
” Cô giống như vừa hoàn thành xong 1 nhiệm vụ khủng bố nhất.
“Còn nữa mà.” Anh nhướng mày.
“Anh!” Thật quá đáng, thật tồi tệ, thật mất mặt!
Vũ Phong bực bội xoay người muốn xuống giường, nhưng Lam Cảnh Chuyên kéo cô lại, bắt cô phải đối mặt với anh.
“Cứ cho là em đã xong làm xong rồi, bây giờ anh muốn em vuốt ve anh.”
“Cái gì?” Cô có nghe nhầm không?
“Nhanh! Đừng để anh đợi, anh đã phải đợi rất lâu rồi.” Anh cầm bàn tay nhỏ bé của cô, nhẹ nhàng trượt từ gò má, vai và ngực anh.
“Em không muốn!” Anh ta tưởng anh ta là ai?
Anh nắm chặt tay cô, ánh mắt tóe lửa, “Em không còn lựa chọn nào khác.”Nhiệt độ thân thể của anh thật cao, giống như muốn đốt cháy tay cô,
đã vậy cô còn có thể cảm nhận được hơi thở gấp gáp của anh, nhịp tim của anh đập nhanh t
hế nào, tất cả những điều này là tại cô ư?
“Em có cảm nhận được không? Anh nóng lắm rồi.” Anh cầm tay cô tiếp tục hướng xuống dưới.
Vũ Phong bắt đầu cảm thấy bối rối, toàn thân cô yếu đuối, không thể
thoát khỏi sự mê hoặc của anh, chỉ có thể ngoan ngoãn phục tùng mệnh
lệnh của anh, nghe theo hướng dẫn của anh, làm cho 2 người đều chìm đắm
trong khoái cảm.
“Vũ Phong, sờ anh đi, đừng dừng lại…” Anh vừa hổn hển vừa cắn vào dái tai cô.
“Nhưng anh nóng quá…” Mồ hôi anh rơi xuống thân thể cô, nóng như từng giọt sáp nến.
“Là em làm cho anh như vậy, em phải chịu trách nhiệm.”
“Tay anh… không được như vậy mà! Chắc chắn là anh cố ý…”
“Anh cố ý đó, chẳng lẽ em không thích sao?” Anh vừa trầm giọng hỏi,
vừa gia tăng lực ở ngón tay, anh quá hiểu thân thể cô, biết phải làm gì
để cô mềm nhũn người đi.
“Không thích… không thích… 1 chút cũng không thích…” Nhưng đôi má
ửng hồng, ánh mắt lấp lánh và hơi thở hổn hển của cô đều phản bội lời
của cô.
“Anh thích nhìn em như vậy, em đang tan chảy vì anh, đúng không?”
Anh nhìn vào cô gái trong lòng mình, cô vừa ngây ngất lại vừa phản
kháng, làm anh nhìn mê mẩn đến mất hồn.
“Em không có… anh đáng ghét!” Cô nức nở nghẹn ngào, cô đã không còn
sức chống đỡ với ngón tay nghịch ngợm, xấu xa lại đáng ghét của anh nữa
rồi.
Nhìn thấy ánh mắt sóng sánh nước, thân thể đang run nhè nhẹ của cô,
giống như là đang sợ điều gì đó, nhưng lại nghĩ muốn đạt được nhiều hơn, cuối cùng anh tách đôi chân nõn nà của cô ra, “Anh không thể nhịn được
nữa, anh muốn em ngay bây giờ.”
“Em… không muốn!” Cô hoảng sợ la lên, cảm nhận được sự tiến vào của anh trong cơ thể cô.
“Đau không?” Anh chú ý tới sự khít chặt của cô, động tác liền chậm lại.
“Có 1 chút…” Cô dựa vào vai anh thấp giọng nói, cảm thấy bản thân
chưa bao giờ lại yếu đuối như vậy, “Đều tại anh… em không muốn, bỏ em
ra…”
“Không được! Em phải cố chịu.” Anh kiến quyết không rời ra, ngược
lại còn ôm cô chặt hơn. “Đây là em nợ anh, em phải từ từ trả cho anh.”
“Anh… xấu xa!” Nhịn không được cắn vai anh 1 cái, không ngờ phản ứng này của cô lại làm anh càng kích thích hơn.
“Chỉ vì anh quá nhớ em, quá yêu em mà thôi, anh cũng hết cách rồi!” Anh than thở bên tai cô.
Vũ Phong nói không lại anh, chỉ có thể để anh châm lên từng ngọn lửa trên người mình, cho đến khi cả 2 đều nóng như lửa đốt, anh mới tăng
nhanh tốc độ ở eo 1 chút, từ từ dẫn cô trèo lên đỉnh núi cao.
Cô không thể kiềm chế được những tiếng rên nũng nịu trong miệng mình, cứ mãi gọi tên anh, “Cảnh Chuyên… Cảnh Chuyên…”
“Vũ Phong, cho anh… hãy cho anh tất cả… anh muốn tất cả của em…”
“Anh đừng dùng lực như vậy… em chịu không nổi…” Đột nhiên hứng chịu nhiều trận kích tình như vậy làm cho cô thấy choáng váng.
Anh dường như không muốn dừng động tác, chiếm hữu trọn vẹn cô, “Anh
muốn em nhớ rõ phút giây này, nhớ rõ em ở trong lòng anh cầu xin như thế nào…”
“Uhm… đừng mà… xin anh…”
“Em đang cầu xin anh sao? Em muốn cái gì? Anh sẽ cho em tất cả!”
Cả 2 đang trong mưa bão của kích tình, chỉ có thể dựa vào nhau, quấn chặt nhau, đòi hỏi nhau, cho đến khi gió ngừng thổi mưa ngừng rơi…
Sau khi bình tĩnh lại, Lam Cảnh Chuyên nằm xuống giường, quấy nhiễu
Vũ Phong đang dựa vào ngực anh, không để cho lưng cô đối mặt với anh,
nhất định bắt cô dựa vào người anh như chú chim nhỏ.
Vũ Phong cũng ngoan ngoãn nghe theo anh, dựa vào ngực anh lắng nghe nhịp tim đập của anh.
Nhưng, lúc đôi mắt sắp sửa khép lại, cô đột nhiên nhớ ra mục đích tự mình đến đây, cô vốn muốn cùng anh thảo luận cho rõ, không ngờ bây giờ
lại lên giường cùng anh, lại còn làm nhưng chuyện không nên làm nữa chứ!
Haizzz! Không, không được như vậy.
Cô ân hận tự đánh mình 1 cái, giãy giụa định trèo xuống.
Lúc này, tiếng điện thoại vang lên, “Ring ring!”
Lam Cảnh Chuyên ngồi dậy, 1 tay kéo cô vào lòng, 1 tay nhấc điện
thoại, “Để anh bắt máy, em đừng động, em nhất định rất mệt rồi.”
Giọng nói ấm áp của anh làm cô đờ đẫn, không biết phải phản ứng thế nào.
“Alô, tôi là Lam Cảnh Chuyên.”
Sau đó vài giây,Lam Cảnh Chuyên nhướng mày, “Là nhạc phụ đại nhân ạ? Thật là hiếm gặp.”
Cơ thể Vũ Phong lập tức đông cứng, là ba, làm sao ba lại gọi đến
đây? Nhất định là mẹ nói mẹ muốn tìm Lam Cảnh Chuyên, bây giờ ba và các
anh không biết có đang nổi giận hay không?
“Muốn tì