XtGem Forum catalog
Chiếm Đoạt Em Dâu

Chiếm Đoạt Em Dâu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328384

Bình chọn: 7.00/10/838 lượt.

ói.

Ngưng Lộ, gấp cái gì. Ăn xong anh lại đưa em về, thế nào? Sợ người đàn ông nhà em tức giận hả? Tống Tử Tự lôi kéo cô ngồi xuống lại. Hừ, để cho hắn tức đi!

Không phải vậy. Bác sĩ Tống sao lại nói như vậy ! Cái gì gọi là người đàn ông nhà cô a! Như vậy cô ngược lại càng thêm xấu hổ.

Không phải là nên ăn cái gì ngon đi sao, sau đó anh đưa em trở về trở về. Yên tâm đi, Mạnh không phải là giận em, ngày mai sẽ hòa hợp lại thôi. Ha ha, hắn là giận anh sao?

Ừ. Không có cách nào, tình thế này chỉ cô chỉ biết cúi đầu.

Người phụ nữ đáng chết này không cùng anh đi ra ngoài? Sở Mạnh từ bãi đậu xe lấy xe ra ngoài ở cửa chính không nhìn thấy Ngưng Lộ, giận đến muốn nổi điên. Như vậy là thích ăn cơm cùng A Tự? Vậy tối nay những hành động ngu ngốc kia của anh coi là cái gì? Anh thừa nhận, tối nay anh muốn lấy lòng cô để cho cô vui vẻ, cho nên những chuyện chưa từng làm từ trước đến nay anh đều nhất nhất đi làm, chẳng qua hành động của mình cũng không có lấy được sự công nhận của cô, không phải sao? Có lẽ cô cũng không cần anh làm như vậy, tất cả chẳng qua đều là anh tự chuốc lấy phiền phức để bị coi thường. Ha ha, bị coi thường. Đúng, chính là bị coi thường!

Cảm giác này thật tệ hết biết! Vừa nghĩ tới mình khổ cực một buổi tối ngay cả một nụ cười nhẹ của cô cũng không có, lại với A Tự không có nhiều quen thuộc cười ngọt đến như vậy. Mẹ kiếp ! Thiếu chút nữa dùng sức đến mức đem tay lái đánh cho tới biến hình, chỉ còn biết trách chất lượng quá tốt.

Cặp mắt bốc lửa liếc nhìn cảnh vật phía ngoài, lại là trên đường về nhà. Mẹ nó, anh về nhà làm gì? Người phụ nữ kia còn cùng người đàn ông khác vui vẻ ăn cơm ! Mà anh thì tại sao phải đi trước? Vừa nghĩ tới mình bị coi thường như vậy, Sở Mạnh càng thêm giận.

Đúng vậy, anh giận. Vô cùng tức giận. Mà hiện tại cây đuốc này cần một phụ nữ giúp anh dập tắt. Anh không cần vì một phụ nữ mà chịu đựng không phát tiết dục vọng mạnh mẽ, ngay cả khi người phụ nữ đó là vợ anh thì sao? Có lẽ trong cuộc hôn nhân này, cô ước gì anh có thể cách cô thật xa , căn bản sẽ không quan tâm anh ở bên ngoài tìm phụ nữ hay sao ?

Chuyển tay lái một cái, xe liền rẽ qua một con đường khác.

Trong phòng gặp mặt Dạ Mị cao cấp.

Phương Ngải Trân không hề nghĩ tới lúc này Sở Mạnh sẽ tìm đến cô, hơn nữa vừa vào cửa cũng không nói lời nào, trực tiếp ném cô lên giường, hơn nữa bắt đầu cỡi quần áo của bản thân.

Không sai, cô chính là hoa đán đương gia của Dạ Mị, nhưng bình thường sẽ rất ít tiếp khách qua đêm, phải xem trước xem đối tượng, ví dụ như Sở Mạnh chính là một ngoại lệ. Trước khi anh chưa kết hôn, anh thỉnh thoảng sẽ tìm đến cô, số lần cực ít, nhưng mỗi lần đều có thể làm cho cô không muốn để anh đi, nhưng tự cô biết rõ, đường đường một tổng giám đốc Sở thành làm sao sẽ coi trọng loại phụ nữ phong trần như cô? Có điều, cô không quan tâm. Sở Mạnh luôn luôn hào phóng, nếu có thể kiếm được lợi lại có thể hưởng thụ sao lại không làm đây? Nhưng kể từ sau khi anh kết hôn, anh chưa hề tới.

Chẳng qua là, tối nay tại sao anh lại tới? Nhìn dáng vẻ của anh, giống như tâm tình không phải là tốt. À, phải nói là rất tệ đi! Chẳng lẽ là anh cùng vợ cãi nhau? Phương Ngải Trân bò dậy, lười biếng nằm ở trên giường nhìn anh đang cỡi quần chính mình. Thân thể của anh hoàn mỹ giống như Chiến thần dũng cảm nhất trong truyền thuyết Hy Lạp cổ đại, mê hoặc lấy lòng của phụ nữ, một chút thịt dư cũng không có, không nhìn ra là người quanh năm ngồi phòng làm việc. Chỉ là, cô thích cùng anh ở chung một chỗ, anh đang trên giường dũng mãnh làm cho cô thỏa mãn, có rất ít đàn ông giống anh có thể làm cho cô thỏa mãn được như vậy . Cho nên bất kể hôm nay anh tại sao phải tìm đến cô, cô đều sẽ tận tình hưởng thụ bữa tiệc thân thể sắp tới này.

Người phụ nữ nằm ở trên giường phong tình vạn chủng, xinh đẹp mà diêm dúa, một đôi mắt quyến rũ như sợi tơ, long lanh nước mà câu dẫn anh. Sở Mạnh bổ nhào thân thể về phía trước, tối nay anh cần phụ nữ như vậy để dập lửa cho anh, mà không phải người phụ nữ của anh nhưng lại luôn cự tuyệt anh kia. Đáng chết, lúc này trong đầu hắn vậy mà lại thoáng qua gương mặt thẹn thùng, e lệ của Quan Ngưng Lộ , nhất định là quá lâu không có đàn bà cho nên anh mới có thể như vậy.

Chẳng lẽ là cô vợ nhỏ kia không có cách nào thỏa mãn anh? Đối với anh đang vội vàng cùng nóng nảy, Phương Ngải Trân cười duyên ra tiếng. Ha ha, sao mà anh giống như rất cần cô đây? Điều này làm cho thân là phụ nữ cô vô cùng kiêu hãnh, một người đàn ông đã kết hôn còn tới tìm cô, chứng minh cái gì đây? Ha ha ha. . . . . .

Tối nay, tôi không muốn từ trong miệng của em được nghe những lời này. Sở Mạnh một tay cợt nhả xé áo ngủ trong suốt của cô, giọng điệu lạnh lẽo.

Được, vậy chúng ta bắt đầu đi! Cô cũng không muốn nói, chẳng qua là có chút tò mò thôi ! Đôi tay Phương Ngải Trân vòng qua cổ của anh, cô thích bộ dạng muốn mở mang xâm lược bờ cõi đầy khí thế của anh, như vậy cô cũng rất hưng phấn.

Đồ đâu? Sở Mạnh thở gấp nói. Anh cùng phụ nữ “yêu” đều luôn luôn làm các biện pháp dự phòng. Mà xét thân phận Ngải Trân như vậy đương nh