XtGem Forum catalog
Bất Ái Thành Hôn

Bất Ái Thành Hôn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328024

Bình chọn: 8.00/10/802 lượt.

.

“Là bởi vì anh gọi một tiếng

Lăng Nhiễm trong tình trạng không biết gì?” Bên kia điện thoại Chu Hàn hỏi với

ngữ điệu trào phúng .

Lâm Lệ dừng một chút, có chút

mất tự nhiên đảo mắt, chỉ nói: “không có.”

“Em có. em có để

ý.”

“Tôi không có!” Lâm Lệ phản

bác, cắn môi kích động nói: “tôi chỉ không muốn tự nhiên làm thế thân của người

khác, tôi chỉ muốn làm chính tôi!”

“Tôi chưa từng coi em trờ

thành bóng dáng của Lăng Nhiễm”. Bên kia điện thoại Chu Hàn cũng có chút kích

động, nói: “Tôi cũng không phải loại ngu xuẩn đến bản thân mình muốn cái gì cũng

không biết!”

Lâm Lệ cầm điện thoại im lặng,

rất lâu, thời gian phảng phất như đứng lại, yên tĩnh không hề có tiếng

vang.

Cũng không biết bao lâu sau Lâm

Lệ rốt cuộc cầm điện thoại chậm rãi nói: “Tôi không nghĩ thế.”

Cũng thêm một lần im lặng, yên

lặng đến có thể nghe thấy tiếng hít thở của hai người.

Phảng phất như thời gian đã

trôi qua cả thế kỷ rồi, bên kia rốt cuộc Chu Hàn có động tĩnh

.

“Ha ha.” Cách điện thoại Chu

Hàn cười lạnh, tiếng cười lạnh lùng không mang theo chút nào tình cảm và độ ấm.

Chỉ thấy anh nói: “Được, liền làm theo lời em nói!”

Nói xong thậm chí không cho Lâm

Lệ cơ hội trả lời liền dập máy.

Lâm Lệ buông di động ra nhìn

chằm chằm màn hình di động thật lâu, cắn cắn môi, cuối cùng để di động lên tủ

đầu giường bên cạnh.

Ngồi trên giường hồi lâu Lâm Lệ

mới xốc chăn lên xuống giường, vào trong bếp, mở nồi cơm điện, bên trong vẫn còn

cháo từ buổi sáng, đậy nắp lại, Lâm Lệ nhấn nút hâm nóng.

Khoảng bảy ngày Lâm Lệ mới thực

sự khỏi hẳn cảm, chỉ là trong thời gian này, quan hệ giữa Lâm Lệ và Chu Hàn

dường như đã rơi xuống điểm đóng băng, không, dùng cách nói của Lâm Lệ, đây coi

như là thực sự trở lại lúc ban đầu.

Lâm Lệ nhìn chằm chằm màn hình

máy tính muốn nhanh một chút chuẩn bị tư liệu cho cuộc họp, cánh cửa văn phòng

màu nâu sậm phía sau vẫn đóng bỗng mở ra, Chu Hàn cầm giấy tờ đi ra, bước nhanh

quan, thấy cô chăm chú đánh máy tính, vô thức nhíu mày lại, lạnh giọng nói: “tài

liệu vẫn chưa xong?”

Lâm Lệ không quay đầu, vừa đánh

máy vừa nói: “xong ngay đây.”

“Xong rồi thì lập tức mang vào

phòng họp.” Chu Hàn không chờ cô, liền cầm tài liệu đi thẳng vào phòng

họp.

Lâm Lệ nhìn anh, tiếp tục đánh

máy tập tài liệu còn chưa xong.

Một tuần này quan hệ của họ

thật sự trở lại vị trí ban đầu như Lâm Lệ mong muốn, chỉ đơn thuần là quan hệ

hợp tác.

Ngoài việc bọn họ ít khi trò

chuyện, nếu có cũng là về công việc, mà Chu Hàn lại giống như trước đây, đi sớm,

về muộn, ở nhà không hề chạm mặt nhau.

Thậm chí ngay cả Tiểu Bân cũng

nhìn ra gì đó khác lạ, lén hỏi Lâm Lệ làm sao vậy.

Lâm Lệ cầm tập tài liệu đã in

ra từ máy tính, đưa tới phòng họp vừa lúc gặp trợ lý Từ trong thang máy đi lên

họp. Trước khi vào phòng họp, trợ lý Từ thấp giọng nói: “thư ký Lâm, bỏ qua cho

tôi đi “.

Lâm Lệ không biết rằng, từ lúc

cô và Chu Hàn bắt đầu chiến tranh lạnh, người chịu khổ nhất chính là trợ lý Từ,

hiển nhiên bởi vì rằng tâm tình người nào đó không tốt trút toàn bộ bực dọc lên

công việc, mà qua công việc, mà người hứng chịu chính là trợ lý Từ, dùng cách

nói của trợ lý Từ chính là, anh ta bị tội, còn oan hơn cả Đậu Nga

rồi!

Đang thu dọn đồ đạc chuẩn bị

tan làm, đột nhiên di động ở phía sau vang lên, là số lạ, lại nhìn có mấy phần

quen mắt.

Nhìn số hiển thị trên màn hình,

Lâm Lệ nhíu mày, cuối cùng nhấn nút nghe: “Alo”

“Có phải Lâm Lệ

không?”

Điện thoại là mẹ của Trình

Tường gọi tới.

Việc mẹ Trình gọi điện tới vào

lúc này khiến cho Lâm Lệ rất bất ngờ, hoàn toàn không có chuẩn bị

gì.

“Lâm Lệ cháu có rảnh không? Bác

muốn mời cháu cùng ăn bữa cơm có được hay không?”

Lâm Lệ sửng sốt, bên kia điện

thoại mẹ Trình nói rất thành khẩn, thậm chí giọng nói có phần nài nỉ, thái độ

này trước kia chưa từng có, cho dù trước kia Trình Tường chạy khỏi hôn lễ, làm

hại sẩy thai, bà ta cũng chưa từng chân chính thấp giọng nói chuyện với cô, thái

độ luôn là cao cao tại thượng trước sau như một.

Không nghe thấy Lâm Lệ trả lời,

bên kia mẹ Trình có chút không xác định hỏi cô: “Lâm Lệ, cháu có đang nghe bác

nói không?”

Lúc này Lâm Lệ mới kịp phản

ứng, chỉ nói: “Xin hỏi có chuyện gì không?” Cô cảm thấy bà không nhàm chán đến

độ đột nhiên muốn mời cô ăn cơm, cho dù trước kia ở bên Trình Tường mười năm, bà

ta cũng chưa từng thật lòng muốn tiếp nhận cô. Cuối cùng nếu không phải là vì

cái thai, hẳn là bà ta sẽ không đồng ý cho bọn họ kết hôn.

Người bên kia điện thoại im

lặng, chỉ nghe thấy mẹ Trình nói: “Là về chuyện của Trình Tường.” Giọng nói

dường như đang đè nén đau đớn.

Lâm Lệ cau mày, hít một hơi

thật sâu nói: “Tôi nghĩ bác Trình tìm nhầm người rồi, chuyện của tôi và Trình

Tường đã kết thúc nửa năm trước rồi, tôi nghĩ chúng ta không còn gì để

nói.”

Nghe cô nói vậy, bên kia điện

thoại mẹ Trình vội vàng muốn giải thích cái gì, nói: “Lâm Lệ, bác biết

bác…”

Lâm Lệ không muốn nghe, trực

tiếp cắt đứt điện thoại.

Cô và Trình Tường cần kết thúc

đã kết thúc trong hôn lễ kia rồi, không có gì đáng để dính l