Old school Swatch Watches
Cảnh Giới Màu Hồng Phấn

Cảnh Giới Màu Hồng Phấn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324354

Bình chọn: 10.00/10/435 lượt.

ra mọi chuyện, mỗi ngày cô không cần phải đi đến tập đoàn với Từ Trạm,

Nhan Tư Ninh nhận kịch bản mới nên bận tối mày tối mặt, đang tìm thời

gian đến tìm cô, nhưng lời nói của Cố Du càng ít hơn trước kia, có khi

chỉ là nhìn cô ấy, nghe cô ấy tự quyết định.

Trong lòng Nhan Tư Ninh không để tâm, nhịn không được mở miệng, "Chị Du Du, trên mặt em có cái gì sao?"

"Không có, " Cố Du cúi đầu che dấu hỗn loạn trong đáy mắt, "Đôi khi em rất giống em gái tôi."

Nhan Tư Ninh rời khỏi nhà ở không nói hai lời đã đi thẳng đến tập đoàn, đến văn phòng của Từ Trạm.

"Anh, em cảm thấy chị Du Du không thích hợp!" Cô chống lên bàn, nghiêm

túc nhìn chằm chằm Từ Trạm, nói đầu đuôi gốc ngọn chuyện bị dọa sợ đã

trải qua ngày hôm nay.

Mấy ngày nay Cố Du khác thường Từ Trạm nhìn thấy ở trong mắt, hết sức rõ ràng. Anh thật không ngờ chân

tướng Phương Tranh bị hại mang cho cô đả kích trầm trọng giống như tin

tức cái chết của ông, mấy ngày nay Nhan Tư Ninh hay đi theo cô, thật ra

là do anh bày mưu đặt kế. Nếu sớm biết kết quả, có lẽ anh tình nguyện

lựa chọn bị cô xem như tiểu nhân vi phạm lời hứa.

"Chuyện cha cô ấy đả kích quá lớn, em rảnh rỗi thì ở bên cô ấy nhiều hơn." Từ Trạm suy nghĩ, nhìn Nhan Tư Ninh ôn hòa nói.

Lúc Nhan Tư Ninh ra khỏi tập đoàn, trong đầu tất cả đều là vẻ mặt Cố Du

khiến lòng người thương yêu, ngày đó hai người trốn đi nơi khác thì bị

xe bánh mì truy đuổi phía sau không buôn. Cô không biết vì sao liên kết

hai sự kiện này cùng nhau. Vu Duệ từng nói chuyện Phương Tranh cho cô,

ngoài khiếp sợ, khơi dậy đồng tình với Cố Du.

Nghĩ đến

Cố Du nói mình giống em gái chị ấy, Nhan Tư Ninh cắn chặt răng, trong

lòng thầm quyết định, lấy điện thoại di động ra, bấm điện thoại cho

người đại diện, "Này, lão Ngô, bữa cơm lần trước mời tôi bị anh từ

chối?"

"Đúng vậy a, tôi không dám để cô nãi nãi người ngài tiếp đãi bữa cơm."

"Sao không tiếp! Chị nhớ kỹ, nếu bữa cơm có liên quan đến Thượng Khôn, nhất định đáp ứng!"

"Tổ tông của tôi! Nếu thủ trưởng Nhan cha cô biết, thế nào cũng không san

bằng công ty chúng tôi không được, cô không thể lưu con đường sống cho

mọi người?" Nghe giọng nói có thể cảm giác được cảm xúc của lão Ngô hận

không thể quỳ lạy Nhan Tư Ninh.

"Ông ấy dám! Anh nghe

tôi, trong nhà chúng tôi tôi quyết định!" Nhan Tư Ninh không đợi anh trả lời liền cúp máy, sau đó giương mắt nhìn bầu trời hơi mù mịt, tâm tình

nhất thời sảng khoái.

Từ Trạm về nhà sớm, thấy Cố Du đang bận rộn trong phòng bếp.

Trên bàn các loại thức ăn vô cùng đơn giản, bề ngoài không đẹp mặt lắm.

"Đã về rồi?" Cô mang tạp dề hồng nhạt quay đầu cười.

Từ Trạm nhiều lần ảo tưởng trải qua cảnh ấm áp này trường hợp đột nhiên

xuất hiện, anh chỉ có thể trấn áp, lẳng lặng nhìn cô.

Thấy anh không trả lời, Cố Du cười cười, "Tôi không biết nấu ăn."

Cô nói đúng sự thật, tất cả đồ ăn trên bàn đều liên quan đến trứng gà:

trứng xào, trứng gà xào cà chua, trứng gà xào rau hẹ, trứng gà xào dưa

chuột, canh trứng. . . . . .

Hốt hoảng thâm nhập, Từ

Trạm ngửi thấy rất thơm, cũng rất không yên. Anh hoài nghi vì sao luôn

chờ mong cảnh tượng này xuất hiện thì chính mình lại đột nhiên cảm thấy

sợ hãi, Cố Du quá mức bình tĩnh, sau giông tố thử thách, cô im lặng mà

suy sụp tiếp nhận sự thật, nhưng anh cảm giác rõ ràng, không đơn giản

như vậy.

Cố Du chủ động đưa ra ý tưởng uống ít rượu, Từ Trạm hỏi cô muốn uống gì, cô hơi do dự.

"Nhớ ngày đó chúng ta uống rượu sao?" Cô cười hơi thẹn thùng, "Tôi quên tên."

Anh đem rượu ra, hôm nay đơn giản muốn cô uống nhiều, để cô đừng suy nghĩ

nhiều chuyện như vậy, đợi tâm tình của cô khôi phục lại bình thường, nói cho cô biết kế hoạch mình đã muốn trầm tư suy tính.

Nhà ở cũng có cửa sổ gió thổi nhẹ nhàng, hai người ngồi đối diện, Cố Du đột nhiên nghiêng người, chạm ly với anh, "Từ Trạm, cám ơn anh."

"Giữa chúng ta đừng nói vậy." Ánh mắt Từ Trạm nghiêm túc.

"Tôi có thể hỏi anh vài vấn đề sao?"

"Uhm."

"Nếu. . . . . . Lúc trước tôi ngay cả chân tướng cũng không muốn biết sống

chết không gả cho anh, anh còn có thể giúp tôi tra ra thủ phạm sao?"

Không biết là rượu hay cái gì khác, hai mắt cô hơi mơ mơ màng màng,

sương mù mờ mịt.

Từ Trạm kịp phản ứng thì không ngờ đã thấy cô đặt bàn tay hơi lạnh vào lòng bàn tay mình, "Có."

Trong nháy mắt, đè nén quá lâu bí mật dâng lên gây ra tai hoạ, anh chăm chú

nhìn mặt cô, thời gian qua nhanh, thế sự vô thường, chỉ có mình động tâm nhảy thình thịch là chưa bao giờ thay đổi.

Anh không

nhớ kế hoạch chặt chẽ cẩn thận vaf ước nguyện lúc đầu, thầm muốn nói

toàn bộ chân tướng cho cô, "Du Du, thật ra anh sớm. . . . . ."

Mê muội đánh gãy lời thổ lộ, cô bỗng nhiên đứng dậy, vừa nặng nặng ngã

nhào trên đất. Ly rượu bị rơi vỡ, chất lỏng rượu đỏ thẩm văng khắp nơi.

Cố Du dùng sức kéo Từ Trạm ra khỏi phạm vi mảnh thủy tinh nhỏ, dùng caravat cột anh ngồi dựa vào góc bàn trà.

"Em. . . . . ." Đầu lưỡi có cảm giác nặng nề, Từ Trạm nói không ra lời,

trước mắt là bóng dáng mơ hồ của Cố Du, lúc ẩn lúc hiện.

"Thuốc không mạnh, anh sẽ không có việc gì," Cố Du cúi đầu