
uyết định thả người, giữa lúc kể lại, nữ đương
gia xinh đẹp khi nhắc tới người nhà mà chán nản không cầm được nước mắt, vị hôn
phu tổng tài Diệp Hiên Viên bên cạnh càng thêm ôn nhu nhiều lần ôm lấy hai vai
gầy nhỏ của vị hôn thê mà trấn an, tình cảm vợ chồng của hai người thật sâu đậm,
làm cho người ngoài không khỏi hâm mộ.
Cuối cùng, vị thanh
niên tuấn lãng này cũng lớn tiếng công bố nghi thức thành hôn sẽ diễn ra sau một
tuần lễ nữa, làm cho vị hôn thê bên cạnh càng thêm cảm động vạn phần, nước mắt
cứ liên tiếp chảy như mưa. Thật là một chuyện tốt, sau lễ đính hôn hoàn mỹ của
hai nhà hào môn cuối cùng cũng đã có một kết thúc tốt đẹp, chúng tôi thành tâm
cầu chúc cho đôi trai tài gái sắc này tình vững hơn vàng, Thiên Trường Địa Cửu
vĩnh vĩnh viễn viễn. Báo đài Quả Đào đưa tin.
"Pằng. . . . .
." Diệp Hiên Viên tắt TV, nhìn chằm chằm vào Lăng Thịnh ở bên cạnh một bộ
dạng cười đến thật thoải mái, "Làm cái gì vậy? Thấy vui lắm sao?"
Lăng Thịnh chống
lên ghế sa lon run rẩy miễn cưỡng đứng lên, chỉ vào TV, lại cười to thêm một hồi
nữa "Cái gì mà tình thâm ý trọng, ha ha. . . . . . Còn có tình cảm vợ chồng
sâu đậm. . . . . . Ha ha ha. . . . . . Đúng rồi đúng rồi. . . . . .Lại còn tình
vững hơn vàng, Thiên Trường Địa Cửu. . . . . . Vĩnh vĩnh viễn viễn. . . . . .
Ha ha ha ha. . . . . . Những thứ truyền hình này đúng là đưa tin vịt nói mò! Cậu
xem các người cười đến khó coi cái mặt nhìn thật dữ tợn, cô ta thì khóc nhìn giả
như một pho tượng, rõ ràng đây chính là bằng mặt không bằng lòng, cầu chúc cho
ân tình chắc hơn vàng, làm tớ cười đến chết mất thôi. . . . . ." Nói xong,
Lăng Thịnh cũng không thèm để ý hình tượng mà bò lăn ra đất cười.
Gương mặt tuấn tú của
Diệp Hiên Viên hơi cau lại, "Mọi chuyện đã an bài tốt hết chưa ?"
Cuối cùng Lăng Thịnh
cũng lấy lại tinh thần sau trận cười to, vỗ vỗ gương mặt tuấn tú cười đến ê
quai hàm nói: "Tất cả đều nằm trong lòng bàn tay, chỉ là tớ thấy thật tò
mò nếu như Kiều Hỷ chịu thu tay lại cậu có thể chừa cho cô ta một con đường sống
không?"
Diệp Hiên Viên dịu
dàng cười một tiếng, "Cậu nói thử xem?"
"Ách. . . . .
. Theo như kinh nghiệm quen biết nhiều năm với cậu, cậu thà giết lầm 100 người
cũng sẽ không bỏ qua một loại người có tính tình như vậy, loại chuyện hành thiện
tích đức này cậu sẽ không làm, dù sao mặt trời cũng vẫn mọc từ đằng đông
thôi!" Lăng Thịnh nằm trên ghế sa lon, chống tay lên gương mặt tuấn tú tà
tà nói.
Diệp Hiên Viên làm
vẻ mặt "Đã biết còn ráng hỏi!" thật là nói nhảm mà.
Lăng Thịnh nghiêng
nghiêng đầu, "Tớ cứ tưởng cậu cùng kẹo bông ở chung lâu ngày sẽ dính được
một chút hơi thở thiện lương của cô ấy, nào biết. . . . . ."
"Hừ. . . . .
." Diệp Hiên Viên liên tiếp hừ lạnh, "Thiện lương hả? Đã nhiều năm
như vậy rồi, cậu nghĩ rằng chúng ta còn có thiện lương sao? Không phải là cậu
đã dạy tớ sao, nhân từ với kẻ địch một chút cũng đủ tạo cơ hội thành cái chết của
mình đến trăm ngàn lần! Thế nào? Lăng thiếu gia giết người không chớp mắt mà
cũng mềm lòng sao?"
Lăng Thịnh rũ mắt
xuống, giọng nói có chút chán nản không ngờ, "Tớ chỉ là cảm thấy ở chung với
kẹo bông càng lâu sẽ càng cảm thấy bản thân càng bẩn. . . . . ."
Nghe vậy, Diệp Hiên
Viên mỉm cười nói cương, trong lòng như có chút cảm xúc mà chính mình luôn muốn
lờ đi bấy lâu nay giờ đây giống như rục rịch muốn phá kén mà đi ra.
"Lăng Thịnh,
có phải là cậu cũng thích Miên Miên không?"
Thân thể của Lăng
Thịnh bỗng cứng đờ, ngay sau đó lại ngước gương mặt tuấn tú lên cười ha ha,
"Đầu gỗ, có phải gần đây cậu gặp áp lực quá lớn nên dễ dàng sinh ra ảo tưởng
không, tớ trêu hoa ghẹo nguyệt vô số, làm sao có thễ động lòng đối với một con
bé mập mạp như kẹo bông!"
Lăng Thịnh đứng
lên, vỗ vỗ vai của người anh em tốt, "Vợ của bạn không thể giành, cậu cũng
không phải là không biết câu giữa đường gặp chị dâu cũng đáng phải đem ra lăng
trì xử tử chứ, cậu còn đùa kiểu này! Được rồi, giờ tớ sẽ đi an bài một cái hôn
lễ trước đám ký giả, đi trước nha." Nói xong, Lăng Thịnh cũng không nhìn
ánh mắt của Diệp Hiên Viên một cái, cười lớn rời đi.
Sau một hồi lâu, Diệp
Hiên Viên mới vỗ trán cười khổ, quả nhiên, Lăng Thịnh đã yêu Miên Miên, trong
nháy mắt những biến chuyển nhanh chóng trong đáy mắt, cuối cùng cũng trở về sự
yên tĩnh như hồ nước.
Yêu thì sao, anh em
thì thế nào, Qủa bóng nhỏ là của hắn, đây là thực tế mà người nào cũng không thể
thay đổi được.
Nắm nắm đấm, gương
mặt tuấn tú của Diệp Hiên Viên trở nên thản nhiên mà kiên định.
Một tuần lễ sau,
đêm trước hôn lễ .
"Băng ghi hình
đâu?" Diệp Hiên Viên tựa vào cửa phòng thay quần áo, hỏi cô gái đang ngồi
tự nhiên trang điểm thật hoa lệ bên trong phòng.
Cô gái xinh đẹp đứng
lên, đi về phía trước ôm cái cổ của Diệp Hiên Viên, phả một hơi thở thơm như
hoa lan, "Gấp cái gì, ngày mai đã là hôn lễ cuả chúng ta rồi, sau hôn lễ
em nhất định sẽ tự tay làm thành một túi quà tặng cho anh!"
Diệp Hiên Viên
không chút thương tiếc hất Kiều Hỷ ra, "Cách xa tôi ra một chút, tôi ghét
thứ đàn bà bẩn thỉu!"
Gư