
không chịu
được, về sau sao có thể ở lại bên cạnh vương tử cao ngạo như anh sao?” Hà Hi Nhiên khiêu khích nhìn cô.
“Đấy không phải vấn đề của cô.” Anh không tự giác nắm chặt tay Chương Gia Quân, anh sợ cô sẽ quay đầu bỏ chạy a.
“Tôi chỉ là giúp cô ấy sớm đối
mặt với vấn đề, anh cũng không cần quá lo lắng thế. Tôi nói lời sẽ giữ
lời, tôi chúc phúc cho anh, chỉ mong người nhà của anh có thể chấp nhận
đối tượng mà anh lựa chọn.” Hà Hi Nhiên cầm lấy túi xách đứng lên, tao nhã cúi người sau đó xoay người rời đi, bộ dáng như một nữ vương cao quý.
“Không cần để ý đến lời nói của cô ta.”
“Đây là ý gì?” Chương Gia Quân bình tĩnh nói.
“Em đừng vội, anh sẽ từ từ giải thích.” Anh giúp cô ngồi xuống. “Cô gái kia là đối tượng mà người nhà anh giúp anh xắp xếp, cô ấy vẫn
luôn kiên trì rằng anh với cô ấy chính là trời đất tạo một đôi, nhưng
anh đã nói với cô ấy là trong lòng anh đã có người anh yêu, nhưng cô ấy
không tin, trừ phi chính mắt gặp em.”
Giờ phút này cô cảm giác mình như mới chịu một cái tát “Tôi đã hiểu, thì ra từ đầu đến cuối tôi cũng chỉ là đối tượng để anh lợi dụng.”
“Không phải, nếu không cho cô ấy gặp em, cô ấy sẽ vẫn dây dưa không dứt.”
“Cô ấy là muốn đến để làm nhục tôi đúng không?”
“Anh đã giải thích rõ với cô ấy, với lại do kế hoạch gả cho anh của cô ấy không thành nên trong lòng
không tránh khỏi tức giận a.”
“Anh sao lại phải giải thích với tôi? Tôi cũng thừa nhận bản thân không xứng với anh.” Cô không phải là một bông hoa trong lồng kính, mấy chuyện nhục nhã này
với cô cũng không là gì, có điều quan trọng là nghĩ mình ngây ngốc rơi
vào lưới tình ảo ảnh của anh, không khác nào một quân cờ trên tay anh,
cô cũng rất tức giận, tự giận bản thân, cô thật là một kể đại ngu ngốc.
“Anh giải thích với em vì chính
anh là người tạo cơ hội cho cô ấy làm tốn thương em, mà anh cũng không
hề cho rằng em không xứng với anh.”
“Chuyện này không sao cả, tôi đi trước.”
Cô đứng dậy chuẩn bị rời đi lại bị anh nhanh tay túm lại, không cho cô đi.
Chương Gia Quân muốn giằng tay ra cũng không được, cuối cùng còn bị anh kéo ngã, ngồi trở lại chỗ cũ.
Cô căm tức trừng mắt nhìn anh “Mục đích của anh đã đạt được, tôi cũng không còn giá trị lợi dụng nữa, hẳn là có thể rời đi rồi?”
“Anh không lợi dụng em!” Bạch Vũ Đường khoé môi cong lên nói. Anh biết anh không nên cười, nhưng là nhìn thấy cô tức giận, anh thật sự rất vui, anh vui vì anh biết, cô
cuối cùng cũng để ý đến anh!
Đúng vậy, cuối cùng cô cũng có phản ứng
với anh, chuyện tình yêu của bọn họ sẽ không bao giờ còn cảnh… anh một
mình đơn phương nữa, có điều cô có nhận ra được thái độ của mình đã thay đổi hay không?
Nhìn đến khuôn mặt tươi cười của anh cô lại tức giận “Tôi tận mắt chứng kiến, đây không phải anh lợi dụng tôi thì còn là cái gì?” Cô không nhịn được mà cười mỉa mai “Quả thật, tôi đúng là may mắn, được là người để anh lợi dụng để bỏ rơi
người khác, mà không phải là người bị anh dùng người con gái khác để bỏ
rơi, nói như thế tôi so với cô gái kia có vẻ có giá trị hơn a.”
“Hôm nay là anh suy nghĩ không thấu đáo, nhưng em không cần nói về bản thân như vậy a.”
Chương Gia Quân cười lạnh ném cho anh một cái nhìn coi thường, “Nếu không phải anh làm nên chuyện này thì tôi cũng không cảm thấy như thế.”
“Nếu anh biết em vì chuyện nhỏ này mà giận, anh sẽ không bao giờ đồng ý yêu cầu của cô ấy.”
“Chuyện nhỏ? Anh là cái loại người luôn tự cho mình là đúng sao?”
Không xong rồi, anh lại đem tình huống
này thành chuyện khó giải quyết. Đúng là anh có thói quen lấy mình làm
trung tâm, chỉ biết đánh giá việc này có lợi cho anh hay không và đã
quên mất tâm tình của cô.
“Còn nữa, tôi không tức giận.”
“Em đang giận, không những thế là vô cùng tức giận.” Anh cảm thấy được cơn giận cô thật sự muốn nổ tung.
“Tôi nói không có là không có…” Đột nhiên ý thức được ánh mắt của người xung quanh đang tập trung vào
mình cô đành ngậm bồ hòn làm ngọt, sử dụng hai mắt trừng lớn nhìn anh.
Anh vẫn là lần đầu hao tổn nhiều tâm trí như thế “Anh nên làm gì để em bớt giận?”
Cô ngoài cười nhưng trong không cười, “Rất đơn giản, chúng ta không gặp nhau, tôi cũng sẽ không cần tức giận.”
Giật mình một chút, anh bỗng bật cười, cô không nhịn được nhíu mày, lại nghe được anh vô tội nói “Em vừa rồi không phải vẫn kiên trì nói mình không giận sao?”
“Tôi… vừa nãy tôi không giận, nhưng hiện tại thì đang rất giận, có được không?”
“Không cần giận, giận sẽ mau già a.” Anh cố làm dịu đi bầu không khí căng thẳng, tay đưa ra nhu nhu vào điểm chân mày đang nhăn lại của cô, và hiển nhiên đã phản tác dụng, bởi vì
sắc mặt cô càng ngày càng khó coi hơn.
Người đàn ông này đúng là có thể khua môi múa mép “Đây là chuyện của tôi, không liên quan đến anh.”
“Là anh làm cho em giận, sao lại không liên quan đến anh đây?”
“Tôi không phải vì anh mà tức giận, mà là…” Chương Gia Quân đột nhiên im bặt, cô không thể thừa nhận chuyện mình
giận vì mình để ý anh, nếu biết được tâm tình của cô, anh chắc chắn càng lúc càng đắc ý.
“Mà gì gì?”
“Không muốn nói nhiều với anh. Tóm lại, những gì t