
âu.
Kì thật để giải quyết La Toa với Yamada Sadako không phải là không có
cách, chẳng qua là xem anh muốn hay không muốn mà thôi. Có thể khiến cô
để ý tới mình như thế thì thật là tốt! Cho nên anh cứ nhìn cô, tiếp tục
hưởng thụ cảm giác được để ý, bởi vì cảm giác này quá ư là thích!
“Không sao đâu, để ý họ làm gì, dù sao thì anh vẫn lấy em.”
Nụ cười hạnh phúc ngọt ngào đọng lại bên khóe miệng cô, khiến anh thấy mà không thể không trộm lấy.
Anh thật sự rất yêu cô, cũng vì thế, anh nhất định bảo đảm rằng sẽ không chạy trốn! “Thái Dao…” dục vọng lâu ngày kiếm chế biến thành tiếng khàn khàn nỉ non bên tai cô.
“Ưm…” Cô bị những nụ hôn tới tấp của anh làm cho đê mê.
“Có chuyện gì anh cũng sẽ nói cho em biết.”
“Chuyện gì cơ?”
“Ngàn vạn lần xin em đừng rời xa anh, được không? Nếu không anh nhất định sẽ điên lên mất.”
“Anh gian trá như vậy, biết điểm yếu của em, lúc nào cũng tỏ ra đáng
thương, hỏi xem như thế em có thể đi ư?” Cô cười, thuận theo đó mà quở
trách anh.
“Anh ngiêm túc đấy, trả lời anh đi.”
“Được rồi, được rồi, em đồng ý là được mà, anh gấp gáp cái gì chứ? Cũng
đã đính hôn rồi, nhẫn cũng không tháo ra nổi, còn thông báo với mọi
người nữa, em trốn được sao?”
“May mà anh có thể giả vờ đáng thương níu chân em lại.”
“Rốt cuộc anh lừa em đến đâu cơ chứ! Hừ, ấy là em chưa tính toán đầy đủ
với anh đấy, rõ ràng là rất thông minh, còn dám giả vờ ngốc nghếch trước mặt em, rõ ràng là không thành thật, còn dám lừa em khiến em tin anh –
nhìn đi! Anh đúng là đồ không thành thật!” Cô chỉ vào người anh, hai má đỏ bừng bừng
“Đã đến nỗi này rồi thì so đo tính toán làm gì.”
“Sao có thể không so đo cơ chứ, em còn muốn nói nữa, anh cứ giả vờ ngốc
nghếch để chiếm cảm tình đi, lại – á – còn nữa – này – anh chẳng hề dễ
bị coi thường chút nào cả!”
***
“Anh ấy thật sự đính hôn sao?”
“Vâng.”
“Không thể nào! Nhất định lại là ai đó tung tin đồn bậy bạ, giống như
người đàn bà tên Thôi Tinh kia, không biết xấu hổ cứ ngang nhiên dây dưa thôi!” Dường như khi mắng người thì cô ta cũng quên rằng mình cũng là
một trong số những cô gái dây dưa không rõ ấy.
“Căn cứ vào điều tra của tôi, lần này Mạnh đại thiếu gia thật sự sẽ kết hôn.”
“Ông khẳng định chứ?”
“Khẳng định, thưa La Toa tiểu thư”.
Trong phòng, một người đàn ông cung kính báo cáo với một cô gái diễm lệ
tin tức mới nhất nghe được, khiến cô gái tên La Toa kia không thể tin
nổi.
“Làm sao có thể? Rõ ràng anh ấy cực ghét phụ nữ, cho nên tôi mới không
dám theo đuổi quá mức, sợ phản tác dụng, thế nào mà mới không chú ý một
chút, anh ấy đã đột nhiên đính hôn chớp nhoáng rồi?”
Cô không tin Mạnh Hiên Ngang sẽ yêu người khác, mấy năm qua, cô lấy ưu
thế là người chung vốn làm ăn để được Mạnh Hiên Ngang xem trọng, lịch sự đối đãi, cô đối với chính mình hết sức tự tin, không chỉ có điều kiện
bên ngoài tốt, ngay cả tài sản cô cũng tương đương với Mạnh Hiên Ngang.
Cô cũng từng thăm dò qua nhiều lần, anh chỉ cần gật đầu,cô cùng tài sản khổng lồ của La gia sẽ là của anh.
Nhưng Mạnh Hiên Ngang đối với cô luôn giữ khoảng cách, không tới mức xa
lánh, nhưng cũng không gần gũi, như gần mà như xa, luôn ở giữa, làm cô
cũng không có cách nào tiếp cận anh.
Cô cho rằng anh rất được phụ nữ hoan nghênh, bởi vậy nên mới sợ bị phụ
nữ bám lấy, đồng thời để thể hiện sự đặc biệt của mình, cho nên cô vẫn
kiên trì chờ đợi. Vốn tưởng rằng đối thủ duy nhất mà cô cần đề phòng là
Yamada Sadako, cô gái này cho dù là tướng mạo hay tài sản cũng đều tương đương với cô, cũng là người làm ăn mà Mạnh gia xem trọng. Cho nên cô
cùng Sadako đã từng vì Mạnh Hiên Ngang, tranh giành đấu đá lẫn nhau
nhiều năm.
Ai ngờ ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi, lại xuất hiện một Tạ Thái
Dao đoạt người đàn ông của cô! Cơn tức này làm sao cô có thể nuốt trôi.
“Gia cảnh của Tạ Thái Dao kia rốt cục như thế nào?” La Toa tức giận hỏi.
“Này… theo như điều tra sơ bộ, hình như là bắt đầu công việc tín xã.”
“Chinh tín xã ư?…À! Tôi biết rồi! Nhất định là cô ta nắm giữ bí mật gì
đó của Hiên Ngang, dùng nó để uy hiếp Hiên Ngang phải cưới cô ta? Đúng,
nhất định là như vậy!”
“Hình như không phải như vậy, Đại tiểu thư, theo như tôi thấy… Tựa hồ là Mạnh tiên sinh theo đuổi người ta.”. Đại tiểu thư suy nghĩ rất hí kịch
hóa, người đàn ông này muốn nói cho cô biết sự việc không đơn giản như
cô suy nghĩ.
“Nói bậy! Hiên Ngang làm sao có thể thích người khác, nhiều năm như vậy
cũng không thấy anh ấy rung động với bất kì người phụ nữ nào, anh ấy
nhất định là bị người đàn bà kia bức!”
“Hừ! Ngu ngốc.” Một tiếng hừ lạnh vang lên, cắt đứt cuộc nói chuyện của bọn họ, khiến La Toa kinh ngạc quay đầu.
“Ai?” Ánh mắt La Toa tràn ngập địch ý bắn về phía cửa thì thấy một khuôn mặt mang nét đẹp cổ điển xuất hiện. “Là cô! Cô tới đây làm gì?”
Chỉ thấy cô gái thanh lệ kia nhẹ nhàng tiến lại gần, cô ta mặc một bộ
Kimono truyền thống, dáng người thướt tha xinh đẹp, khiến người khác
nhịn không được đối với thân thể yểu điệu bị che phủ bởi bộ Kimono kia
sinh ra vô hạn mơ màng.
Yamada Sadako ảm đạm cười: “Tôi còn t