
Ngày hôm qua biết được cô hẹn gặp Steven ở “Nhà hàng Taiji”, anh cảm thấy khó chịu cả một đem, cho nên hôm nay
mới kịch liệt như vậy, không thể ngăn cản nổi.
Biểu hiện trên mặt anh có chút phức tạp, hơi hơi mất mát, ghen tị, vẻ mặt mê say, anh mong muốn tâm tư mình bình ổn.
Nhưng là nhưng là … vẫn không được, bởi
vì trừ bỏ chính mình, không ai có thể biết tâm trạng phập phồng mấy ngày nay của anh, anh đã hao tốn bao nhiêu tâm lực mới có thể khống chế được cảm xúc của chính mình, từng bước một chậm rãi tiến gần vào cuộc sống
của cô, e sợ cho cô gái nhỏ này không thể tiếp nhận.
Glan cho rằng anh thực sự phải rất nỗ lực, nhưng là nhìn thấy cô bắt đầu chấp nhận từng chút, anh vui vẻ chịu đựng……
Bởi vì, cô không phải bất kỳ người phụ nữ nào khác, cô là Biện Bối Bối!
Tặng anh cả đời, lại là cô gái nhỏ đã trộm hắn cả đời……
Bối Bối chạy trốn vào buồng vệ sinh,
liền mở nước vào bồn rửa tay, nhìn gương mặt cực kỳ hỗn loạn của mình,
xuân triều cuồn cuộn nổi lên.
Hỏng mất rồi……
Hắt mạnh nước trong bồn lên mặt, một bên hắt nước một bên tự mắng bản thân: “Biện Bối Bối, ngươi là đồ đần độn!
Anh tiểu thư người ta xinh đẹp như thế, có bao nhiêu khí chất, ngươi cư
nhiên còn vọng tưởng cùng nàng đánh đồng. Người ta cử chỉ tao nhã phi
phàm, ngươi nha, cũng chỉ giỏi giả vờ đứng đắn, người ta biết Nhật –
Trung – Pháp, 3 ngôn ngữ, ngươi nha, nói chuyện còn lắp bắp, người ta là chủ nhà hàng cao cấp như vậy, ngươi nha, cũng chỉ là một cái giám đốc
nho nhỏ! Ngươi đố kỵ cái gì?! Nổi giận cái gì a!!! Người ta muốn phụ nữ, chỉ cần phất tay liền có một đống cô gái trẻ trung xinh đẹp xếp hàng,
ngươi lại nhiều lần ảo tưởng cái gì…… Ô……”
Một nhân viên mặc kimônô ở bên cạnh hơi nhếch khóe môi, dường như cô đã không cẩn thận nghe được bát quái của bà chủ……
“Mẹ, con nghĩ trả hắn hai mươi vạn kia,
như vậy con và hắn liền sòng phẳng. Mẹ nói có đúng không?” Cô lại có thể đem tâm tư ngớ ngẩn đến mức nói chuyện với mẹ.
Tự khinh bỉ mình một hồi, Bối Bối cầm
khăn bông ướt có mùi Ngải thảo xoa xoa trên mặt, bi thương nghĩ: Sớm
biết như thế này sẽ không trả lại hai mươi vạn kia, lại còn tự chui đầu
vào lưới, tự làm cho mình mất mặt, có lẽ Boss yêu nghiệt không cần số
tiền đó.
Hai mươi vạn này với hắn xem ra có lẽ
không đáng kể, nhưng sẽ làm cho cô thực gian nan, cái này có nghĩa là cô phải giảm bớt sinh hoạt phí đến mức thấp nhất, không chỉ có tiền nhà
phải trả, còn phải để dành tiền trả lại cho Long Điện.
Tối trọng yếu nhất là tuyệt đối không
thể mất đi công việc, mà chỉ có thể yên lặng chịu đựng rất nhiều thứ,
việc đầu tiên chính là khuất phục sự việc thảm thương trước mắt……
Chỉ vì muốn ở thế ngang hàng, thầm nghĩ
làm cho hắn đừng vì 419 mà khinh thường một phần tôn nghiêm của chính
mình, có phải rất rõ ràng hay không?!
“Tiểu thư, khăn mặt dùng xong có thể để vào thùng này!” Nhân viên mặc kimônô thật dè dặt nói với Bối Bối.
” A…… Thực xin lỗi, giao cho cô!” Bối Bối lấy lại tinh thần, đưa khăn mặt đang cầm trong tay cho nhân viên.
Nhân viên mặc Kimônô cúi chào cô, tiến lại gần, thần bí nói nhỏ: “Tiểu thư, tôi có thể hỏi thăm cô một việc không?”
Bối Bối quay lại nhìn cô ta, hơi khó hiểu gật đầu: “Có thể a…… Cô hỏi đi!”
“Vừa rồi nghe trong lời tiểu thư nói,
cái kia, bà chủ của chúng ta, Anh tiểu thư thật sự cùng vị mĩ nam trong
phòng đặc biệt kia có gì gì phải không?!”
Bối Bối:”……”
Nguyên lai bát quái là chỗ nào cũng có, nơi nào có người là bát quái liền xuất hiện!
Mà WC không chỉ có thừa hoàng kim, còn có thừa bát quái sánh cùng hoàng kim!
>_<
Cho dù đã đá hắn một cước, cho dù có bị đánh vào địa ngục sâu thẳm, Bối Bối vẫn dùng hết dũng khí đi đến gian phòng đặc biệt.
Tiếp tục chịu đả kích cũng không sao cả, cô – Biện Bối Bối đã từng trải qua rất nhiều thử thách, phải xứng đáng
là con gái của mẹ cô!
Nhớ lại ngày hôm nay ở khuôn viên lăng mộ có một vườn hoa hồng trắng, giống như mẹ đang mỉm cười cổ vũ cô!
Một lần nữa lấy lại tự tin, Bối Bối phấn chấn lại, giống như chiến sĩ bước lên chiến trường!
Trước cửa gian phòng đặc biệt, nhân viên xinh đẹp mặc kimônô đang chuẩn bị dẫn hai người vào phòng đối diện, cô
gái mặc quần ống bó rất đẹp, áo khoác lông cừu, cảm giác rất nữ tính.
Mà chàng trai kia cầm trong tay một chiếc áo vét nữ, một tay đỡ lưng cô gái, bộ dáng rất là thân mật..
Bối Bối lặng lẽ đi từ từ đến trước cửa phòng của mình, một bên cởi giày, một bên đánh giá bóng dáng cô gái kia.
Nhìn rất quen thuộc, dường như đã gặp qua bộ dáng này ở đâu rồi……
Thời điểm cô đang định thu hồi tầm mắt, cô gái kia dường như phát hiện điều gì, cô nhẹ nhàng quay đầu lại.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, nhất thời cực kỳ khinh hãi……
Đông một tiếng, đầu Bối Bối đụng vào cửa, bất chấp đau cô chỉ tay vào cô gái kia kêu: “Daisy!!”
“Ách……” Trương Thu Cẩn cũng bị trùng hợp như vậy dọa, không nói được tiếng nào.
” Làm sao vậy?” Chàng trai bên cạnh cũng quay đầu nhìn theo.
……
Kia cũng là gương mặt quen thuộc, Bối Bối phun ra một ngụm máu, như là gặp quỷ kêu lên: “Jim!!”
Bỗng chốc cửa phòng bị mở ra, Bối Bối
không c