
t trao đổi, cảm thấy họ đều sáng tỏ huyền cơ trong đó: vô cùng hiển nhiên là Ngô Văn đang lo sợ Kiều
Phong ngoại tình với một cô gái khác nên mới đến đây điều tra chút chút
nhé….
Mượn cớ Ngô Văn vừa đi, Lam Sam lôi Tiểu Du Thái vào toilet, bây giờ lòng cô đang canh cánh nghi ngờ, đầu tiên là…
- Tiểu Du Thái, vừa rồi cậu bị làm sao vậy, chả nói chả rằng gì hết?
Tiểu Du Thái lại hỏi cô:
- Lam Sam, cậu thật sự không biết người vừa gặp là ai à?
- Biết mà, không phải là cái người ấy ấy.. của Kiều Phong à….
- Tớ không nói đến chuyện này. – Tiểu DU Thái liên tục xua tay. – Anh ấy là Ngô Văn.
Lam Sam thật không thể hiểu nổi:
- Tiểu Du Thái, cậu nghe mình nói, có phải đầu óc cậu bôi nhiều dầu trơn quá
không đấy? Anh ta là khách hàng của tớ chẳng lẽ tớ lại không biết tên
anh ấy à?
- Anh ta là đại Boss của Tập đoàn Văn Phong , Ngô Văn.
Lam Sam ngây người mất 3 giây, sau đó cô chợt nói:
- Anh ấy chính là mối tình đầu của cậu!
Tiểu Du Thái đỡ gáy thở dài:
- Xin nhân huynh chú trọng vào trọng điểm nhé, đừng nghe những tin đồn bát quái bên ngoài.
Lam Sam nhìn cô đồng tình:
- Mối tình đầu của cậu căn bản là không nhận ra cậu đúng không? Hình như
không phải, tớ nghĩ cho đến năm 16 tuổi chắc cậu vẫn còn chưa dậy thì
đâu.
Tiểu Du Thái cúi đầu chỉ đối thủ:
- Anh ấy căn bản không biết tớ. – Vừa rồi chỉ là khoác lác, ai ngờ vừa nói đến người ta, nghiền ta đã liền xuất hiện.
Lam Sam càng buồn bực:
- Thật kỳ lạ, vậy sao ban đầu cậu lại yêu thế?
- Chỉ là…. Người đầu tiên mình thích thôi mà…
Lam Sam đen mặt:
- Như vậy mà được à? Vậy mối tình đầu của tớ còn là Lưu Đức Hoa đấy.
Dù sao “ Mối tình đầu” hẳn phải phát sinh từ tuổi dậy thì nhỉ? Khi đó hẳn
Ngô Văn vẫn chưa gây dựng sự nghiệp , vậy sao Tiểu Du Thái lại biết anh
ta? Cô và Tiểu Du Thái chơi với nhau từ hồi mới vào đại học nhưng từ hồi đó đến giờ chưa bao giờ nghe thấy nha đầu đó nhắc đến việc này.
Thật là, không nói thì thôi, hôm nay Tiểu Du Thái bị dọa đến độ nói lắp, Lam Sam cũng không ép cô, hai cô ra khỏi toilet đi tìm Kiều Phong.
Lam Sam hơi lo lắng cho trạng thái tinh thần của Tiểu Du Thái, dù sao đây
cũng là mối tình đầu của cô nàng, là những hồi ức thanh xuân xanh mơn
mởn vô cùng đẹp đẽ, bây giờ lại phát hiện người ấy hoàn toàn thay đổi,
hơn nữa các cô còn cùng bạn trai của anh ta đi mua sắm…. Ôi nghĩ lại
cũng thật đau trứng nha!
Thật ra Tiểu Du Thái suy nghĩ lại cực kỳ thoáng. Khi vừa nhìn thấy Ngô Văn cô rất hồi hộp, phần lớn là vì anh là sếp tổng , nếu như cuộc mua bán thành công anh sẽ là đại Boss của cô.
Từ trước đến nay cô thường hay quẫn bách, thấy sếp tổng mà không hoảng
hốt mới gọi là không bình thường. Còn về phần đại lão nhân gia người ta
thích ai, trái lại không hề quan trọng nhé, dù sao thì anh ta cũng sẽ
chẳng thích cô đâu.
Lam Sam thấy Tiểu Du Thái vẫn rất bình tĩnh
mà gọi Kiều Phong là “đại thần” , không hề tỏ ra nghẹn ngùng, cô cũng
yên lòng hơn. Thế mới nói, thiếu thông minh cũng có cái hay của thiếu
thông minh…
Hai cô gái rốt cuộc vẫn chưa thể nhớ ra mục đích chính của chuyến đi này – họ đến mua âu phục cho Kiều Phong.
Phương thức mua quần áo của Kiều Phong có thể nói là đơn giản đến mức thô bạo. Đầu tiên, anh sẽ tìm đến người bán hàng hỏi mua, sau đó dựa theo tư vấn của họ, cuối cùng là tính tiền ra về.
Lam Sam quả thật không thể tin được một người bình thường thoạt nhìn ăn mặc không đến nỗi tệ như
anh lại có thể làm ra những chuyện như vậy.
Tiểu Du Thái hỏi Lam Sam:
- Chị gái, đây là người mà cậu từng nói là “gu thẩm mĩ cũng không tồi” ?
- Khụ. – Lam Sam hơi ngượng – Ít ra người bán hàng có gu thẩm mĩ không tồi.
Tiểu Du Thái nhếch miệng:
- Nhảm nhí, xấu đẹp cũng là phạm trù triết học nhé.
Bởi vì … lần này dẫn theo hai cố vấn cho nên Kiều Phong bước ra khỏi phòng thử đều đến trước mặt Lam Sam và Tiểu Du Thái để hỏi ý kiến.
Áo sơ mi trắng , cà vạt màu xanh lam cùng với bộ vest ngời ngời khí thế.
Lam Sam xoa cằm:
- Tạm được, nhưng anh phối hợp giữa áo trong và áo khoác ngoài không theo quy củ gì hết nên chẳng hợp nhau, đổi lại đi.
Người bán hàng đang giúp Kiều Phong tư vấn và một anh chàng khá đẹp trai,
chắc mới khoảng đôi mươi, nghe thấy Lam Sam nói vậy bèn cười nịnh bợ cô:
- Người đẹp này thật tinh mắt.
Kiều Phong nghe lời họ, tự chọn một chiếc áo đen trơn để đổi lại.
Lúc này tuy trông cũng không tệ, nhưng Lam Sam vẫn chưa thỏa mãn, cô cảm
thấy thật lãng ví vóc dáng và khí chất của anh. Cô lấy một bộ vest đưa
cho anh:
- Thay cái này đi, cho cùng kiểu với cà vạt.
Kiều Phong ngoan ngoãn nghe theo, cầm bộ vest đi vào phòng thay đồ.
Cậu chàng bán hàng giơ ngón tay cái về hướng Lam Sam:
- Chị gái, chị thật trâu bò, có thể dạy dỗ bạn trai nghe lời đến thế.
Lam Sam xùy một tiếng:
- Mắt mũi anh để đâu thế, anh ta không phải là bạn trai tôi.
- Vậy chị đã có bạn trai chưa?
Tiểu Du Thái nghe vậy, cười như không cười nhìn anh ta:
- Anh bạn đẹp trai ơi, nghĩ gì thế?
Người bán hàng cười hì hì. Lúc này Kiều Phong vừa từ phòng thay đồ bước tới.
Tiểu Du Thái đứng gần, thấy trước, che m