XtGem Forum catalog
Chàng Trai Vườn Nho

Chàng Trai Vườn Nho

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325230

Bình chọn: 9.00/10/523 lượt.

về là một đàn anh trong câu lạc bộ như trước đây.

Ji Hyeon thẳng thừng nói với Kyu Jin rằng đừng bao giờ nhắc đến

chuyện này thêm một lần nào nữa. Kyu Jin trả lời rằng, dẫu cô có nói gì

thì gã vẫn luôn yêu cô và không thể nào quên cô được. Mặc dù Ji Hyeon

lạnh lùng chào tạm biệt trong khi Kyu Jin rơm rớm nước mắt, Tae Oh vẫn

không hiểu cho nỗi lòng của Ji Hyeon, anh đối xử với cô như thể giữa hai người chưa từng xảy ra chuyện gì. Thật đáng xót xa!

Từ đó về sau, cả hai không còn đi xem phim hay xem kịch cùng nhau

nữa. Sau khi quay xong bộ phim ngắn, tham gia liên hoan phim xong, các

nhóm tác nghiệp cũng giải tán. Đến văn phòng của câu lạc bộ gặp thì chào nhau, không gặp thì thôi. Thỉnh thoảng gặp nhau ở trường anh vẫn tỏ ra

tử tế như thường, cười chào hỏi cô, nhưng cũng chỉ dừng lại ở đây. Không biết ý của Tae Oh là không muốn gặp gỡ người con gái vẫn chưa dứt khoát được với người yêu cũ, hay anh vốn dĩ đã chả có ý gì, chỉ muốn quan tâm đặc biệt với Ji Hyeon hơn những đứa em khác một chút vì cả hai ở cùng

một nhóm và cùng làm việc bên nhau. Anh muốn thử đi với một đứa em xem

hoà nhạc miễn phí chăng? Hay là anh cũng có một chút quan tâm đáng lẽ

định nói lời yêu cô trong phút chốc người yêu cũ của cô lại xuất hiện

làm loạn nên thành ra cụt hứng mất rồi. Dù thế nào đi nữa, cảm giác có

được trong thời gian qua rốt cuộc là gì? Ngộ nhận ư? Đâu có lý nào…

Tae Oh quay trở lại thái độ trước đây, cuối cùng Ji Hyeon lại một

thân một mình trên quãng đường đơn độc. Người đàn ông đó đã ngoảnh mặt

đi, Ji Hyeon biết làm thế nào đây.

Và như thế, mối quan hệ với Tae Oh đã chấm dứt. Cũng không thể nói là chấm dứt, bởi vốn dĩ mối quan hệ đó còn chưa chính thức được bắt đầu.

Và Tae Oh trở thành người đàn ông Ji Hyeon cảm thấy tiếc nuối nhất. Dù

ngắn ngủi nhưng trong quãng thời gian ít ỏi ấy, cô và Tae Oh đã vui vẻ

biết dường nào. Nếu không có Kyu Jin, biết đâu mối quan hệ của họ đã có

thể đơm hoa kết trái. Trong lòng Ji Hyeon vẫn luôn mang theo niềm tiếc

nuối khôn nguôi.

“Em đã đi du lịch ở đâu vậy?”

“Em có đi đâu đâu.”

Ji Hyeon bật cười đáp.

“Chẳng phải đi du lịch nước ngoài gì đâu anh ạ, nó đi làm vườn nên mới đen thế đấy.”

Yeon Hee vừa dứt lời, Kyu Jin và Tae Oh cùng tròn mắt, nhìn Ji Hyeon

với vẻ sửng sốt như muốn hỏi rằng:”Vì sao lại đột nhiên đi làm vườn?”

“Em giờ làm nông dân rồi.”

“Làm nông á?”

“Vâng, em làm mấy việc mà nhà nông vẫn làm.”

“Không phải, ý anh hỏi là sao em lại đi làm nông dân. Mà làm nông cụ thể là làm gì?”

“Con nhỏ này, nó thành địa chủ rồi đấy!”

Yeon Hee mở màn cho câu chuyện vườn nho ở Kim Cheon.

“Địa chủ?”

Tae Oh và Kyu Jin tỏ vẻ vô cùng thích thú.

“Ji Hyeon được thừa hưởng trọn cả một vườn nho ở Kim Cheon đấy.”

“Vườn nho?”

“30 hecta đất đấy, 30 hecta.”

Khi Yeon Hee dứt lời và nhấn mạnh vào từ”hecta” thì cả Tae Oh lẫn Kyu Jin đều há hốc mồm.

“Cô nàng được đặt ngồi lên đồng tiền mà có xài đến chết cũng không hết đấy.”

Con ranh này, sao nói ngoa thế không biết.

Ji Hyeon lừ mắt ra hiệu để Yeon Hee dừng lại, rồi liếc xéo Kyu Jin

đang nhìn cô đắm đuối, còn Tae Oh, anh vẫn nở nụ cười như nhiều năm về

trước.

Gì vậy? Vẻ mặt ngu ngốc của tên Kyu Jin này là sao?

“Anh Tae Oh đi cùng với bạn ạ, ngồi lại đây chơi với bọn em không sao chứ ạ?”

Thấy Yeon Hee hỏi, Ji Hyeon trợn mắt nhìn Yeon Hee, như thể trách cô

bạn rằng:”Liên quan gì đến cô, cô không đuổi khéo anh Tae Oh đi thì cô

thấy sốt ruột sao?”

“Ừ nhỉ? Anh phải quay lại rồi.”

Tae Oh đứng dậy với vẻ mặt tiếc nuối.

“Lâu quá không gặp, tiếc nhỉ. Lần sau mình gặp lại rồi uống vài ly nhé.”

“Vâng ạ.”

“Anh Tae Oh!”

Kyu Jin đứng dậy khỏi ghế.

“Cho em xin lỗi chuyện ngày xưa.”

“Cái cậu này, mọi chuyện đã qua rồi, nhất định phải gặp nhau sau nhé!”

“Vâng.”

“À, anh Tae Oh, anh cho em số điện thoại được không?”

Ji Hyeon không thể để Tae Oh tự nhiên đi mất như thế, nên mở lời trước.

“Ưm, đây, em ghi nhé!”

Tae Oh đường hoàng cho Ji Hyeon số điện thoại, rồi anh lưu số của Ji

Hyeon, Kyu Jin và cả Yeon Hee vào máy mình. Những lúc như thế này thì

điện thoại là một món đồ rất hữu dụng.

Tae Oh trở lại với những người bạn của mình, Ji Hyeon quyến luyến nhìn theo gương mặt vui vẻ của anh.

Để bắt kịp chuyến tàu điện ngầm cuối cùng, nhóm Ji Hyeon lục tục đứng dậy. Ji Hyeon quay lại nhìn về phía Tae Oh, anh cười thật tươi và nói

rằng:”Giữ liên lạc nhé!” với vẻ mặt rạng rỡ như thể luôn chào đón Tae Oh bất cứ lúc nào, Ji Hyeon trả lời rằng:”Chắc chắn rồi anh ạ”, sau đó đi

ra ngoài. Tên Kyu Jin cũng tức khắc bám chặt lấy cô.

“Lâu lắm rồi không gặp nhau, đi uống tách trà đi.”

“Trà gì nữa, vừa mới uống rượu xong. Muộn rồi, phải về nhà thôi.”

“Vậy thì uống một tách cà phê nhé, anh mời!”

“Muộn rồi.”

“Vậy để anh đưa em về.”

“Không cần đâu mà.”

“Thôi, cứ để anh đưa về.”

Dù Ji Hyeon đã nói rằng không cần thiết, nhưng Kyu Jin vẫn ngoan cố năn nỉ cô rồi lên tàu điện theo, đổi hướng về nhà Ji Hyeon.

“Đến giờ anh vẫn nghĩ rất nhiều về em.”

Kyu Jin yên lặng ngồi cùng ghế với Ji Hyeon, khi tàu đi qua trạm đầu tiên, anh ta