
mà thôi, sau hôm nay,
chúng ta có lẽ sẽ không gặp lại, chúc anh mọi điều tốt đẹp trong tương lai!”
Nói xong cô nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Rất tốt, cô nói xong rất
hoàn mỹ, một chữ cũng không bị lắp – tối hôm qua thức đêm khổ luyện chính là để
thấy thành tích này.
Tình đơn phương bốn năm,
rốt cục có thể mở miệng thổ lộ, hôm nay bức tranh hoàn mỹ đã đặt dấu chấm hết.
Hiện tại cô nên rời đi,
từng bước từng bước lùi về phía sau, cử chỉ rất bình tĩnh, như vậy mới không bị
hắn phát hiện nội tâm của cô, kỳ thật trong lòng cô tương đối thấp thỏm, bất an
giống như khi chuẩn bị cho mỗi cuộc thi vây.
“Cô yêu thích tôi?”
Mạc Tử Nhân vừa mới lùi
hai bước, thì nghe thấy hắn mở miệng.
Đây là lần đầu tiên ở
khoảng cách gần như vậy, được nghe thấy thanh âm của hắn, thật trầm thấp, hùng
hậu, hơn nữa phi thường có từ tính, cùng cách nghe ở khoảng cách bình thường có
chút bất đồng.
Lập tức, trái tim của cô
đập rất nhanh, giống như chờ đợi cái thành tích kia được công bố trong nháy
mắt- dù cho đã sớm biết đáp án là cái gì, cô vẫn như cũ khẩn trương vạn phần,
trái tim giống như muốn bật ra ngoài.
Trong lòng thủy chung có
một loại mong đợi … . nho nhỏ
“Đúng vậy” cô xoay
người, nhỏ giọng trả lời, thanh âm thấp gần như rỉ tai.
“Cô muốn chúng ta quen
nhau sao?” Hắn hỏi. Cái gì?
Quen nhau– này, này… Cô
căn bản không dám nghĩ tiến triển tiếp theo, cô vẻn vẹn là đơn thuần muốn hướng
hắn tỏ tình, muốn cho hắn hiểu được tâm ý của cô, về phần quen nhau… Quá xa,
không thể chạm tới, cô liền trong mộng cũng không dám nghĩ.
Mạc Tử Nhân vội vàng
khoát tay, cho hắn biết cô cũng không có ý đồ như thể: “Không… tôi không có ý
tứ kia, chỉ là muốn cho anh biết rõ tôi thích anh đã bốn năm, anh đối với tôi
mà nói giống như một thứ ánh sáng chói mắt, tôi không dám vọng tưởng có được
anh, có thể làm cho anh hiểu hết tâm ý cuả tôi, tôi đã rất thỏa mãn, tôi,
tôi….”
Không xong, cô cùng Tô
phân căn bản còn không có nghĩ tới cảnh tượng tiếp theo, bởi vậy chưa từng giả
sử qua. Lần này cô chống đỡ không được, xong đời rồi!
Vốn là muốn ở trước mặt
hắn có ấn tượng tốt đẹp, kết quả lại là thất bại trong gang tấc.
“Cô muốn chúng ta quen
nhau sao?” hắn hỏi lại.
“Cái kia… Tôi, tôi thật
sự không…”
“Tốt”
Sao?
Cái gì?
Lời nói của Mạc Tử Nhân
bởi vì chữ ngắn ngủi mà hữu lực này, thoáng chốc dừng lại.
Vừa nãy, hắn vừa rồi nói
cái gì? Là cô nghe lầm hoặc là hắn nói sai? “Anh, anh nói cái gì?”
“Tôi nói tốt, chúng ta
quen nhau đi”. Thanh âm hữu lực lần nữa hứa hẹn.
Sao?
Cái gì?
Vừa nãy, hắn hiện tại
lại nói cái gì? “Anh thật sự muốn quen tôi, muốn chúng ta có quan hệ sao?” cô
nhìn chăm chú anh ở trước mắt, tim đập bất ổn.
Này! Cô không phải là
đang nằm mơ đấy chứ? Tại sao chuyện hạnh phúc như thế này, có thế phát sinh ở
trên người cô? Cô còn tưởng rằng đời này đều cùng yêu thương cách biệt – cô vốn
là người hướng nội, hay thẹn thùng, lại có cá tính không thích giao lưu, căn
bản cũng không biết kết giao với người khác là như thế nào, mà ngay cả bạn học
tốt nhất hiện tại là Tô Phân, cũng bởi vì bản tính chủ động nhiệt tình, hai
người mới có thể từ từ trở thành bạn bè.
Vốn chỉ là muốn tại ngày
tốt nghiệp, đem tâm tình bốn năm nay của cô toàn bộ nói ra khỏi miệng, chưa
từng nghĩ tới sẽ có sự phát triển gì tiếp sau, cô cũng chỉ là đơn thuần muốn
hướng hắn tỏ rõ tâm ý mà thôi, không nghĩ tới bây giờ hắn lại nói muốn cùng cô
quen nhau, đây thật sự là lễ vật tốt nghiệp quý nhất của cô.
Mạc Tử Nhân quay đầu lại
muốn cho Tô Phân nhìn thấy cô tại thời khắc này đang hạnh phúc, lại đã quên mất
rằng mình không có đeo mắt kính, đến nỗi chỉ nhìn thấy thân ảnh mơ hồ của
Tô Phân không ngừng quơ quơ cánh tay, cô nghĩ thầm Tô Phân chắc cũng là bởi vì
thay cô cảm thấy cao hứng, cho nên muốn dùng động tác khoa trương để bày tỏ
chúc mừng.
Cô thật sự là quá hạnh
phúc!
Chưa bao giờ cảm tưởng
chính mình sẽ có thời điểm hạnh phúc như vậy, tại ngày cuối cùng của thời sinh
viên, cô rõ ràng chiếm được toàn bộ thế giới.
“Oa, thật không đơn
giản!”
Mạc Tử Nhân tâm tư đang
vui mừng, chuẩn bị quay lại trả lời, sau lưng đột nhiên vang lên thanh âm trong
sáng mà xởi lởi, có điểm quen thuộc, cô giống như ở nơi nào đã từng nghe qua.
“Anh họ, không nghĩ tới
anh chưa từng tới trường học của em một lần nào, thế mà rõ ràng cũng có thể làm
cho nữ sinh vì anh thần hồn điên đảo, anh thật sự là rất lợi hại, em thật là
khâm phục, phải bái anh làm thầy thôi!”
Là ai?
Mạc Tử Nhân quay đầu,
bởi vì người nọ cách cô rất gần, bởi vậy cô có hơi chút trông thấy ngũ quan của
người nọ, lập tức trái tim của cô đột nhiên nhảy dựng lên, liên tục lùi lại vài
bước, mà nam nhân vừa rồi được cô tỏ tình lập tức đưa tay ôm lấy eo của cô.
Một cỗ hơi thở tinh
khiết, nhưng nam tính lập tức bay vào trong mũi cô, cô lại ngẩng đầu, nhìn thấy
một khuôn mặt hoàn toàn xa lạ.
Đó là một khuôn mặt rất
nam tính── tản mát ra sự thành thục cùng hương vị nam tính, ngũ quan của hắn
như được khắc mài, sống mũi thẳng tắp, một đôi ánh mắt sắc bén mà lại tang