
ó tâm sự gì.”
“Hồn vía trên mây? Tâm sự?” Nhan Lập Khải cười khẽ đáp lời, “Cậu uống lộn thuốc
hả? Lại bày đặt nói mấy từ này? Có phải xem phim thần tượng nhiều quá? Hay
là...” Anh nghiêng người về phía trước, nheo mắt nghiên cứu người anh em tốt,
“Hay là cậu... có bạn gái rồi?” Vừa nói, vừa cố tình lấy khuỷu tay chọc anh.
“Tớ... “Gương mặt tuấn tú hơi đỏ lên, Lưu Đạo Nam khẽ thì thào, “Bạn gái gì
đâu. Vừa tìm cơ hội làm quen thôi. “
“Tìm cơ hội. Chẳng lẽ, cậu nhắm trúng mục tiêu rồi sao? “
“Nói gì vậy. “Lưu Đạo Nam giả bộ hời hợt, trước mắt mọi chuyện chưa đâu với
đâu, mặt cũng chưa gặp, anh không muốn ai ai cũng biết. “Chẳng qua là gặp mặt
ăn bữa cơm, làm quen một chút thôi mà. “
“Xem mắt thì nói là xem mắt, việc gì mà phải nói dài dòng thế làm gì? Cũng đâu
phải lần đầu đâu. “Mặc dù Lưu gia thường xuyên sắp xếp cho Lưu Đạo Nam đi xem
mắt, Nhan Lập Khải vẫn rất tò mò. “Nói nghe một chút, lần này lại là thiên kim
nhà ai thế? “
“A! Thật ra thì cậu cũng biết đấy. “Lưu Đạo Nam cười hì hì, cố ý úp úp mở mở.
“Nói đi, đừng có giống đàn bà con gái ưỡn ẹo thế chứ.” Càng vậy, Nhan Lập Khải
càng tò mò, không nhịn được thúc giục tên anh em tốt này.
“Được rồi, tớ nói là được chứ gì.” Lưu Đạo Nam vui vẻ nói, “Cậu còn nhớ lần
trước ở hôn lễ của Đinh Vũ Thiến và Diêm Trọng Uy không?”
“Dĩ nhiên nhớ.” Nói gì thì nói, anh cũng là phù rể, không có lý nào lại quên.
“Như vậy cậu còn nhớ phù dâu chứ?”
“Phù dâu?” Nghe vậy, Nhan Lập Khải dần dần cười không nổi, trong lòng xẹt qua
một tia bất an. “Phù dâu cũng có hai người, cậu là nói...”
Lưu Đạo Nam cố làm ra vẻ thần bí, “Cậu thử nói xem.”
“Ê, cậu.” Nhan Lập Khải mau phát điên.
“Hai chọn một có khó lắm đâu.” Lưu Đạo Nam gợi ý, “Cậu cảm thấy trong hai người
đó ai đẹp hơn.”
Ai đẹp hơn?
Đây đúng là nói nhảm.
Một người là bạn học của cô dâu, một người khác chính là Đinh Vũ Khiết, bạn học
của cô dâu cùng lắm chỉ chiếm 60 phần trăm.
“Thật là cô ấy?” Nhan Lập Khải không thể tin được cũng không muốn tin Tiểu
Khiết của anh lại muốn cùng tiểu tử này xem mắt?
“Chính là cô ấy. Nhan Lập Khải đối với mỹ nữ có trí nhớ rất tốt, huống chi hai
nhà Nhan, Đinh suýt nữa thì làm thông gia, Lưu Đạo Nam thừa tin tưởng anh quen
biết Đinh Vũ Khiết.
“Cho nên... “Nhan Lập Khải hơi sửng sốt, cố gắng đè ý nghĩ muốn bứt tóc xuống.
“Thật ra thì hôm nay tớ đến bàn với cậu chuyện hợp tác, đồng thời còn muốn hỏi
cậu nhận xét của cậu về Đinh Vũ Khiết. “Lưu Đạo Nam gãi đầu, “Nghe nói cô ấy
hợp tác cùng tập đoàn Hướng Vinh của cậu, tớ nghĩ bình thường cậu cũng có tiếp
xúc với cô ấy, cho nên đặc biệt đến hỏi thăm tình hình cô ấy một chút. “
Nghe vậy, Nhan Lập Khải không khỏi nhíu mày, ánh mắt có vẻ thêm thâm trầm u ám.
Cùng Vũ Khiết chia tay, là quyết định của anh, nhưng mà đoạn thời gian này, anh
lại bị vây hãm trong mất mát nghiêm trọng. Anh vô cùng tưởng niệm thời gian chỉ
cần một cuộc điện thoại là có thể thấy Vũ Khiết của anh, biết bao lần anh cầm
điện thoại lên, quyết tâm quay số cho cô, cuối cùng lại bị sự thực chia tay,
lại nhịn xuống.
Vì sao?
Đối với anh mà nói, chia tay là chuyện thường như cơm bữa, cho tới bây giờ chưa
có người phụ nữ nào, sau khi chia tay, còn khiến anh nóng ruột nóng gan như
vậy. Chẳng lẽ là bởi thời gian hai người qua lại lâu nhất, đột nhiên tách ra
khiến anh chưa kịp thích ứng?
Có lẽ vậy đi! Bằng không vì lý do gì mà anh vẫn chưa thể dứt bỏ được?
Tâm phiền ý loạn, tâm tính anh trở nên âm tình bất định, hỉ nộ vô thường,
có lúc lại hoảng hoảng hốt hốt, không có cách nào tập trung được tinh thần,
chẳng qua là sĩ diện, anh sẽ không bao giờ thừa nhận sự thật này trước mặt kẻ
khác
Bởi vì liên quan đến phụ nữ, khiến Nhan Lập Khải thất hồn lạc phách?
Ha ha, nếu chuyện này truyền ra ngoài, chẳng phải là làm trò cười cho thiên hạ
sao, không những khiến cho mọi người cười rớt răng hàm, mà Nhan Lập Khải cũng
chẳng cần lăn lộn ngoài xã hội nữa. (bệnh sĩ chết trước bệnh tim.)
Cố tình ở thời điểm bấp bênh này, chính miệng Lưu Đạo Nam lại nói cho anh biết
tin dữ anh muốn cùng Vũ Khiết xem mặt. Không cần nghi ngờ, đây chẳng khác gì
lửa cháy đổ thêm dầu, họa vô đơn chí, anh còn chưa tìm được cách quên được cô,
anh em kết bái của anh lại còn đang sốt ruột tìm cách nhúng chàm người phụ nữ
của anh.
Người phụ nữ của anh?
Hai người đã chia tay, cô đã sớm không còn là người của anh, anh sao còn bá đạo
như vậy, chiếm giữ lấy cô? Hơn nữa, anh cùng cô chia tay, mục đích không phải
là hi vọng cô có thể gả cho một người đàn ông tốt sao, bây giờ Lưu Đạo Nam là
ứng cử viên tốt như thế, đang ở trước mắt cô, anh phải vui vẻ chúc phúc cho hai
người chứ?
Ừ, anh tốt nhất nên thành toàn cho chuyện vui của hai người.
Nhưng mà...
Nghĩ tới cảnh Vũ Khiết cùng Lưu Đạo Nam anh anh em em, ôm hôn thắm thiết, anh
bắt đầu đứng ngồi không yên, lại nghĩ đến cảnh hai người như cá với nước, thân
thể dính nhau một chỗ, ngực anh không hiểu sao co rút từng trận.
Mỹ lệ, mềm mại của cô vốn nên thuộc về anh...
Trời ơi! Anh nghĩ đi đâu thế này?
Miễn cưỡng áp chế chua