Old school Easter eggs.
Bất Ái Thành Hôn

Bất Ái Thành Hôn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324853

Bình chọn: 9.5.00/10/485 lượt.

không?"

“Trong lúc mang thai phụ nữ

mang thai có thể bổ sung chút canxi, như vậy sẽ hỗ trợ sự phát triển của xương

cho trẻ, còn lại cứ giữ vững như trước là được.” Vừa nói vừa đưa giấy tờ đã ký

trả lại cho Lâm Lệ.

Hai người nói cảm ơn bác sĩ sau

đó đi ra khỏi phòng làm việc, Chu Hàn nắm tay cô, hỏi: “Muốn đi đâu, chiều nay

anh không về công tay, muốn đi chỗ nào, anh dẫn em đi.”

“Thật sao, vậy em phải suy nghĩ

thật kỹ.” Lâm Lệ đảo mắt có vẻ thực sự suy nghĩ.

“Được, nghĩ kỹ thì nói cho anh

biết.” Chu Hàn nắm tay cô đi về phía thang máy.

Lúc hai người đi thang máy đến

đại sảnh lầu một, lúc đó thật trùng hợp, gặp Trình Tường đến bệnh viện kiểm tra

lại.

Thấy anh ta đã khá hơn nhiều so

với lúc ở bệnh viện trước kia, bên chân bị cắt bỏ trước kia giờ lắp chân giả

nhìn không khác gì người bình thường.

Sau khi sững sờ, Lâm Lệ chủ

động mở miệng, cười nói “Đã lâu không gặp, trùng hợp vậy.”

Trình Tường cũng cười, ngây

ngốc gật đầu: "Đúng vậy a, đã lâu không gặp."

"Lâm Lệ, anh qua bên kia chờ

em." Chu Hàn chủ động tránh đi, cho bọn họ một chút thời gian và không

gian.

Trình Tường nhìn chằm chằm bụng

cô, thoáng có phút hoảng thần, rù rì hỏi "Mấy tháng rồi?"

Lâm Lệ đưa tay sờ sờ bụng, cười

nhạt nói "Hơn bốn tháng rồi."

Trình Tường gật đầu, lại im

lặng một lúc, xoay người liếc nhìn Chu Hàn đang đứng chờ ở cổng sát đất, hỏi Lâm

Lệ: "Anh ta đối tốt với em chứ?"

"Ừ." Lâm Lệ gật đầu, khóe miệng

là nụ cười thỏa mãn: "Anh ấy đối xử rất tốt với tôi."

"Vậy thì tốt." Nhẹ giọng rù rì,

giương mắt nhìn Lâm Lệ lần nữa, chỉ thản nhiên nói: "Đi đi, đừng để anh ta chờ

em."

Lâm Lệ gật đầu, cất bước đi qua

cạnh anh ta sau đó đột nhiên dừng bước, quay đầu nhìn anh ta nói "Trình Tường,

anh sẽ tìm được hạnh phúc của mình ."

Trình Tường cười cười, nhận lấy

lời chúc phúc của cô: "Cảm ơn."

Lâm Lệ không nói thêm cái gì,

quay đầu đi về phía Chu Hàn.

Trình Tường nhìn bọn họ rời đi,

hồi lâu mới thu hồi tầm mắt, khi xoay người chuẩn bị tiếp tục đi về phía trước,

bên cạnh không biết xuất hiện một nữ sinh từ lúc nào, nhìn anh ta hỏi: “Nữ sinh

kia chính là người anh thật lòng yêu ?”

Mắt nhìn cô, chỉ nói “Cô ấy là

người tôi yêu nhất cuộc đời này, trừ cô ấy, tôi sẽ không yêu ai khác nữa.” Nói

xong, đi thẳng đến thang máy, dù sao cũng là chân giả, đi đường ít nhiều không

linh hoạt, từng bước từng bước rất rõ ràng.

Cô gái nhìn phía bóng lưng

Trình Tường nói: “Em sẽ không buông tha, em sẽ thay thế cô ấy khiến anh yêu

em!”

Trình Tường dừng lại, 11 năm

trước cũng có cô gái nói với anh những lời giống như vậy.

Nghĩ thật lâu Lâm Lệ cũng không

có nghĩ ra được muốn đi nơi đặc biệt nào, cuối cùng quyết định kéo Chu Hàn cùng

đi dạo trong trung tâm thương mại, thật ra nghiêm túc mà nói, hai người kết hôn

lâu như vậy, Chu Hàn thật đúng là chưa hề cùng cô đi dạo phố lần

nào.



trước một tiệm áo cưới, Chu Hàn đột nhiên dừng bước.

"Sao vậy?" Lâm Lệ nghi hoặc

hỏi.

Chu Hàn kéo cô qua, ôm cô từ

phía sau, nhẹ giọng nói ở bên cô: “Lâm Lệ, chúng ta tổ chức đám cưới

đi.”

Lâm Lệ sửng sốt, hỏi "Sao lại

đột nhiên nghĩ đến cái này vậy?”

“Chung quy anh luôn cảm thấy

giữa chúng ta còn thiếu cái gì, nghĩ đi nghĩ lại mới nghĩ ra thì ra là chúng ta

thiếu đám cưới.”

Lâm Lệ cười, lắc đầu, nói

“Không đúng, thứ chúng ta thiếu không phải là đám cưới.” Vừa nói, vừa kéo vòng

tay kia, cùng cô mười ngón tay đan xen.

"Không phải là đám cưới?" Chu

Hàn nghi hoặc nhìn cô.

Lâm Lệ giơ tay của hai người

lên, quơ quơ, nói “Đúng, là chiếc nhẫn, anh nói, anh nợ em cái nhẫn định khi nào

thì trả cho em?”

Lúc này Chu Hàn mới hiểu ra,

kéo tay cô đặt lên môi mình, thơm một cái, nói: "Đi, trước khi đi mua sắm cùng

em, chúng ta đi mua nhẫn bổ xung đã."

Lâm Lệ khẽ cười, để mặc anh kéo

cô đến tiệm trang sức phía trước, thật ra thì thiếu cái gì không quan trọng, đám

cưới có bù hay không cũng không làm sao, chỉ cần hai người bọn họ có thể dắt tay

nhau như vậy, đây cũng là kết quả tốt nhất, bởi vì anh đã lấp đầy trái tim

khuyết thiếu của cô, đó mới là tốt đẹp nhất.

------ Hoàn

------