
chút ấn tượng,
thường thường rõ ràng là bình an vô sự, hắn lại đột nhiên phát hỏa, sau đó nàng
cũng bị hắn làm mơ mơ hồ hồ, hoàn toàn không rõ làm sao.
Mất gần gấp hai thời gian so với bình thường nàng mới về tới biệt thự,
bước lên bậc cửa, nàng còn có cảm giác không thích hợp, đèn trong phòng khách
bật sáng, ngẩng đầu lên, đèn trên tầng hai tầng ba cũng được bật, chuyện này
cũng không làm nàng ngạc nhiên, ở nơi này lâu như vậy, nàng biết tất cả đèn đóm
trong biệt thự đều do một công tác tổng điều khiển.
Làm cho nàng lo sợ bất an chính là thư phòng tầng hai cùng phòng thứ
hai tầng ba cũng sáng, bình thường nơi đó không do công tắc tổng điều khiển, chỉ
khi nào hắn ở đây, hai nơi này mới sáng đèn.
Hắn đã trở lại, hắn đã trở lại trước
nàng.
Mỗi bậc thang nàng bước đều là nỗi sợ hãi tột độ, nếu là quá khứ, nàng
tuyệt không như vậy, nhưng mà hôm nay khác, phụ nữ có một loại giác quan thứ sáu
mãnh liệt, nó nói cho nàng, nàng có thể gặp nạn.
Khi đi ngang qua cửa phòng ngủ của hắn, nàng sợ hãi hắn sẽ đột nhiên mở
toang cửa phòng gọi lại mình, chạy vội đi qua.
Một hơi chạy đến phòng ngủ, tay chân luống cuống khóa chặt cửa, cảm giác vẫn
không quá an toàn, lại đưa ghế chặn trước cửa, thế này mới hơi an tâm.
Buông ba lô xuống, thở phào ngồi xuống ghế, sau đó lại nghĩ ra hắn thường
xuyên dùng di động liên hệ với mình, nhanh chóng khóa máy. Vừa thấy thời gian đã
hơn mười một giờ, ngày mai còn muốn đi tòa soạn phỏng vấn xin việc, vẫn nên đi
nghỉ sớm một chút mới tốt.
Vừa mới chạy làm cả người ra mồ hôi, cảm giác dính dính, nàng cầm một bộ quần
áo sạch sẽ đi vào phòng tắm, tắm một trận nước ấm, nằm xuống giường.
Nếu hắn gọi điện cho mình, nếu đánh không thông, có thể sẽ đến gõ cửa, nàng
ôm lấy chăn nghĩ ngợi một chút vấn đề này, tinh thần thoáng chốc trở nên khẩn
trương, nằm trên giường nghiêng tai lắng nghe động tĩnh bên ngoài.
Thời gian đi qua từng chút một, chuyện gì cũng không xảy ra, không có thanh
âm khác thường nào rơi vào lỗ tai, chỉ còn tiếng đồng hồ báo thức kêu tí tách
đều đặn.
Mí mắt của nàng càng ngày càng nặng, dần dần thiếp đi.
Lúc đang ngủ, cảm giác có gì đó ấm áp chui vào trong chăn. Nàng xoay người,
tiếp tục ngủ, dần dần cảm thấy không thích hợp, thân thể bị cảm giác mát lạnh
xâm nhập, nhưng lại ngửi thấy mùi cồn gay mũi.
Mùi cồn? Nàng mở đôi mắt còn ngái ngủ, qua ánh đèn bên ngoài chiếu vào mà
nhìn thấy khuôn mặt tuấn mĩ tà tứ phủ lên mặt mình, hô hấp dồn dập phun lên
mặt.
Doãn Lạc Hàn…Nàng cả kinh định kêu lên sợ hãi, đôi môi vừa mở đã bị hung hăng
hôn lên, cánh tay nóng bỏng giữ chặt eo nhỏ, hai thân thể dính sát vào nhau, cái
lưỡi linh hoạt tiến vào miệng nàng , cuồng loạn đòi lấy vị ngọt ngào của
nàng.
Hắn vào bằng cách nào? Không phải nàng đã khóa chặt cửa, còn chặn thêm cái
ghế vào sao? Nàng dúng hết toàn lực đẩy hắn, giãy dụa khỏi hắn xâm phạm, hắn bị
đau rời đi môi nàng, nàng thừa cơ đẩy ra hắn, xoay người muốn xuống giường.
Tóc truyền đến cảm giác đau đớn sâu sắc, ngăn nàng chạy trốn, hắn dùng lực
kéo lại, nàng lại ngã vào giường.
“Đau quá…” Nàng kinh hô, đau đớn khiến nàng trào cả nước mắt, liều mạng giữ
chặt bàn tay đang kéo tóc mình, “Buông ra… Buông ra… anh muốn làm gì…. Đừng đụng
vào tôi… Bỏ tay anh ra…”
“Không cần tôi đụng, vậy cô muốn ai đụng, hử? Cô nói…” Hắn kéo tóc nàng về
phía mình, mùi cồn nồng nặc xông vào mũi. Hắn uống rượu, hơn nữa uống còn không
ít.
“Không có, không có ai. Anh buông tôi ra trước, tôi đau quá.” Tóc bị hắn kéo
rất đau, ngữ khí của nàng nháy mắt mềm xuống. “Cũng không thể buông tôi ra
trước?”
Giọng điệu mềm mại của nàng hình như cũng không có tác dụng với hắn, da đầu
vẫn truyền đến đau đớn, nàng cắn răng cố gắng chống đỡ.
Dưới ánh sáng lờ mờ, lửa giận thiêu đốt bùng lên trong con ngươi u ám, hắn
giống như một con sư tử tích tụ quá nhiều tức giận, nguy hiểm kề sát vào mặt
nàng.
“Nói cho tôi biết, cô rốt cuộc là cái gì? Vì sao bóng dáng của cô luôn luôn
hiện lên trước mắt tôi? Cô cùng Chính Vũ thực vui vẻ đi. Mỗi ngày hai người đều
gặp mặt sao? Hay là các người cũng giống chúng ta tiếp theo ngã nhào trên
giường, điên cuồng…”
“Câm mồm, câm mồm, câm mồm…” Nàng nháy mắt thở hồng hộc, vung tay đánh tới
tấp lên người hắn, “Anh vô sỉ… Tôi cùng Kim Chính Vũ là trong sạch… Không giống
anh nói như vậy…”
“Trong sạch? Hừ, cô coi tôi thành đứa ngốc sao?” Hắn lạnh lùng cười, coi
ngươi đen lóe lên nhuệ khí lãnh khốc, bàn tay bóp chặt cổ tay nàng, hai chân rắn
chắc ngăn chặn, giam chặt nàng trong người.
“Vốn tôi khinh thường đụng vào cô, nhưng là cô lại chọc giận tới tôi…” Hắn
nheo hai mắt, cố ý nói một chút, phun ra lời nói châm chọc mười phần. “Sau khi
học xong cô luôn làm công khắp nơi, chứng tỏ cô rất yêu tiền. Kim Chính Vũ của
cải phong phú, vì thế cô mới lên giường với cậu ta đi.”
“Câm mồm!” Nàng nhất thời cứng đờ cả người, lớn tiếng hét lên, “Rốt cuộc anh
muốn tôi nói bao nhiêu lần mới chịu tin tưởng tôi, tôi cùng Kim Chính Vũ trong
lúc đó là trong sạch, anh cho là tất cả đàn ông đều ti bỉ vô sỉ