
không ngại
chứ?"
Mạch Sanh Tiêu lúc này,
chỉ có thể lắc đầu.
Trên màn hình lớn đang
phát ảnh kết hôn của cô dâu chú rể đột nhiên bị thay thế, mí mắt Sanh Tiêu nhảy
lên, cảm giác bất an càng lớn, bên cạnh, bàn tay của Duật Tôn đã nắm lấy bàn
tay nhỏ bé của cô, khẽ mỉm cười, bày ra vẻ mặt như đang xem kịch vui, nụ cười
tà mị không hề có hảo ý.
Màn hình lớn rung rung
vài cái, ngay khi Sanh Tiêu đang khẩn trương thì hình ảnh đột nhiên xuất hiện,
hai mắt cô trợn tròn, lo lắng trong lòng cũng theo đó mà được gỡ bỏ, nguyên lai
chỉ là mấy hình mẫu trong máy vi tính mà thôi, hình ảnh biển mênh mông với bầu
trời xanh thẳm.
Đây là trò đùa dai gì
chứ. Mạch Sanh tiêu thở phào nhẹ nhõm.
Tay phải cô đã bị nắm
lấy, Duật Tôn dùng sức rất mạnh, bàn tay cô bị bóp chặt, từng khớp xương ma sát
vào nhau vô cùng đau đớn.
" Đây
là......" Tô Nhu đầy mặt nghi hoặc.
Sắc mặt Duật Tôn tái
nhợt, ánh mắt không ngừng che dấu sự nham hiểm, Nghiêm Trạm Thanh đương nhiên
sẽ không ngốc đến mức cho rằng Duật Tôn sẽ cầm mấy hình ảnh giải trí đến tặng
cho hắn, giải thích duy nhất, chính là đĩa CD bị người khác thay đổi.
Ánh mắt hắn lóe sáng,
thần sắc kích động nhìn về phía Mạch Sanh Tiêu.
Duật Tôn chỉ là lạnh
lùng giật ra khóe miệng, hắn dắt Sanh Tiêu tay đi ra ngoài, Mạch Sanh Tiêu
không hiểu chuyện gì đã bị Duật Tôn lôi một mạch đi ra ngoài, cô chạy quá mau,
thở hồng hộc," Buông ra, anh làm cái gì vậy?”
" Đĩa CD ở
đâu?"
Tay Mạch Sanh Tiêu đang
đánh lên người y đột nhiên dừng lại, nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn," Đĩa CD
nào, không phải anh đã đưa cho bọn họ rồi sao?"
" Đừng có giả vờ
với tôi." Bàn tay Duật Tôn chụp tới, giam cầm cô trong ngực," Mạch
Sanh Tiêu, đĩa CD đó là tôi làm ra, ngoại trừ tôi không có ai biết nó đặt ở
đâu, chẳng lẽ bên trong nội dung là gì, tôi còn không rõ sao?"
" Nội dung là
gì?" Hai tay Sanh Tiêu đẩy trước ngực y," Duật Tôn, anh lại muốn chơi
trò gì nữa?"
" Em giả vờ một lần
nữa xem!"
Mạch Sanh Tiêu đầy mặt
ủy khuất," Tuỳ anh muốn nói thế nào cũng được, đây là đĩa CD trong phòng
làm việc của anh, tôi không hề động qua."
" Chỉ cần cãi là
xong sao?" Duật Tôn kéo cô về phía y, Sanh Tiêu đã đã lâu chưa thấy y tức
giận như vậy, cô bắt đầu giãy dụa, hai cái chân trên mặt đất không ngừng loạn
đạp," Tôi nói rồi, không phải tôi!"
Duật Tôn trở tay đem cô
áp lên thành xe," Vậy em nói xem là ai làm?"
Mạch Sanh Tiêu nhớ tới,
tiếp xúc qua đĩa CD này chỉ có chị gái cô, có thể cả thế giới không tin...nhưng
đúng là có khả năng nhất chỉ có Tương Tư, nếu muốn đem đổi đĩa CD, nhất định
phải tiếp xúc với máy tính trên tầng hai, chân của chị cô dù có dựa vào gậy
chống đứng lên vẫn khó khăn, làm sao có thể đem nội dung đĩa CD xoá đi thay
bằng thứ khác chứ?" Tôi không biết, hay là chính anh nhớ lầm rồi."
" Mạch Sanh Tiêu,
em biết bên trong là gì không?" Duật Tôn đè người xuống, dán chặt sau lưng
Sanh Tiêu.
Cô dĩ nhiên không biết,
mới bỗng dưng chịu nỗi oan uổng này.
" Bên trong, là căn
cứ chính xác việc tham ô mấy năm qua của cha Nghiêm Trạm Thanh, có bản tường
trình của nhân chứng, còn có tài khoản vàng của ông ta ở nước ngoài, Mạch Sanh
Tiêu, em thật là muốn giúp hắn đi."
Bên má Sanh Tiêu bị đè
lên thành xe lạnh như băng, cô nghe xong, chỉ cảm thấy lạnh cả người, khi đại
não kịp phản ứng thì trên mặt y đã lộ ra phẫn nộ. Cô dùng sức vung tay ra, đơn
giản chỉ tránh khỏi tay Duật Tôn" Anh......"
Cô thực tức giận, sửng
sốt không đem câu nói kế tiếp nói ra.
" Tôi như thế
nào?" Duật Tôn cười khơi mào.
" Anh biết rõ đĩa
CD như vậy trình chiếu trước công chúng, sẽ có hậu quả như thế nào mà anh còn
để cho tôi tự tay đưa cho Nghiêm Trạm Thanh, Anh...... Anh......"
" Tôi đúng là muốn
như vậy đấy, em có thể làm gì tôi?" Duật Tôn vươn tay, kéo cô đến trước
mặt mình," Đau lòng sao?
Tôi bất quá chính là
nghĩ chơi đùa một chút, hắn không phải cho em hết hi vọng sao? Em cũng làm cho
hắn chết tâm một lần, coi như hoà nhau."
Sanh Tiêu biết rõ trong
lòng của y tính cái gì, cô xoay người bước đi, lại bị Duật Tôn nắm cổ tay kéo
trở về," Đĩa CD ở đâu?"
" Tôi thật sự không
biết." Mạch Sanh Tiêu kiên định, khẳng định là y nhầm rồi.
Duật Tôn cúi đầu ngắm
khuôn mặt của cô, Sanh Tiêu hiển nhiên không giống như là đang nói dối, hơn
nữa, Duật Tôn dù sao cũng là người từng trải, tự nhiên cũng có thể suy đoán ra
vài phần. Nếu cô thật phát hiện nội dung đĩa CD đó, dù có xoá đí, cũng không
ngốc nghếch đến mức đi tới khách sạn Thuận Thiên.
Y theo tính tình Mạch
Sanh Tiêu, sẽ hủy đĩa CD rồi vụng trộm chạy trốn đi.
Chính là, nơi để đĩa CD
có chắc chỉ có y và Sanh Tiêu biết rõ không?," Đĩa CD còn qua ai tay ai
nữa không?"
Mạch Sanh Tiêu nhớ tới
lúc mua thuốc cho Tương Tư, nhưng Duật Tôn vốn là đối chị cô không có hảo cảm,
nếu để y biết, phỏng chừng càng muốn giận lây sang chị cô mất," Không có
đâu, em lấy xong trực tiếp chạy đến chỗ anh luôn."
Con ngươi Duật Tôn cực
nhanh bắt được biểu hiện mất tự nhiên trên mặt Sanh Tiêu, đáy mắt y có chút
rung động nhưng cũng không có nói