XtGem Forum catalog
Bất Ái Thành Hôn

Bất Ái Thành Hôn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324893

Bình chọn: 7.00/10/489 lượt.

n thoại bên

kia là ba Lâm, nghe biết là cô, vội hỏi Giang Thành có lạnh hay không, phải mặc

nhiều quần áo một chút.

Cảm giác ấm áp trong lòng không

cần nói cũng hiểu, cầm điện thoại Lâm Lệ trả lời từng vấn đề

một.

Cuối cùng tất cả những gì ba

Lâm muốn nói đã xong, sau đó mới hỏi: “đúng rồi, gọi điện thoại về có chuyện gì

sao?”

“Ba, năm nay ba và mẹ tới

Giang Thành dự lễ năm mới đi?” Tới đây dự lễ mừng năm mới cùng cô, hai nhà thêm

người càng náo nhiệt, không giống năm trước ba người bọn họ cô đơn không có một

chút ý nghĩa nào.

“Không cần không cần, ba với

mẹ con ở đây rất tốt, năm nay con và cả nhà Chu Hàn cứ vui vẻ đi, sang năm rồi

trở về thăm ba và mẹ con.”

“Ba, đến lúc đó tới đây đi,

tới đây để cho mẹ làm đồ ăn ngon cho con cũng tốt.” Lâm Lệ có chút làm nũng

nói.

Cũng không biết mẹ Lâm đã cầm

điện thoại từ lúc nào, cười mắng “Con bé này, đã lập gia đình rồi còn nhớ tới

thức ăn mẹ làm cho con sao?”

Lâm Lệ cầm lấy điện thoại hoạt

bát le lưỡi, nói "Mẹ, con cho mẹ biết một chuyện."

"Chuyện gì?"

"Con và Chu Hàn..." Vừa nói,

quay đầu liếc nhìn Chu Hàn bên cạnh, đưa tay kéo lấy tay anh, nói: "Con và Chu

Hàn đã có em bé."

Người bên kia điện thoại sửng

sốt, sau đó nghe thấy giọng mẹ Lâm cao vút lên hỏi: “Con nói gì, có cái gì, con

và Chu Hàn có cái gì rồi?”

Lâm Lệ bị tiếng nói của mẹ Lâm

làm đau lỗ tai, không khỏi cầm xa chút ít.

Chu Hàn đưa tay nhận lấy, cầm

lấy điện thoại nói "Mẹ, con là Chu Hàn."

“Chu Hàn à!” mẹ Lâm vội vàng

hỏi: “Chu Hàn, vừa rồi Tiểu Lệ nói gì thế, nó nói các con đã có, có em

bé?”

“Vâng, chúng con có em vé, hiện

tại vừa đi từ bệnh viện ra, bác sĩ nói đã tám tuần rồi, ngày sinh dự tính là

tháng mười một năm sau.” Chu Hàn nói.

“Thật tốt quá thật sự là quá

tốt.” Vừa nói mẹ Lâm vội vàng nói với ba Lâm “Lão lâm, lão Lâm, Chu Hàn nói Tiểu

Lệ đã mang thai, chúng ta sắp được làm ông ngoại bà ngoại

rồi.”

Chu Hàn có thể nghe thấy giọng

hai ông bà kích động mừng rỡ, quay đầu liếc nhìn Lâm Lệ, nắm chặt tay

cô.

“Mẹ, năm nay tới Giang Thành

dự lễ mừng mới đi, Lâm Lệ cô ấy rất nhớ hai người, nhà con cũng không có thân

thích gì chỉ có mỗi con là con một, hàng năm cũng vắng ngắt, năm nay con và Lâm

Lệ kết hôn, người hai nhà cùng nhau dự lễ mừng năm mới, đến lúc đó cũng thật là

náo nhiệt.”

Bên kia điện thoại mẹ Lâm đồng

ý: “Được, giờ Lâm Lệ mang thai, mẹ cũng muốn đi thăm, nếu không với cá tính mơ

hồ của nó, đừng nói là em bé, mình cũng chăm sóc được.”

Nghe thấy mẹ đã đồng ý, Lâm Lệ

vội vươn tay lấy điện thoại từ trong tay Chu Hàn, sau đó lôi kéo mẹ nói một lúc

lâu, lúc này mới cúp điên thoại.

Thả điện thoại di động vào

trong túi, Lâm Lệ ngẩng đầu nhìn Chu Hàn, nhìn chằm chằm vào mắt anh, hỏi “Chu

Hàn, tất cả đều là sự thật, đúng không?”

Chu Hàn không nói chuyện, đưa

một tay kéo cô, sau đó cúi đầu chiếm hữu môi cô.

Qua một lúc lâu, cho đến khi

Lâm Lệ bị anh hôn có chút khó thở, lúc này Chu Hàn mới buông cô ra, đầu kề lên

trán của cô hỏi: “Chân thật không?”

Lâm Lệ thở hổn hển bộ ngực phập

phồng, nhất thời không nói ra lời, chỉ có thể gật đầu.

Chu Hàn cười khẽ, lại hôn lên

khuôn mặt mịn màng của cô, lúc này mới buông cô ra khởi động xe rời

đi.

Kể từ khi Lâm Lệ mang thai Chu

Hàn liền không cho cô đến công ty nữa, lo lắng không ai chăm sóc cho cô, mẹ Chu

khăng khăng đón Lâm Lệ trở về đại viện, tất nhiên Tiểu Bân và Chu Hàn cũng chỉ

đành trở lại theo, vì thế mẹ Chu đặc biệt sửa sang lại mấy gian phòng, hợp nhất

phòng cũ của Chu Hàn và căn phòng cách vách, sau đó lại mua thêm một cái giường

lớn mới, để cho Lâm Lệ ngủ thêm thoải mái.

Thời gian ngắn ban đầu Lâm Lệ

nôn nghén cực kỳ mãnh liệt, người vốn đã gầy, nay cộng thêm ăn ít nôn nhiều, cả

người nhìn nhìn qua gầy đi rất nhiều, lo lắng thân thể của cô không thể chịu

được, mẹ Chu lại học tập mẹ chồng An Nhiên, cả ngày thay đổi các phương pháp nấu

ăn cho Lâm Lệ, thế nên giờ chứng nôn nghén của Lâm Lệ đỡ hơn chút ít, mỗi ngày

cho Lâm Lệ ăn bốn, năm thậm chí là sáu bữa, nhưng mà phải nói là có hiệu quả rõ

rệt, cứ ăn như thế, người Lâm Lệ đúng là có da có thịt hơn không ít, đương

nhiên, theo tiêu chuẩn về cân nặng mà tính, thì vẫn chưa thấm vào

đâu.

Chu Hàn vẫn bận rộn như thế,

nhưng mà dù bận đến mấy, tối muộn cũng vội vàng trở về bên Lâm Lệ, ngày nào anh

cũng về xem một chút, đương nhiên cả Lâm Lệ và Chu Hàn đều trở về đại viện, Chu

Gia Bân tự nhiên cũng theo họ về, trước đó mẹ Chu đã sửa lại gian phòng cho nó

một căn phòng mới. Có điều rắc rối nhất là việc đi học của thằng bé, hiện giờ

Lâm Lệ không tiện đưa đón nó đi học rồi, mà đại viện cách thành thị bên kia khá

xa, xe đi học của nhà trẻ cũng không mở phía bên này, sau khi bàn bạc, cuối mấy

người quyết định sáng sớm để Chu Hàn đi làm đưa thằng bé đi đến trường học, buổi

tối giờ tan học thì do Lâm Lệ và mẹ Chu đi đón thằng bé.

Đưa đón thế này tuy là có hơi

rắc rối, nhưng mà cũng có điểm tốt, đó chính là quan hệ của thằng bé và Chu Hàn

từ từ tốt lên, không mong đến thằng bé sẽ làm nũng cha giống những đứa bé khác,

cứ mỗ