Teya Salat
Chờ Một Ngày Nắng

Chờ Một Ngày Nắng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323742

Bình chọn: 8.5.00/10/374 lượt.

i hôm ấy anh nói lời xin lỗi, sáng hôm sau

đến đón cô, không ép cô dọn về nhà, lại còn thuận theo ý cô tìm nhà cho

cô, nghiêm túc nói: “Anh không muốn ly hôn với em, xin em hãy suy nghĩ

thật kỹ”. Đây được coi là lời tỏ tình trần trụi rồi chứ?

Không muốn ly hôn thì còn có thể có ý gì được nữa? Chính là tiếp tục sống với nhau, gắn bó đến trọn đời, không phải sao…

Nhưng Tiêu Tinh đáng chết một tuần rồi mà vẫn không có một chút phản ứng nào!

Mặt hồ phẳng lặng đến thế nào ném đá xuống cũng phải có một

chút gợn sóng mới đúng. Cô không những không gọi điện, không một tin

nhắn, càng đáng ghét hơn là khi anh mặt dày nhắn tin hỏi cô: “Chuyện anh nói với em em suy nghĩ thế nào rồi?”. Kết quả sau cả một ngày cô mới mơ hồ nhắn lại: “Chuyện nào?”.

Cô nàng này vô tâm vô tính đến mức độ này, đúng là xấu xa!

Điều quá đáng hơn là căn cứ vào báo cáo của mật vụ Thẩm Quân

Kiệt, mấy ngày hôm nay có một người đàn ông trẻ tuổi thường xuyên xuất

hiện trong khu nhà cô đang sống, thậm chí nhiều lần được cô tươi cười

chào đón, lại còn mời lên chỗ ở.

Uống trà á?

Mặc dù Thẩm Quân Kiệt nhìn qua kính viễn vọng, không ngừng

khẳng định đi khẳng định lại, thật sự chị dâu và người đàn ông đó chỉ

uống trà với nhau, chủ đề nói chuyện hình như cũng không có gì bất

thường. Nhưng trong lòng Thẩm Quân Tắc vẫn không nén nổi bực tức.

Cô có thời gian uống trà với người khác mà không suy nghĩ nghiêm túc về chuyện ly hôn.

Trong lòng Tiêu Tinh, lẽ nào anh không bằng một tách trà?

Vì tâm trạng không tốt nên lúc ăn cơm với Phương Dao, mặt

Thẩm Quân Tắc cứ sa sầm. Phương Dao thư thả uống cà phê, chỉ có khóe

miệng khẽ nhếch lên, rõ ràng là vẻ đang xem kịch hay.

Thấy Thẩm Quân Tắc không ngừng cau mày, cuối cùng Phương Dao

không kìm được nói: “Mình hỏi cậu rốt cuộc cậu đang băn khoăn cái gì,

thích cô ấy khó chấp nhận đến thế sao?Hai người là vợ chồng về mặt pháp

luật, có tình cảm thì càng tốt, biến giả thành thật chẳng phải là được

sao”.

“Không phải vấn đề này”, Thẩm Quân Tắc hầm hầm nói.

“Thế thì là vấn đề gì?”. Phương Dao nhìn chằm chằm vào mặt

anh một lúc lâu, đột nhiên giật mình tỉnh ngộ, “Lẽ nào là bi kịch tỏ

tình của cậu?”.

Sắc mặt Thẩm Quân Tắc sầm xuống.

Phương Dao phì cười, bị sặc cà phê, ho hai tiếng rồi lại cười chế nhạo anh: “Sặc, cậu đã tỏ tình thật, hơn nữa còn… lặp lại bi

kịch?”.

Nhớ lại những cô gái thầm theo đuổi anh hồi học trung học,

tất cả các kiểu tỏ tình đều bị anh hiểu là “có chuyện cần nhờ vả”. Mỗi

lần có con gái tặng quà cho anh, anh đều nghiêm túc trả lời: “Cảm ơn món quà của bạn, bạn có chuyện gì cần giúp đỡ à?”. Những cô gái e thẹn ấy

đỏ mặt chạy đi, Thẩm Quân Tắc vẫn còn đứng đó mơ hồ.Phương Dao đứng cạnh nhìn, nhịn cười đến mức nội thương.

Không cần nghĩ cũng biết lời tỏ tình lần này của anh thảm hại như thế nào.

“Thế thì là vấn đề gì?”. Phương Dao nhìn chằm chằm vào mặt

anh một lúc lâu, đột nhiên giật mình tỉnh ngộ, “Lẽ nào là bi kịch tỏ

tình của cậu?”.

Sắc mặt Thẩm Quân Tắc sầm xuống.

Phương Dao phì cười, bị sặc cà phê, ho hai tiếng rồi lại cười chế nhạo anh: “Sặc, cậu đã tỏ tình thật, hơn nữa còn… lặp lại bi

kịch?”.

Nhớ lại những cô gái thầm theo đuổi anh hồi học trung học,

tất cả các kiểu tỏ tình đều bị anh hiểu là “có chuyện cần nhờ vả”. Mỗi

lần có con gái tặng quà cho anh, anh đều nghiêm túc trả lời: “Cảm ơn món quà của bạn, bạn có chuyện gì cần giúp đỡ à?”. Những cô gái e thẹn ấy

đỏ mặt chạy đi, Thẩm Quân Tắc vẫn còn đứng đó mơ hồ. Phương Dao đứng

cạnh nhìn, nhịn cười đến mức nội thương.

Không cần nghĩ cũng biết lời tỏ tình lần này của anh thảm hại như thế nào.

Thêm vào đó đối tượng là cô nàng Tiêu Tinh mơ hồ. Bạn có nói

trực tiếp thế nào đi nữa thì bộ não của cô ấy cũng phải xoay vài vòng.

Với tính cách kiêu ngạo của mình, chắc chắn Thẩm Quân Tắc sẽ tỏ tình rất khéo léo, uyển chuyển. Bộ não của Tiêu Tinh tuyệt đối sẽ xoay một trăm

vòng mà vẫn không hiểu ra được.

Phương Dao nghĩ một lúc, thấy rằng mình nên nhắc nhở anh

chàng EQ tương đối thấp này một chút. Hiếm khi anh ta mở lòng thích một

người, không thể vì không biết nói mà bỏ lỡ. Nghĩ một lúc, cô nói: “Quân Tắc, thực ra mình thấy khi tỏ tình với người khác, cậu phải nói ra từ

trọng điểm”.

Mặc dù làm mặt lạnh nhưng Thẩm Quân Tắc vẫn nhíu mày, chăm chú lắng nghe.

Phương Dao nói tiếp: “Cho dù lời dạo đầu của cậu có dài như

thế nào, những lời thừa thãi nhiều thế nào thì cuối cùng vẫn phải nói ba tiếng ‘Anh thích em’ làm lời kết. Cậu phải để bộ não của đối phương tập trung trọng điểm vào ba chữ “Anh thích em”.

Thẩm Quân Tắc im lặng một lúc rồi mới nhíu mày, có vẻ không chắc chắn lắm: “Vậy sao?”.

Nhìn dáng vẻ ngây ngô của anh có vài phần đáng yêu, Phương

Dao nhịn cười, nghiêm túc gật đầu: “Đúng vậy, vấn đề này thì mình có

kinh nghiệm hơn. Nói thế nào thì mình cũng là nhân vật nữ chính đã từng

đóng rất nhiều bộ phim tình cảm. Còn cậu thì mới yêu lần đầu, không sai

chứ?”.

Nghe câu nói ấy, Thẩm Quân Tắc ngậm miệng không nói gì. Hình như có chút ngượng ngùng?

Hai người lặng lẽ ăn bữa tối rồi cùng