tìm mẹ, mẹ tuyệt đối sẽ không thiên vị con trai của mình,
nhất định làm chủ cho con.”
Lâm Lệ nhìn bà, không khỏi cảm
thấy cảm động, khóe miệng khẽ cong lên, nhìn bà thật tình gật đầu nói:
“dạ.”
Mẹ Chu cũng cười, lôi kéo tay
cô không ngừng gật đầu, một lúc lâu lại nói: “Con bây giờ là vợ của A Hàn, cho
nên sau này nhờ con thay mẹ chăm sóc cho A Hàn cùng Tiểu Bân nhiều hơn, A Hàn
cùng Tiểu Bân hai cha con này đều không dễ dàng, bị người đàn bà kia hại thảm.”
Nói đến cái này, giọng nói của Chu mẹ vốn là ôn nhu biến thành nghiêm nghị,
ngoan tuyệt.
“Là vợ trước của Chu Hàn?” Lâm
Lệ thử hỏi, Chu Hàn chưa từng nói với cô những chuyện có liên quan tới vợ trước
của anh, dĩ nhiên bằng quan hệ của bọn họ cũng quả thật không cần thiết nói
những thứ này, nhưng mà hôm nay tiểu Bân nói mẹ thằng bé thường xuyên dùng kim
đâm bé, cô nghĩ, rốt cuộc là một người mẹ như thế nào có thể xuống tay hành hạ
con ruột của chính mình như vậy.
Mẹ Chu gật đầu, lại có chút ít
bất đắc dĩ than thở nói: “Ai, không nói tới cô ta, điều này cũng chẳng trách
người khác, chỉ trách Chu Hàn hồi đó quá ngu ngốc, bị người đàn bà kia đầu độc,
vì cô ta, ngay cả bạn bè và cha mẹ của mình cũng không cần, nhưng mà cuối cùng
có được cái gì, vẫn không phải là bị cô ta một cước đá văng.”
Lâm Lệ nhìn chằm chằm bà, trong
lòng không khỏi sinh ra tò mò với người đàn bà kia, cô thậm chí có chút ít khó
có thể tưởng tượng, một người giống như Chu Hàn như vậy, thế mà lại vì một người
phụ nữ mà vứt bỏ tình cảm với cha mẹ và bạn bè.
Mẹ Chu lấy lại tinh thần, ngẩng
đầu vừa lúc chống lại ánh mắt tìm tòi nghiên cứu kia của Lâm Lệ, trong lòng thầm
mắng mình quá nhiều chuyện, sao lại ở trước mặt cô nói đến chuyện của Lăng
Nhiễm, nói chuyện người xưa trước mặt người nay, là một phụ nữ không thể rộng
rãi đến mức coi như không có gì.
Vội vàng cười nói: “Ai nha,
không có gì không có gì, chuyện đó cũng đã qua lâu rồi, chúng ta không nói cái
này, không nói cái này.” Sợ cô suy nghĩ nhiều, vội vàng dời đề tài, tùy tiện nói
đông nói tây với cô.
Lâm Lệ nhìn ra được bà không
muốn nhiều lời, cũng chỉ cười gật đầu, thuận miệng đáp lại bà mấy câu, thật ra
thì cô chỉ là tò mò, dù sao bằng quan hệ của cô cùng Chu Hàn, cô không cần để ý
những thứ này.
Gần tối thì Chu Hàn gọi điện
về, điều khiến Lâm Lệ bất ngờ là anh lại chủ động hỏi tình hình của tiểu Bân,
nhưng mà sau khi hết kinh ngạc, Lâm Lệ vẫn nói tỉ mỉ cho anh chuyện cô đưa tiểu
Bân về đại viện cơ quan, Chu Hàn chỉ thuận miệng trả lời, không có ý phản đối,
sau đó hỏi cô vài chuyện công việc.
Mà vào lúc Lâm Lệ chuẩn bị cúp
điện thoại thì mẹ Chu bưng điểm tâm vào, nghe ra cô đang nói chuyện với con trai
bà, vội vàng bảo Lâm Lệ gọi anh tối về nhà ăn cơm.
Chu Hàn ở bên kia điện thoại im
lặng một lúc lâu, cuối cùng gật đầu đồng ý, “được, tôi biết
rồi.”
Lâm Lệ gật đầu, chỉ nói: “được,
vậy tôi cúp máy.” Nói xong, liền cúp điện thoại.
Thấy cô cúp điện thoại, mẹ Chu
vội hỏi: “thế nào rồi thế nào rồi, a Hàn có đồng ý về nhà ăn cơm
chứ?”
Cười gật đầu với bà: “vâng,
đồng ý.” Cô biết bà nhớ con trai, cũng giống như mẹ cô vậy, nghĩ đến đây, đột
nhiên Lâm Lệ thấy nhớ nhung ba Lâm và mẹ Lâm, cha mẹ đã về hơn một tháng rồi,
không biết sức khỏe cha dạo này đã ổn chưa, có lẽ cô nên bớt thời gian, cũng nên
về thăm một chút.
“Tiểu Lệ, tiểu Lệ?” Mẹ Chu ở
một bên khẽ gọi: “đang suy nghĩ gì đấy?”
Lúc này Lâm Lệ mới phục hồi
tinh thần lại, nhìn bà mỉm cười, lắc đầu nói: “Không có gì.”
Cô không muốn nói, mẹ Chu cũng
không hỏi nhiều, đột nhiên nhớ tới cái gì, nhíu chặt mày lại nhỏ giọng nói thầm:
“vừa rồi thấy con nói chuyện điện thoại với a Hàn thấy cứ là lạ thế
nào?”
“Lạ ở chỗ nào a?” Lâm Lệ khó
hiểu, đồng thời cũng nhớ lại cuộc điện thoại của cô và Chu Hàn vừa rồi, giọng
điệu bình thường, nội dung cũng bình thường, hẳn là không có gì lạ mới đúng
a!
Mẹ Chu nhìn cô, cân nhắc cẩn
thận, đúng là có cảm giác gì đó, nhưng bảo bà nói ra lạ ở chỗ nào thì bà lại
không nói ra được.
“Dạ?” Lâm Lệ nghi hoặc nhìn
bà.
Thật sự là