XtGem Forum catalog
Chỉ Cần Có Tiền, Ta Yêu!

Chỉ Cần Có Tiền, Ta Yêu!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327662

Bình chọn: 8.5.00/10/766 lượt.

hương Cửu cùng thủ hạ gắt gao đi theo phía sau.

Ta tuy biết Thượng Quan Sở Sở ở đâu, đáng tiếc lại không biết đường a!

Trước tiên phải trở lại tẩm cung của Thượng Quan Lăng đã, theo như ta

viết trong sách thì tẩm cung có cái mật đạo nối thẳng phòng tối, đó

chính là nơi “Ta” không có việc gì làm thường tra tấn con người.

Ta quay đầu hướng Đông Phương cửu nói: “Về tẩm cung của ta, mau đi thôi! Kỵ mã hẳn là hội khoái đó.”

Bất quá, trở về tẩm cung của ta rồi, hắn có thể tin hay không?!

Vạn nhất hắn lại cho ta là muốn đem hắn lừa đến địa bàn của ta, sau đó sẽ đem hắn xử lý thì phải làm sao?!

Ai da, đầu năm nay mà nói thật ra ta cũng dễ bị hoài nghi a!

Nhưng là…thật bất ngờ! Đông Phương Cửu cơ hồ không chút do dự sai người

đem ngựa tới, sau đó nhanh chóng đem ta đặt lên lưng ngựa cùng hắn hướng Ngọc quốc hoàng cung mà đi.

Con đường vô cùng thông suốt. Vào hoàng cung ta sai người dẫn đường nên

đương nhiên là thông suốt rồi , ai dám chống lại “Ta” – một hung tàn

công chúa cơ chứ!

Ta không rảnh thưởng thức cảnh đẹp hoàng cung, cũng không hơi đâu để mà

cảm thán tẩm cung xa hoa của “Ta” nữa. Ta dựa vào trí nhớ cùng trực

giác, đứng bên cạnh giường đối diện mặt tường, dùng tay trái di chuyển

bình hoa làm vang dội một đạo âm thanh rất lớn. Quả nhiên, một mật đạo

âm u liền hiện ra trước mắt.

“Đi.” Ta đưa lưng về phía Đông Phương Cửu, không nói gì thêm liền tự dẫn đầu đi ở phía trước. Hiện tại mà nói, chính là thời điểm trọng yếu! Ta

cũng không biết mình có đi chậm hay không, chỉ nhất định chú ý việc tìm

người, còn về phần “Thiên mệnh” ta sẽ không chịu trách nhiệm đâu a.

Thầm thở dài….Sao ta lại có hứng mà viết ra cái mật đạo rắc rối một cách hoàn hảo vậy chứ?!

Trong nháy mắt chúng ta đã ra tới bên ngoài phòng tối, nơi “Ta” giam giữ Thượng Quan Sở Sở.

Đẩy cửa bước vào, há hốc mồm……

Năm sáu nam nhân trên thân thể nàng ta, một số người đang đứng cũng ghé đầu vào……

Ta hô to:“Dừng tay! Tất cả dừng tay cho ta!” Nói rồi ta chạy vội qua,

nhanh chóng đem Thượng Quan Sở Sở thoát khỏi người mấy tên nam nhân.

Sáu nam nhân kia nghe được thanh âm Thượng Quan Lăng, tuy có nghi vấn, nhưng cũng lập tức nhất tề đứng vững, không có lên tiếng.

Đông Phương Cửu chứng kiến cảnh tượng này hiển nhiên biết đã xảy ra

chuyện gì, chính là vào khoảnh khắc Thượng Quan Lăng xông vào bên dưới

sáu tên kia liền từ đang đứng thẳng mà ngã xuống đất, suýt chút nữa thì

đã phát sinh biến cố.

Nhìn thấy quần áo vẫn còn nguyên vẹn trên người Thượng Quan Sở Sở, ta

thở phào một hơi, hoàn hảo, hoàn hảo vẫn chưa gặp phải chuyện gì, cảm tạ trời đất!

“Ba!” Một tiếng vang thật lớn.

Ta lại bị Đông Phương Cửu tát một cái hồn bay phách lạc, bên khóe miệng có dòng máu tươi chảy ra.

Gì chứ…… Thật đúng là con mẹ nó đau a, trên mặt đau tất nhiên là không

cần phải nói, nhưng mông lại cũng đau! Đồ Đông Phương Cửu tiểu nhân kia, một cái tát thật sự là ngoan độc mà! Chờ bản cô nương xuyên không trở

về rồi sẽ đem ngươi viết tử! Cho ngươi…chết bằng lục mã phânh thây nữa!

Hừ!

Ta yên lặng từ mặt đất đứng lên, xem ra tên Đông Phương Cửu đối với “Ta” như thế cũng đã là “Nhân từ” rồi, nhìn xem sáu tên thủ hạ của “Ta” kia

sớm đã tắt thở, ta thực cũng nên cảm tạ quan âm bồ tát từ bi a!

“Yên tâm, nàng còn không có…… chuyện gì……” Ta không biết xấu hổ mà vẫn nói.

Mà thôi quên đi, coi như cho hắn làm anh hùng cứu mỹ nhân, ta phải đi đắp thuốc trước đây, cái mặt này quả thực là vô cùng đau!

Còn chưa bước ra khỏi phòng tối, đã bị một “Dòng khí” mạnh mẽ cấp hút trở về, vững vàng lại ném ta xuống mặt đất.

Ôi trời ơi, cái mông của ta……

Dị giới cầu sinh: Cầu mạng sống trong thế giới lạ.

Vẻ mặt tử ngư tương nhân: Vẻ mặt như cá luộc Ta còn chưa kịp đứng lên khỏi mặt đất, bên tai đã liền truyền đến thanh âm lãnh khốc của Đông Phương Cửu. Thanh âm này có thể nói là lạnh thấu

xương, khiến ta bất giác toát mồ hôi.

“Thượng Quan Lăng, ngươi nghĩ như vậy là có thể đi rồi sao?” Đông Phương Cửu trong tay ôm Thượng Quan Sở Sở, sắc bén nhìn Thượng Quan Lăng cô

độc đang đứng không được mà ngồi cũng chẳng xong, lạnh lùng nói.

“Chẳng lẽ ngươi làm anh hùng cứu mỹ nhân vẫn là chưa đủ? Không sợ ta gây trở ngại cho ngươi hay sao?!” Vốn ta còn định nói thêm câu nữa, “đừng

quên tình địch của ngươi là Hiên Viên Tiêu nha!”. Nhưng lại sợ hắn một

chưởng đánh chết, ta mới liền nhịn xuống .

Đông Phương Cửu trong phút chốc do dự, sau cười nói: “Thượng Quan Lăng,

ngươi đúng là một nữ nhân rất thông minh, bổn vương chiếm được Sở Sở

rồi, ngươi cho rằng Hiên Viên Tiêu liền sẽ yêu ngươi?”

“Là của ta tự nhiên chính là của ta, không phải của ta dù có cưỡng cầu

cũng không được, cho nên ta quyết định — buông tha cho Hiên Viên Tiêu.”

Ánh mắt ta hạ xuống, tỏ rõ tâm tình là đã có chút hối hận. Diễn trò cũng thật mệt a, ta thực ghét mấy cái lời kịch trâm trạng thế này! Ta chính

là chuyên về ngược văn , khi nào lại biến thành phiến tình rồi ! Thật

đáng buồn……

Đông Phương Cửu ánh mắt sau khi di chuyển nhìn khắp một lượt Thượng Quan Lăng, mới từ từ mở miệng nói: “Thượng Quan Lăng,