Chặn Lại Quý Công Tử Toàn Diện

Chặn Lại Quý Công Tử Toàn Diện

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321971

Bình chọn: 7.00/10/197 lượt.


mình bảo đảm là mình đã xem qua tất cả phim tình cảm, đây là hình ảnh

thật nhất, kinh điển nhất . . . . . ." Phan Đình đem mọi người trong nhà trọ Ma Tước tập trung đến đại sảnh, dùng hành động sinh động nhất, câu

văn hay nhất để diễn tả hình ảnh duy mỹ vừa thấy.

"Ta đây tuyệt

đối có thể bảo đảm, cảm giác ngọt ngào kia giống như là Lương Sơn Bá

cùng Chúc Anh Đài. . . . . ." lời nói của dì Vũ lập tức bị cắt đứt.

"Quá già rồi!" Chị Oanh nói.

"Kia giống như. . . . . . Romeo cùng Juliette. . . . . ." Lại bị cắt đứt.

"Bọn họ không phải người ngoại quốc có phải không!" Ngải Chi Duy cảm thấy ví dụ không thỏa đáng, hơn nữa cũng không quá chính xác.

"Vậy. . . . . . Giống như Hạ Tiểu Mỹ cùng Dương Thừa Lâm. . . . . ."

"Hai đôi đó số tuổi có thể hay không kém quá nhiều!" người còn lại lên tiếng là fan trung thành của phim thần tượng Hách Nhạc Đế.

Dì Vũ nổi

giận, "Các ngươi chớ phiền có được hay không, tóm lại chúng ta muốn hảo

hảo chúc phúc Tư Mỹ nha. . . . . ." Hừng hực, tất cả ánh mắt quét về

phía Phan Đình.

"Thẩm Nghệ Dạ."

"Đúng, Thẩm Nghệ Dạ! Đại

Suất Ca, tiền nhiều, gia thế bối cảnh lại tốt, tuổi còn trẻ đã làm lên

Phó Tổng Giám Đốc, ông trời đối với Tư Mỹ chúng ta thật tốt, để cho cô

ấy tìm được một ông chồng như ý." Dì Vũ lấy ra sâm banh, rót ra những ly rượu tinh xảo.

"Tư Mỹ, lời của thầy Cáp thực sự linh nghiệm, hắn tại một con gà là có thể nhìn ra cháu con này gà. . . . . . Không, là

nhìn ra cháu sẽ có nhân duyên tốt, đến lúc đó nếu là sự việc thành công, đừng quên cấp cho thầy Cáp một đại hồng bao." Dì Vũ cười đến toe toét,

bà phát hiện một bên Ưng thúc giống như khối đầu gỗ , cổ họng nửa tiếng

cũng không có, không quên dùng khuỷu tay đẩy đẩy ông, "Thấy khách trọ có tin mừng, thân là chủ cho thuê nhà, ông hảo hảo cũng nói đôi câu nói

Cát Tường đi!" Thật chết người, người này rốt cuộc từng có hỉ nộ ái ố à?

Phan Ưng làm động tới khóe miệng lộ ra nụ cười nhạt, "Hạnh phúc phải hảo hảo nắm chặt, về sau nơi này còn là nhà cháu, hoan nghênh cháu tùy thời trở lại."

"Cậu đương nhiên có thể tùy thời trở lại, Tư Mỹ cũng không phải là loại người vong ân phụ nghĩa, mới sẽ không gả vào nhà giàu có

liền đem bạn bè bỏ lại, mình hiểu biết rõ cậu ấy về sau nhất định sẽ

nghĩ biện pháp mua một gian phòng lân cận, để cho chúng ta thường thường đi qua nhà cậu ấy la cà, cậu nói đúng hay không?" Phan Đình vui mừng

vui vẻ, trọng tình trọng nghĩa Khang Tư Mỹ chính là như vậy mới có thể

khiến nhiều người dùng chân tâm để đối đãi.

Vừa nói đến này,

Khang Tư Mỹ muốn cười cũng không cười được, nghiêm mặt cũng không được,

vừa nghĩ tới Thẩm Nghệ Dạ muốn cô thứ năm tuần sau cùng anh trở về New

York gặp mặt mẹ anh, lại nghĩ đến những người bạn tốt ở nhà trọ Ma Tước

họ luôn hi vọng tương lai sau khi cô gả vào nhà giàu có, còn có thể

thường giữ vững liên lạc, cùng nhau lui tới. . . . . .

Cô thật

không biết nên làm sao mở miệng, ngộ nhỡ ở trước mặt mọi người nói cô về sau muốn ở New york định cư, không trở lại, bọn họ sẽ nghĩ sao?

Âm thanh ác ma trong lòng Tư Mỹ lên tiếng : hừ, dù sao thì con người vẫn

luôn ích kỷ , cô cũng là người, hành động như vậy cũng là thường tình!

Tục ngữ nói thật hay, nhân bất vi kỷ! Bạn bè có thể làm sao? Lại không thể

cho cô vinh hoa phú quý, cô đương nhiên là muốn đi cùng lão công có tiền rồi!

Tình bạn một cân bao nhiêu tiền? Chớ dại dột. . . . . .

Lúc này thiên sứ trong lòng Tư Mỹ lại nói: ô ô. . . . . . Tư Mỹ, cô về sau

biến thành người của thế giới thượng lưu, có phải thật vậy hay không sẽ

không để ý bạn bè? Ngay cả ta cũng cùng nhau phủi sạch. . . . . .

Trong lòng hai cỗ thanh âm đang không ngừng giằng co, mà lại hướng nhìn đoàn

người đang cô một lời, ta một câu, mấy loại phản ứng bất đồng, Khang Tư

Mỹ thoáng chốc cảm thấy đầu thật là đau, tâm tính thiện lương bị dày vò, tai thật là nhột. . . . . . Hết lần bày đến lần khác mấy người bạn tốt

của cô còn đang vì cô mà cao hứng thậm chí bắt đầu nói xằng nói bậy, bên tai không ngừng nhốn nháo. . . . . . "Không nên nói nữa!" Cô không nhịn được kêu to ra tiếng, tại chỗ dọa hết mọi người giật mình.

Lúc đó, cả đại sảnh không khí ngưng kết xuống.

"Tư Mỹ, cháu không sao đó chứ? Thế nào?" Dì Vũ tiến lên, phát hiện ra sắc mặt cô không tốt, thận trọng mím môi.

"Cháu không thoải mái, cháu lên lầu nghỉ ngơi trước."

Nói xong cũng không đợi mọi người phản ứng, cô chạy thẳng lên lầu.

Tình cùng nghĩa là hai chữ mà cả đời này cô chú trọng nhất, nhưng cũng là

bởi vì hai chữ này làm hại cuộc sống của cô vô cùng thê thảm .

Nghĩ đến ban đầu vì bạn tốt đến ngân hàng vay tiền, kết quả bạn tốt cuốn

khoản tiền lẻn trốn, hại cô phải gánh khoản nợ, lấy đi tình yêu shopping của cô, vì phá sản mà một chút sở thích cũng bị tước đoạt.

Hôm

nay, ông trời thương yêu cô, muốn đem một người đàn ông tốt như vậy cho

cô, coi như là cô làm người thành công, ông trời có mắt. Cô cũng chắc

chắn Thẩm Nghệ Dạ người đàn ông này sau này sẽ đối xử tốt với cô, sẽ

thương cô, yêu cô, dĩ nhiên cũng sẽ giúp cô đem toàn bộ món nợ một hơi

trả sạch.

Nhữn


Polaroid