Polly po-cket
Black - Angel (Thiên Thần Bóng Tối)

Black - Angel (Thiên Thần Bóng Tối)

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324671

Bình chọn: 7.5.00/10/467 lượt.

m nghĩ tên Leader trả thù vụ Seiky…

- Lũ cớm!!! Tao gọi sau!!

Tit..tit….. tit…Khang đã tắt máy. Tay quản lí cũg chẳng rõ cậu chủ có nghe được gì không …



Băng từ từ mở mắt, từ lúc bị đẩy xuống cái hầm, nhỏ đã bị ngất đi gần 2 tiếng. Vết cắn ở

cổ đã ngậm miệng nhưng vết thương trên đầu do lúc bị đẩy xuống đã đập

xuống sàn thì vẫn còn chảy máu. Không đau, nhưng Băng thấy đầu hơi

choáng. Nhỏ chống tay cố sức ngồi dậy. Xung quanh tối om, im bặt. Đây là đâu? Nhỏ chẳng thấy được gì cả, như đang bị nhấn chìm trong bóng tối

dưới đáy vực thẳm. Băng xoay người tìm khắp nưoi 1 nguồn sáng… Và giữa

bóng tối rờn rợn bủa vây, nhỏ dễ dàng tìm được 1 lỗ nhỏ trên bức tường.

Vậy là chỗ này bị bao bọc bởi 4 bức tường kín? Nhìn phía trên, tối om và chẳng biết trần cao bao nhiêu. Cái lỗ sáng nhỏ kia chẳng đủ để nhìn

thấy thứ gì … Quan trọng là lúc này, cơn choáng váng qua đi, nhỏ chơt

nhận ra dưới này, nhiệt độ thấp hơn phía trên rất nhiều… Nhỏ thoáng rùng mình, biết cơ thể bắt đầu không điều chỉnh được nhiệt. Nhỏ quờ quặng

bàn tay xây xát dính máu trên bộ váy lụa. Đằng trong lớp váy xoè ra,

Băng thường nhet hộp zkilico vào 1 túi nhỏ. Giữa bóng tối mịt mùng, Băng đã tìm thấy cái hộp và nhét được 1 viêc thuốc vào miệng. Zkilico tan ra trong tích tắc và Băng cảm giác như có ngọn lửa đang nhen lên ở cuống

họn, tràn xuống … Làm sao có thể ở đây và chốg lại cái lạnh = zkilico có hạn? Làm sao có thể ngồi yên đây và hi vọng ai đó tới cứu mình? Không!

trước khi có người tới cứu, phải tự tìm cách cứu mình đã. Sau khi nhiệt

độ cơ thể Băng bắt đầu thăng bằng trở lại, bộ óc bắt đầu làm việc. Không thể trèo lên và trở lại phòg của lũ tội phạm , chỉ còn cách tìm lối

ra. Nhỏ xua tay quờ quặng khắp xung quang. Máu từ vết thương vẫn rỉ ra

nhưng lúc này căn bệnh mất cảm giác thật có ích… Chợt, Băng chạm vào thứ gì đó… rồi vài thứ khác, chúng dài dài và có vẻ nhẹ, nằm cạnh nhau như

có sự sắp xếp… Không có ích, Băng sờ chỗ khác, lại là những thứ tương

tự, va vào nhau nghe tiếng cộp rất nhẹ. Không thể đoán ra là thứ gì

,có lẽ chúg tràn lan dưới này… Băng quyết định bò đi, có thể sẽ tìm thấy thứ gì đánh ra lửa được …

Bàn tay Băng chạm

vào 1 vùng ướt nc … rồi đụng đến 1 đồ vật, nhỏ đoán là chai thuỷ tinh.

Cõ mùi gì đó là lạ, Băng đưa tay dính thứ nc ấy lên gần mũi.. Là rượu

nồng độ cao! Chắc đã bị bay hơi nhiều, vậy là gần như cồn. Nhỏ lại sờ

tiếp, lần nay dưới đất cố tìm 2 hòn đá hay thứ gì cứng nhẵn có thể đánh

ra lửa. Lần trong bóng tối thật khó khăn nhưng Băng vẫn giữ bình tĩnh…

May mắn, nhỏ đã tìm được 2 viên đá, nhỏ quay trở lại chỗ rượu đổ…

Vài lần cọ thật

mạnh 2 viên đá với nhau, lửa đã nhen lên lập loè. Băng ném nhẹ xuống chỗ rượu bị đổ dưới sàn, lập tức lửa bùng lên, Băng ngồi sát đống lửa, nhìn xung quanh đang sáng dần lên. Nhỏ thấy mâp mờ những bức tường ngăn

cách, quả thực căn hầm này kín và không hề lớn. Băng với tay thu mấy

trai thuỷ tinh lại, trong ấy rượu vẫn còn. Vậy là đã có người cũng bị

đẩy xuống dưới này? Vừa nghĩ Băng vừa lùi ra xa 1 chút.. Nhỏ bỗng chạm

vào thứ gì đó.. là những vật dài dài, nhẹ nhẹ có rất nhiều dứơi này mà

khi nãy Băng không đoán ra nổi là gì . Nhỏ từ từ quay đầu..và… Đôi đồng

tử giãn rộng, trong vài giây, Băng không thở nổi… NHỏ đang chạm vào…

những khúc xương sườn…. ngay bên cạnh, 1 bộ xương người nữa đang nằm

duỗi và không hề bị suy suyển.. hộp xương sọ trắng ngà ngà với 2 hốc mắt rỗng, sâu hoắm…

Băng lùi, lùi

dần…. bỗng, lại chạm vào thứ gì đó… 1 bàn xương tay với những đốt xương

choãi rộng và vài mảng thịt chảy ra chưa teo hết… Đốt sống lưng ớn lạnh, người Băng khẽ run lên… nhỏ lại lùi… lùi về phía khác… Ánh sáng từ đám

lửa cho Băng nhìn rõ hơn toàn cảnh căn hầm… Ngổn ngang.. ngổn ngang

những bộ xương người trong nhiều tư thế.. vài hộp sọ lăn lóc rời khỏi

thân. Băng không muốn thấy nữa! Quá khủng khiếp! Nhỏ nhắm mắt, lắc đầu

quầy quậy và chân vẫn đẩy người lùi dần… Bộp! Nhỏ đã dựa vào 1 bức

tường… Băng mở choàng mắt! Lạnh! Lạnh quá! Bức tường như phả trên lưng

nhỏ những luồng hơi lạnh, cảm giác như từ nhữg mảng băng Bắc Cực. Băng

lồm cồm đứng dậy, cố không chú ý đến những bộ xương… Nhỏ bước nhanh ra

xa bức tường, rồi quay lại nhìn nó. Đằng sau bức tường là phòng đông

lạnh sao? …. “Tháp làm lạnh!” – 1 ý nghĩ loé lên trong đầu Băng . Nếu

tầm hầm dưới cùng là lò phản ứng thì tầm trên này phải có tháp làm

lạnh!... Về đêm sẽ hoạt động công suất cao… Băng sẽ đóng đá nếu ở đây

mất. Vừa suy nghĩ cách cứu mình… nhỏ vừa lùi vài bước . Dẫm lên vài

thanh xương, Băng khẽ nghiến răng chống lại nỗi sợ hãi… Tự nhủ phải bình tĩnh… bình tĩnh!! Rầm!!!

Băng vướng chân

vào 1 vật gì đó to lớn và ngã rầm xuống .. Vật đó nằm sát góc tường.

Băng xoay người dậy, mắt nhìn thấy không lớp áo bò, cảm thấy tay mình

vừa dính thêm máu… Băng từ từ nhìn lên và lập tức… ngã ngửa ra sau, suýt chút là hét lên rồi.. Nhỏ vừa ngã vào… 1 tên tội phạm với thân hình to

lớn… đang nằm sóng soài dưới sàn! Hắn đã chết! và đôi mắt mở trợn ngược… như đang nhìn Băng!! Băng thấy từ hốc mũi, miệng