
nhiên, thường xuyên có bụi, sợ là phải chịu cảnh bụi bặm.” Vạn Tuế ảo não đánh nhẹ vào mặt bàn.
“Chính như vị tiểu thư bán hàng đó nói, bình thường gia đình dùng
cũng sẽ không bẩn, thiết kế sư khẳng định là quá lo lắng về vấn đề này,
cho nên cũng không nên quá lo lắng.”
Vạn Tuế không nói tiếp, nhưng khuôn mặt vẫn là thực rối rắm. Đạm Dung đau đầu, bên ngoài im ắng, công ty mọi người đều đi về hết, anh ta thế
nhưng còn không có ý muốn đi sao.
“Nếu không…”
“Tôi…”
Hai người đồng thời mở miệng, lại cùng dừng lại.
“Anh nói trước đi.” Đạm Dung bĩu môi.
“À, cũng không có gì, chính là muốn hỏi cô ban ngày lúc nào có thời gian rảnh, chúng ta đi nhìn xem gạch men sứ.”
” Buổi chiều thứ bảy được không?”
Vạn Tuế lo lắng một hồi, nói có thể.
“Vậy thứ bảy buổi chiều hai giờ đi.”
Vạn tuế không khác thường gì, Đạm Dung hỏi hắn có hòm thư QQ để trao đổi qua lại hay không.
“Tôi sẽ đem bản vẽ phát họa thật tốt rồi đưa cho anh xem thử, có vấn
đề gì thì có thể lên trên mạng trao đổi, sau đó tôi sẽ nhanh chóng sửa
chữa.”
“Tôi thời điểm công tác cũng không lên mạng, cô có thể gửi tới hòm
thư của tôi, đây là địa chỉ QQ.” Vạn Tuế trên giấy viết một chuỗi con
số.
“Còn có, điện thoại của cô là số bao nhiêu?”
Đạm Dung cảm thấy thực giật mình, nguyên lai hắn vẫn không biết số
điện thoại của nàng, trách không được mỗi lần tìm nàng đều là tới công
ty.
Nàng lầy trong túi xách ra danh thiếp, đưa cho hắn. Vạn Tuế tiếp nhận nhìn nhìn, có chút ngoài ý muốn.
“Cô họ Đạm? Gọi là Đạm Dung?”
Đạm Dung nhíu mày.”Tên của tôi làm cho bác sĩ Vạn cảm thấy kỳ quái sao?”
“Không có kỳ quái, chính là cảm thấy thật đúng là người cũng như tên, lạnh lùng thản nhiên .”
“Nguyên lai bác sĩ Vạn đang trách tôi đối với anh không đủ nhiệt
tình.” Đạm Dung nụ cười nhạt gợi lên khóe miệng, trên mặt phá lệ có một
chút ý cười.
Nhất thời bị nói toạc ra, Vạn Tuế cũng không thấy xấu hổ, chậm rì rì
nói: “Tôi nghĩ đến giờ này ngày này đối với khách hàng nhiệt tình có lễ, đều là thái độ nên có khi phục vụ của các cô.”
“Vâng, đúng là thế. Lần khác tôi cũng muốn kiến thức một chút, bác sĩ Vạn là như thế nào đối với bệnh nhân nhiệt tình có lễ .”
Đạm Dung đoán là chính mình trong lời nói khẳng định lại nói không
đúng, chỉ vì nàng thấy đến bác sĩ Vạn nhíu mi. Ai, thành thực không phải là lỗi của nàng a.
Ngày nay, bác sĩ Vạn thật là đối với bệnh nhân rất lạnh mạc, trường
hợp cá biệt trong quá trình khi chuẩn đoán cho bệnh nhân thì nhiều hơn
vài lời. Lấy tính cách của hắn, nàng đoán hắn sẽ là hiện tượng người nổi bật phần đông phổ biến.
“Nếu cô trẻ lại mười tuổi, hoặc là trong nhà có đứa nhỏ, bị bệnh có
thể đến xem tôi chẩn bệnh, đến lúc đó tôi cho cô đại khai nhãn giới*.”
Vạn Tuế thản nhiên nói xong, cũng xem nhẹ nàng ý trào phúng trong lời
nói của nàng, đứng dậy rời đi.
đại khai nhãn giới*: mở rộng tầm mắt
Đêm đó, thời điểm Đạm Dung quay về ký túc xá, hồi tưởng lại cuộc nói
chuyện với anh, nghĩ rằng chính mình có hay không đối với anh ta tồn tại thành kiến nhất định? Nàng làm người lãnh đạm, lại cũng sẽ không đối
với khách vô lễ như vậy.
Có phải hay không bởi vì anh ta ngay từ đầu thái độ rất cao cao tại
thượng, đạp trúng kiêu ngạo cất dấu của nàng, cho nên mới có kết quả như hôm nay.
Ừ, Đạm Dung nha Đạm Dung, tuy rằng ngươi có thể nói không cần, nhưng
trên phương diện xử sự ngươi thật sự phải học tập nhiều lắm.
Nhận định như vậy, Đạm Dung khi đối với chuyện bản vẽ phòng ở của hắn liền hơn vài phần tâm tư.
Ngày hôm sau nàng lên mạng tra xét một chút về tư liệu nhà lần trước nhìn kia, sau đó gọi vài cuộc điện thoại, biết được đêm đó kỳ thật, hắn nhìn trúng một quy cách sàn khác.
Nàng đem tất cả tư liệu tra được gửi QQ cho anh ta, sau đó tập trung tinh lực đi làm phương án thiết kế nhà hắn.
Hôm đó buổi chiều hắn trả lời QQ, chỉ đơn giản có hai chữ: Cám ơn.
Buổi sáng thứ bảy, hắn đến công trường đi theo công nhân khởi công
trong vòng hai giờ, lại trở về công ty sau đó đem vẽ bản đồ họa phòng
khách tranh thủ xem xét bỏ thêm một chút chi tiết vào, sau đó đem tham
khảo một ít hình ảnh khác, thấy đẹp liền trình bày riêng ra, lại gửi
mail cho hắn.
Tuy rằng buổi chiều sẽ gặp mặt, nhưng nàng chỉ sợ không thời gian
cùng hắn bàn bạc chuyện này. Thời gian cấp bách, xem ra ngày mai còn
phải tăng ca.
Cơm trưa là ăn tùy tiện, Đạm Dung cảm thấy may mắn vì thân thể chính mình khỏe mạnh, trừ bỏ có khi xuất hiện hiện tượng đau nửa đầu, nàng
một năm cũng ít khi phát sốt cảm mạo.
Này đại khái chính là tuổi trẻ khỏe mạnh, cho nên nàng cho rằng hiện
tại nên liều mạng, tích lũy nhiều kinh nghiệm cùng tài phú, tương lai
già đi có thể ít gặp đau khổ.
Một giờ ba mươi phút, Vạn Tuế gọi điện hỏi nàng ở đâu, khi nàng nói
xong là ở công ty, hắn liền treo máy. 5 phút sau hắn xuất hiện, gọi điện thoại cho nàng đi ra ngoài.
Đạm Dung cầm điện thoại cùng hắn hôm nay đi xem tư liệu cửa hàng.
Đi trên đường, Đạm Dung cầm tờ giấy A4 nói: “Anh hôm nay muốn đồ dùng cho phòng tắm cùng phòng bếp và một số đồ chuyên dụng cho phòng hoạt,
trong hoa viên cũng