
ngày mai an bài nốt. Sau đó giải tán.
“Q cơ, không theo!” Chàng trai đeo kính đánh ra một quân bài, kính mắt lóe sáng.
“Khỉ thật, bài như vậy mà cũng không theo?! Bài của cậu có những con gì thế ?Aaron, cậu có bao nhiêu điểm?”
Chàng trai mập mạp thua, đưa tay với lấy, há hốc mồm……
Bài của cậu ta quá hoàn hảo, có đầy đủ cả bốn chất, thực sự có thể không theo.
Chàng trai mập mạp chỉ sang chàng
trai có vóc dáng nhỏ bé, hắn nghẹn họng nhìn trân trối hét lên: “Không
chơi nữa, các cậu đều có A, chúng tớ ngay cả 2 cũng không có…… Rất nhàm
chán!”
“Levi, Marvin, 2 người cùng một phe, bốn mắt với Ken cùng một phe, các cậu làm sao có khả năng thắng được?!”
Đoạn Huy từ phòng tắm đi ra, khăn tắm quấn quanh eo, trên tay đang cầm
khăn lau khô tóc, cười nhạo hai người không biết:“Bốn mắt có trí nhớ
rất tốt, ai đánh quân nào cậu ta cũng có thể nhớ rõ, cậu ta cùng Ken lúc trước chính là sát thủ vô địch chơi bài của đại học J đó.”
“……”
“Hảo hán không đề cập tới những năm đó
a!”Ken cười cười: “Không đánh bài thì chúng ta làm gì bây giờ?! Con gái
đều được ở lại biệt thự, nơi đó có bốn vị sếp tổng, còn có một vị diệt
tuyệt sư thái!”
“Đúng vậy, đêm dài không thể ngủ yên giấc……”
Chàng trai mập mạp Levi thần bí lấy ra một đĩa CD, cười gian nói:“Không thể ngủ yên giấc, có thể xem CD!”
CD vừa được nhét vào đầu đĩa, ba người
mắt sáng ngời, trong lòng không nhịn được hắc hắc cười dâm, chỉ chốc ở
mạn hình LCD hiện ra hình ảnh, trong phòng quanh quẩn tiếng của người
phụ nữ mềm mại đáng yêu rên rỉ……
Bốn người chăm chăm ở màn hình phía trước nhìn xem mùi ngon, còn bình phẩm từ đầu đến chân.
“Không sai không sai, gương mặt mới, nhưng mà không xinh đẹp bằng Tiểu Lan Lan.”
“Đã phát hành 212 bộ, không ai có thể phá vỡ kỷ lục!”
“Ô…… Nhìn xem tớ nghĩ muốn thủ dâm!”
“Như vậy mà đã muốn?! Tớ còn có CD của Vũ Đằng Lan , cẩn thận một hồi tinh tẫn nhân vong……”
“Vũ Đằng Lan là ai?” (ai muốn biết Vũ Đằng Lan là ai thì lên Baidu và search 武藤兰 =,.=)
Bốn đầu nhất trí nhìn về phía Đoạn Huy
vừa đặt ra câu hỏi, Levi rống lên như quỷ kêu:“Tiểu Lan Lan là ai?! Cậu
hỏi tớ cô ấy là ai?!”
Marvin cũng khinh bỉ nói:“Hóa ra cậu ta ngay cả Tiểu Lan Lan cũng không biết là ai sao?!”
Đoạn Huy bị khinh bỉ tức giận hỏi: “Không biết thì làm sao?!”
“Cuộc đời chưa bao giờ xem qua Vũ Đằng Lan, chứng tỏ là chưa từng xem phim A. Ryan, cậu là đàn ông sao?!” (phim A = phim Adult = phim người lớn)
Bốn mắt Aaron thay Đoạn Huy giải thích: “Không phải cậu ta chưa từng xem qua phim A, trước kia ở đại học J, khi cậu ta vui vẻ mới thuận mắt xem một hồi, thế nên diễn viên là ai cậu ta cũng không biết !”
Levi khiếp sợ nói: “Hóa ra vẫn còn có người ngây thơ như vậy, Ryan, không phải cậu vẫn là xử nam đấy chứ?” (xử nam = trai tân)
Khuôn mặt tuấn tú của Đoạn Huy nhất
thời đỏ tươi như hoa, hướng tới Levi rống to:“Cậu mới TM xử nam!” Nói
xong, mặc quần áo, mở cửa đi ra ngoài…… (TM: mẹ nó)
Phản ứng này…… Còn nói chính mình không phải xử nam……
Levi nhìn Aaron cười cười: “Không cần phản ứng lớn như vậy đi?! Chẳng lẽ “súng” của cậu ta chưa bao giờ “lên đạn”?!”
“Cậu ta có, có đôi khi còn rất mãnh
liệt, tớ còn thấy được giường của cậu ta rung rất mạnh……”Aaron thay bạn
tốt của mình giải thích, tìm lại chút mặt mũi.
Levi càng cảm thấy buồn cười : “Ngay cả Tiểu Lan Lan cũng không biết, cậu ta lấy ai để tượng tưởng khiến cho “súng lên đạn”?!……”
Aaron cúi đầu, kính mắt lóe sáng, cậu ta chậm rãi trả lời:
“Sao lại không có? Cậu ta chỉ biết ảo tưởng một người……”
***
Bối Bối mở cửa ra, liền nhìn thấy Đoạn Huy mặc quần bò với áo phông, hai tay đút túi tựa vào cửa, tóc còn ướt sũng .
“Sao cậu lại tới đây? Có việc sao?”
“Muốn nói chuyện phiếm với cô, cho nên chạy đến đây ……” Đoạn Huy nhún vai, ánh mắt phát ra ánh lửa.
 ̄﹏ ̄
Đứa nhỏ này thật sự là rất ngây thơ,
muốn nói chuyện phiếm liền trực tiếp đến gõ cửa, mặc kệ có ảnh hưởng hay không ảnh hưởng đến ai……
Bối Bối quay đầu nhìn cửa phòng tắm
đang được đóng chặt, Tiểu Đại đang tắm rửa, nếu cô ấy đi ra và bắt gặp,
quả thật không biết phải giải thích ra sao.
Cô nghĩ nghĩ, sau đó kéo Đoạn Huy đi đến vườn hoa……
Làng du lịch “Hoa Mỹ” là khu nghỉ mát
cao cấp dành cho khách hàng, các loại phương tiện đều rất tốt, ngay cả
hoa viên cũng có cây cầu bắc ngang qua sông, dưới ánh trăng cảnh sắc
thật tuyệt vời.
Hai người đi bộ đến một chòi nghỉ mát ở vườn hoa, Bối Bối đặt mông ngồi trên ghế băng “Đã đi như vậy được một
đoạn đường , dọc theo đường đi cậu cũng không nói chuyện, rốt cuộc cậu
muốn nói chuyện gì với tôi?”
Mây mờ che khuất ánh trăng, chiếu đến
váy trắng làm cô trở nên thuần khiết, tóc dài không được thả tung, mà là buộc lại hất về phía trước ngực.
Nhịp tim của Đoạn Huy đập nhanh hơn, lặng lẽ tiến đến gần Bối Bối, cố lấy dũng khí từ hàm răng hé ra câu hỏi:
“Cái kia…… Lần đó, lần đó cô có cảm giác gì?”
“Cái gì cảm giác?” Bối Bối nghi hoặc, nhìn hắn.
“Chính là lần đó!”
Ách……
Nhìn “tiểu xanh miết” ánh mắt bối rối, mặt đỏ như máu, Bối Bối rốt cục hiểu được “Lần đó” có ý tứ là gì!
Nhất thời trên mặ