Pair of Vintage Old School Fru
Boss Yêu Nghiệt, Chớ Mập Mờ

Boss Yêu Nghiệt, Chớ Mập Mờ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327625

Bình chọn: 8.00/10/762 lượt.

sỉ lưu manh này, nhưng cô chịu đựng, tựa đầu dựa vào bờ vai của hắn, như vậy, cô ít nhất có thể không cần gượng cười vui vẻ.

Ngón tay của hắn cường ngạnh nhét vào trong cơ thể cô, nhưng khô khốc tư mật lại làm cho cô chịu muôn vàn thống khổ, không có một chút vui mừng.

“A…” cô cắn răng, thanh âm toát ra, đó là thống khổ thanh âm.

Ngón tay của hắn tuyệt không bận tâm đến phản ứng của cô, mạnh mẽ rút ra.

“Anh rất thích như vậy, em có thích không?” Hắn bá đạo và tàn nhẫn hành hạ cô, còn hỏi cảm thụ của cô.

Tô Tiểu Mễ sau khi nghe, chỉ ước gì hắn chết ngay tức khắc, nhưng vẫn phải giả bộ cười nói: “Điều thứ 25 hiệp ước tình nhân, những gì anh thích, em liền thích.”

“Học được rất nhanh nha, anh thích em như vậy!” Hắn thưởng cho cô một cái hôn, mà tay của hắn một chút cũng không có bỏ qua cho cô, hung hăng hành hạ.

Hạ thân của hắn cũng bắt đầu hướng vào cô, chuẩn bị mạnh mẽ tiến vào.

Thân thể của cô không có phản ứng chút nào, càng không có phản ứng, hắn đối với cô hết thảy sẽ chỉ làm cô càng thêm khó chịu cùng thống khổ, giờ phút này, cô thật hy vọng mình chính là một ” lãng nữ”(bị câm điếc), ít nhất cô có thể giảm bớt loại hành hạ mang đến đau đớn này.

“Giúp anh lấy nó ra!”

Giờ phút này, hắn trướng lên có chút khó chịu, hắn biết cô hiện tại không có loại tâm tình này, nhưng là hắn muốn dùng loại phương thức này nói cho cô biết, phạm sai lầm là phải bị trừng phạt.

Tô Tiểu Mễ tay đang nắm chặt từ từ mở ra, theo hông của hắn một đường hướng phía trước, nhẹ nhàng vừa đụng, nơi đó đã đứng thẳng, cứng rắn như sắt thép.

Ngón tay của cô kéo khóa quần…

Vào thời khắc này, điện thoại trên bàn Lâm Khải vang lên, Tô Tiểu Mễ thở nhẹ một hơi.

Đầu kia truyền đến thanh âm rất êm tai của thư kí: “Lâm tổng, Lãnh tiểu thư tới.”

“Ừ, mời cô ấy vào!”

Lâm Khải lập tức buông Tô Tiểu Mễ ra, vì một động tác rất nhỏ này, Tô Tiểu Mễ đột nhiên cảm thấy khó chịu, cố nặn ra một nụ cười: “Lâm tổng, vậy em đi trước.”

Vừa nói xong, cô đã hướng cửa đi tới, mở cửa ra, mà phía ngoài tiếng gõ cửa cũng vang lên, tốc độ thật nhanh nha.

“Tiểu Mễ…” Lãnh Tĩnh Thi thấy cô tỏ vẻ vui mừng, ngược lại lại thẹn thùng nhìn Lâm Khải, nhỏ nhẹ nói: “Khải, em quấy rầy anh cùng Tiểu Mễ bàn công việc?”

“Đứa ngốc, sao như vậy được!” Hắn cưng chìu nhìn cô cười.

Tô Tiểu Mễ rất ít khi nhìn thấy hắn cười như vậy, ôn nhu và triền miên, cô thậm chí có chút thất thần, nhưng rất nhanh, cô liền trấn định lại, rồi nhẹ giọng nói: “Hai người từ từ nói chuyện, tôi đi ra ngoài làm việc.”

“Tiểu Mễ, hôm nào có dịp, chúng ta rủ Hiên thiếu gia cùng đi chơi đi!” Lãnh Tĩnh Thi cười rất ngây thơ, màu sắc y phục luôn tươi sáng, trông cô như trẻ con.

Tô Tiểu Mễ chẳng qua là nhàn

nhạt cười, không gật cũng không lắc, sau đó lẳng lặng bỏ đi.

“Em bình thường tới đều không thông qua thư kí, hôm nay nghĩ như thế nào lại thông qua thư kí báo cho anh?” Hắn ôn nhu sờ vào tóc của cô.

“Anh là người bận rộn nha, công ty nhiều người nhìn như vậy, em muốn giữ gìn mặt mũi cho anh, không muốn bởi vì mình là bạn gái của anh liền tự tiện xông vào phòng làm việc của anh.” Cô làm nũng vươn hai tay, sau đó ôm hông của hắn, vùi đầu vào bả vai hắn.

“Em tiểu yêu tinh!”

“Em muốn anh sủng ái tiểu yêu tinh!” cô ngẩng đầu lên chu miệng nói một chút, lại cúi xuống tựa đầu vào vai hắn.

Hắn không thấy được, ánh mắt Lãnh Tĩnh Thi dần dần nổi lên một tia lạnh lẽo, cô vốn định cho hắn một kinh hỉ, đi tới phòng làm việc mới phát hiện cửa khóa trái, cô không gõ cửa, bởi vì cô không muốn người ở bên trong cùng cô lúng túng, bởi vì cô sợ cô và Lâm Khải có bất kỳ khoảng cách gì.

Khi cô nhìn thấy Tô Tiểu Mễ trong phòng làm việc của Lâm Khải, còn khóa trái cửa, làm cho cô lại một lần nữa nổi lên hoang mang, cô tuyệt đối không thể để cho ai cướp đi Lâm Khải của cô. Tô Tiểu Mễ mỗi ngày tan sở sẽ đi gặp mẹ và ba, bệnh tình của ba vẫn duy trì hiện trạng như cũ, bệnh của mẹ lại từ từ chuyển biến tốt, chỉ cần nhìn thấy ba mẹ, cô dù bị ủy khuất cũng cảm thấy đáng giá.

“Tiểu Mễ, con hận ba ba sao?” Mẹ Tiểu Mễ nhẹ giọng hỏi.

“Mẹ lại nghĩ đi đâu rồi, ba mặc dù phạm sai lầm, nhưng con là con gái của ông, làm sao hận ba mình được, con chỉ hi vọng ba tỉnh lại, con liền tha thứ lỗi của ba.”

Tay mẹ Tiểu Mễ đột nhiên duỗi tới, nắm vai Tô Tiểu Mễ thật chặt “Mẹ muốn nghe lời nói thật, con giải quyết vấn đề với Lý Hiếu Thiên như thế nào?”

“Mẹ, con nói nhiều lần rồi, đừng xem Lý Hiếu Thiên là đại ca xã hội đen, dù sao cũng có pháp luật, ông ta cũng không dám làm gì con.” Tô Tiểu Mễ thủy chung không có ý định đem sự thật nói cho mẹ biết, bởi vì cô không muốn người nhà lo lắng, đau lòng.

“Thật sự như vậy phải không? Tiểu Mễ, mẹ biết con có thể duy trì, cũng biết con có thể nghĩ ra cách, nhưng là không nên gạt mẹ, tự mình chịu khổ một mình, biết không? Coi như nói cho mẹ biết, trong lòng mẹ sẽ khó chịu, nhưng so với không biết gì còn tốt hơn.” Mẹ Tiểu Mễ lo lắng con gái sẽ một mình cố chống chọi.

“Yên tâm đi, con không sao, chỉ là làm thêm giờ, kiếm nhiều tiền một chút, thật ra thì tiền lương của con cũng khá, nếu n