Cấu Kết

Cấu Kết

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326272

Bình chọn: 7.00/10/627 lượt.

xa lánh em."

". . . . . . Anh không có, chẳng qua là bận rộn."

. . . . . .

. . . . . .

Lời này nói ra ngay cả chính anh cũng không tin, Diệp Tích Thượng nhắm hai mắt lại. Trên kệ bên cạnh có một hộp đã rút một nửa thuốc cùng cái bật lửa, Cố Hoài Nam mới vừa rồi thấy được, cúi mặt mày xuống, bắt đầu bôi sữa tắm trên người anh.

"Anh có thể đổi cớ khác, nghe có thể có sức tin phục hơn so với chữ ‘bận rộn’."

Nói lời này vừa lúc xức đến bờ vai của anh, bông tắm trong tay Cố Hoài Nam bỗng dưng bị Diệp Tích Thượng lấy, anh bỗng nhiên từ trong bồn tắm đứng lên, mở vòi sen ra vội vã rửa sạch người mình, vây quanh khăn tắm liền đi ra ngoài.

Cố Hoài Nam bị ngâm một thân nước, chật vật không chịu nổi, Diệp Tích Thượng nhìn cũng chưa từng nhìn cô một cái. Cố Hoài Nam cắn răng, không có ngựa đuổi theo ra i, chờ đem phòng tắm thu thập sạch sẽ trở lại trong phòng, Diệp Tích Thượng đã lau khô đầu tóc đưa lưng về phía cô nằm xuống ngủ, uống qua chén canh đặt trên bàn.

Cố Hoài Nam sợ đánh thức anh, rón rén bò lên giường nằm ở bên cạnh anh. Giường thật cứng, thật lạnh, Cố Hoài Nam làm sao cũng không có buồn ngủ, mà bên người đàn ông này ngay cả động cũng không động đậy, giống như là ngủ vô cùng quen thuộc.

Cố Hoài Nam mượn ánh trăng nhìn mặt của anh, nín thở nhẹ nhàng động đậy thân thể nhích tới gần hướng anh, tay nhỏ bé từng điểm từng điểm khoác lên ngang hông của anh cố gắng hấp thu một chút ấm áp. Cả quá trình cũng rất thuận lợi, lúc cô vừa muốn thở phào, Diệp Tích Thượng bỗng nhiên mở ra hai tròng mắt, chống lại tầm mắt của cô.

Ánh mắt kia quá mức lạnh thấu xương, cho nên Cố Hoài Nam theo bản năng đem tay rụt trở về, sau một khắc bên hông căng thẳng, bị anh tung mình đặt ở phía dưới, chỉ nghe anh cúi đầu tiếng nói trầm trầm vang lên bên tai.

"Hôm nay, em không nên tới."

Dứt lời, lửa nóng liền từ tai cô đi tới môi của cô, bàn tay dò vào trong áo ngủ của cô vội vàng lục lọi vuốt ve. Cố Hoài Nam chưa bao giờ biết Diệp Tích Thượng cũng là người đàn ông thô lỗ như vậy, trực tiếp kéo quần ngủ của cô, tách hai chân cô ra chui vào, nhiệt nóng cứng rắn cách tầng quần thật mỏng.

Cái loại rung động này cô quá quen.

"Nơi này không có áo mưa, nếu như em không muốn có thể nói với anh." Diệp Tích Thượng vừa kéo quần bên trong của cô, vừa cắn vật mềm mại trước ngực cô hung ác nói: "Anh sẽ nói xin lỗi trước, coi như anh không tuân theo hiệp nghị, sau đó làm em vui lòng mới thôi."

. . . . . .

Hết chương 62 Cố Hoài Nam biết Diệp Tích Thượng bình thường tỉnh táo tự chế thế nào nữa, lên trên giường cũng sẽ trở nên không giống, anh luôn luôn làm hung cũng không ngoan, còn lần này ngoan lệ trái ngược lần muốn ăn cô.

Nhắc tới cũng kỳ quái, vốn trận huấn luyện cường độ tăng cao, chiều nào hô hấp cũng cảm thấy mệt, mà Diệp Tích Thượng đối mặt với Cố Hoài Nam thế nhưng đem loại này mệt hóa thành lực lượng vô tận.

Hết thảy tới quá đột ngột, Cố Hoài Nam còn khô khốc, đẩy lồng ngực của anh thống khổ cau mày."Đau . . . . . . Diệp Tích Thượng, chờ một chút, đi ra ngoài trước. . . . . ."

Người đàn ông trên người cũng không lui về phía sau, chỉ thả chậm tốc độ, ma sát nhẹ chậm, từ từ mà vào, bụng không tự chủ căng cứng, ồ ồ ôn nhuận ngâm đầu dây thần kinh của Diệp Tích Thượng, thân thể trẻ tuổi tựa hồ dễ dàng tiếp nhận lẫn nhau hơn so với tim bọn họ. Diệp Tích Thượng một lần nữa mang cho cô một lần cảm thụ cao hơn, chuyên tâm tiến chiếm, sâu mà chấp nhất, thậm chí làm cho cô có chút đau, Cố Hoài Nam rên lên một tiếng, móng tay bỗng dưng vùi lấp vào da anh, nhớ tới vết xước trên lưng anh, đổi lại liều chết túm lấy ga giường.

Cô gái này luôn luôn thích ôm anh, dưới mắt buông lỏng tay, Diệp Tích Thượng không vui, phía dưới dùng sức. Cố Hoài Nam nhịn không được, rụt lại lui về sau, bị anh hiểu rõ, không những không tha, ngược lại làm mạnh thêm, đem cô hoàn toàn mở ra rong ruổi cùng mình. Tốc độ của anh nhanh mà vội, Cố Hoài Nam trốn không thể trốn, tránh không thể tránh, thân thể cong lên ngửa đầu, thanh âm cũng nghẹn trong cổ họng.

Làm một trận gió táp mưa rào, khi anh rốt cục chậm dần hành hạ mình thì Cố Hoài Nam mới có thể hô hấp từng ngụm từng ngụm. Diệp Tích Thượng mở đèn đầu giường, kẹp vào người của cô, từ trên xuống dưới nhìn chăm chú cô sa vào tình, vẻ mặt vừa thống khổ vừa hưởng thụ, cúi đầu hôn lên cô.

Cố Hoài Nam híp ánh mắt tràn đầy sương mù, hai tay vô lực vịn cánh tay anh, đáp lại nụ hôn của anh. Diệp Tích chốc chốc mút lấy môi của cô, trầm thấp hỏi. "Mùa hè năm ấy, em đã len lén trở lại, đúng không?"

Lời vừa ra khỏi miệng, thân thể cô gái trong ngực chợt cứng đờ, ngay sau đó Diệp Tích Thượng mãnh liệt một kích, đã cảm thấy cánh tay của mình bị móng tay của cô làm đau ."Bởi vì nhớ cậu ta? Hay bởi vì cái gì khác?"

". . . . . ."

Diệp Tích Thượng vừa rót vào chỗ sâu. "Nếu như cậu ta chịu muốn em, em tình nguyện không cần quan tâm cậu ta cưới người khác, em không cần, chỉ cần cậu ta chịu yêu em giống như trước, phải không?"

"Không, em ——"

Trên môi Cố Hoài Nam đau xót, Diệp Tích Thượng không đợi cô nói xong liền cắn cô,


Disneyland 1972 Love the old s