80s toys - Atari. I still have
Chàng Trai Vườn Nho

Chàng Trai Vườn Nho

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326422

Bình chọn: 8.00/10/642 lượt.

uyệt vời.

Ji Hyeon leo lên

xe tải một cách miễn cưỡng.

“Trên đường đi,

mình tiện thể ghé xem ô tô luôn, em cứ thoải mái chọn.”

“Ô tô gì chứ? Ở

đâu ra tiền mà mua ô tô?”

“Về nhà vợ mà đi

xe tải coi sao được?”

“Chẳng sao cả.

Cần gì xe hơi, giữ tiền mặt là tốt nhất. Đừng nghĩ đến chuyện mua ô tô nữa, hay

mình đổi mua cái máy cày đi. Trên đường về ghé vào xem máy cày nhé!”

“Nếu thay phụ

tùng cho nó thì còn sử dụng được ba năm nữa. Máy cày thì không cần phí tiền như

thế đâu.”

“Anh giống ông

ghê.”

“Em còn giống

hơn.”

Ji Hyeon và Taek

Gi nhìn nhau rồi cùng cười.

Ăn một đĩa cơm bò

cay xong hai người vui vẻ trở về vườn. Taek Gi lẳng lặng nắm lấy tay Ji Hyeon.

“Anh đã nhìn thấy

con của Jin Pal và Jin Suk rồi… một bày lúc nhúc.”

Nghe Taek Gi nói

vậy, Ji Hyeon đỏ mặt nhìn anh.

Taek Gi thấy bầy

chó con lúc nhúc, đúng rồi, Jin Suk mang thai, một lần đẻ được tám con. Lúc ấy

Ji Hyeon mới nhận ra rằng Jin Suk và Jin Pal không phải chó ta mà là chó lai

chính gốc. Trong số tám con chó con, Ji Hyeon đã mang bảy con chia cho người

trong làng, những người hứa sẽ nuôi chứ tuyệt đối không ăn thịt. Dĩ nhiên cô

chẳng cho ông một con nào cả. Vì chắc chắn đến cuối hè ông lại làm thịt nó

thôi. Tám con cho hết bảy, còn lại Jin Dol. Tuy đem nhiều chó con đi cho, nhưng

Ji Hyeon không cảm thấy tiếc. Bởi Jin Suk lại đang mang thai. Ji Hyeon hồi hộp

không biết lần này nó có cho ra đời một lúc chín con để lập kỷ lục mới hay

không.

“Lũ chó còn có

con cái như thế…”

“Hừm. Thế thì sao

nào?”

Taek Gi đột nhiên

quay ngoắt đầu xe lại, không ra vườn nho nữa mà hướng về nhà.

Vừa về đến hà,

anh nắm ngay lấy tay Ji Hyeon kéo đi.

“Ban ngày ban mặt

anh làm gì vậy hả?”

“Ban ngày ban mặt thì sao? Bọn mình có nghịch ngợm gì đâu.”

“Nhưng mà…”

Ji Hyeon ngượng ngùng, Taek Gi thẳng thừng bước ra khóa cổng

lại.

“Được chưa?”

Taek Gi đưa Ji Hyeon vào phòng.

“Còn việc ở vườn nho thì làm thế nào?”

“Các bà cô biết làm hết mà.”

“Ôi, xấu hổ quá…”

“Anh cũng ngượng lắm.”

Taek Gi bế Ji Hyeon vào phòng, đóng chặt cửa lại.

Giữa ngày hè nắng tràn rực rỡ, trong ngôi nhà đóng chặt cửa,

không ai biết được chuyện gì đã xảy ra với Taek Gi và Ji Hyeon trong suốt một

giờ đồng hồ ấy.

LỜI TÁC GIẢ

Trong quá trình viết câu chuyện Chàng trai vườn nho này, tôi

đã gặp nhiều khó khăn, và ngược lại cũng có nhiều điều hết sức thú vị.

Nhà chồng của chị ruột tôi là gia đình trồng nho ở Kim

Cheon. Tuy anh rể tôi đi làm văn phòng và không bận tâm đến chuyện vườn tược,

nhưng anh là con trai duy nhất, bố mẹ lại cao tuổi nên anh chị đã về Kim Cheon

sống khoảng năm năm nay. Dẫu sao cũng có thể nói là chị tôi đã kết hôn cùng

Chàng trai vườn nho. Bối cảnh và tình tiết cuốn tiểu thuyết hầu hết đều được

xây dựng trên những câu chuyện của chị tôi kể lại khi chị còn sống ở Kim Cheon.

Lúc chị tôi mang thai đứa thứ hai, tôi có dịp về đây trông

nom đứa cháu trai thường bị bỏ đói vì chứng thèm ăn kinh khủng của chị.

Vừa bước chân vào nhà chị, điều đầu tiên đập vào mắt tôi

chính là hai con chó lai. Hai con chó đó là nguyên mẫu của hai con chó trong

nhà người ông trong tiểu thuyết.

Khi chị vừa làm đám cưới xong và dọn về Kim Cheon, trong nhà

không có phòng vệ sinh, hơn nữa chị tôi lại bị chứng táo bón nên chị đã phải

khổ sở trong một thời gian dài. Chị vốn ghét thú nuôi bất kể chó hay mèo, nhưng

có lẽ hai con chó thấy chị dễ mến quá nên đã tha về một cái đầu thỏ làm quà

tặng chị; rồi có lần chị ngất xỉu vì bình rượu ngâm chuột con; rồi lại có lần

nhà hàng xóm trồng cà chua mang một thúng cà sang cho. Tất cả những sự việc đó

đã trở thành những tình tiết trong câu chuyện Chàng trai vườn nho.

Vốn dĩ nhà chị có một con dê đen nhưng sau khi chị sinh đứa

thứ hai đã làm thịt con dê để bồi bổ. Tôi nhớ lúc đó tôi đã hỏi vì sao chị có

thể nấu con dê do chính mình nuôi để làm thuốc được. Chuyện này đã được biến

thành câu chuyện ông định bắt Jin Pal để ăn ngày cuối hè. Bắt lợn và giết lợn

ngay tại đình làng là một hoạt động vô cùng nhộn nhịp, được hân hoan chào đón ở

nhà quê. Chị tôi không hề biết, cứ tưởng là có gì vui bèn đi theo chồng, rồi

phải tận mắt chứng kiến cảnh giết mổ ấy. Chị sợ hãi vô cùng, phải bỏ chạy thục

mạng. Tôi cũng đã đem câu chuyện này vào truyện.

Chi tiết bà mẹ làm ầm lên, bắt con phải xuống Kim Cheon bằng

bất cứ giá nào, dẫu sao tôi cũng thấy hơi quá đáng. Đó là một quyết định gấp

gáp không kịp suy nghĩ mà chính bà cũng không nhận ra.

Trong lúc gia đình tôi còn khó khăn, run rủi làm sao nhà tôi

có được mấy trăm hecta đất rơi vào tay, nhưng không may sau đó nó lại rơi vào

tay người khác. Mặc dù khi đó mảnh đất ấy thuộc vùng thung lũng Kang Won hiểm

trở, khó ai sống được ở đấy, nhưng tôi cũng khó mà kiềm lòng được. Giá như nó

được trao vào tay tôi, tôi sẽ không ngoảnh đi và thế nào cũng dốc sức làm nông

rồi. À không, có thể sẽ khác. Bây giờ ngồi nghĩ lại, tôi vẫn thấy tiếc đứt ruột

vì mảnh đất có nhà người hàng xóm ở đấy. Sau này có dự án làm sòng bạc Kang Won

Casino nên giá đất tăng lên ào ào.

Nếu ta có