Chọc Phải Người Đàn Ông Nóng Nảy

Chọc Phải Người Đàn Ông Nóng Nảy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321882

Bình chọn: 9.00/10/188 lượt.

không phải không thể bắt taxi hoặc ngồi xe bus, nhưng như vậy thì mục tiêu sẽ bị đánh dấu rất rõ, rất dễ khiến người khác chú ý; hơn nữa như lời anh, đi bộ loanh quanh còn có thể vừa đi vừa quan sát động tĩnh xung quanh, thời thời khắc khắc bảo trì cảnh giới cao độ; ngồi trên xe lại dễ khiến cho tính cảnh giác của anh bị sụt giảm, một khi tình huống thay đổi cũng rất khó kiếm được đường thoát thân.

Người trên lưng đích thực khóc mệt rồi, thế là nặng nề ngủ; thực ra thì rất khó khăn cho cô gái nhỏ này, trong vòng một ngày đột nhiên gặp bao biến cố lớn trên đời, đổi lại là người khác, đều sẽ rất khó thừa nhận.

Ở nơi trung tâm thành phố nhộn nhịp sầm uất nhất, thương nghiệp phát triển, có một night club tên là Huyền Nhật, hơn 7 giờ tối mỗi ngày mở cửa, rạng sáng 3 giờ đóng cửa; ông chủ club này gọi là Mark, người Philippines, cũng là một người bạn vô cùng thân thiết của Wagner ở Bagdad. Lúc Wagner cõng Kiều Chân ngủ say đi vào Huyền Nhật từ cửa sau thì club cũng đã đóng cửa từ lâu, anh trực tiếp cõng cô trên lưng đi xuống tầng hầm của club, tìm giường yên vị đặt cô xuống.

Mặc dù bên trên là night club, là một nơi gây ra đủ thứ âm thanh hỗn độn đinh tai nhức óc, nhạc nhẽo xập xình, inh ỏi, nhưng tầng hầm của Huyền Nhật lại là một chỗ yên ắng và dễ chịu lạ thường, thiết bị cách âm hữu hiệu, không hề đem bất cứ một tạp âm nào phía trên vọng xuống dưới lầu.

Thu xếp tốt cho Chân Chân xong, Wagner liền lên lầu tìm Mark.

Mark nhờ hệ thống camera theo dõi đã sớm thấy Wagner vào đến cửa, song lần này làm hắn giật mình là anh không phải chỉ có một người, trên lưng anh không ngờ còn cõng một đứa con gái!

“Bạn của tôi, hôm nay cậu lại lần nữa bình an trở về, tôi thật vui mừng.”

Wagner thực không phải là người thích tìm bạn bè xin giúp đỡ, việc của mình thì tự mình giải quyết, trước nay đấy luôn là nguyên tắc hành sự của anh; nhưng mấy ngày trước anh ở khách sạn thì lại bị bao vây thủ tiêu, may thay lúc ấy anh kịp đập vỡ kính cửa sổ chạy thoát, cũng thuận lợi trốn khỏi vòng vây Tử Thần.

Lại không may là sau khi anh quay trở lại phòng khách sạn đó, hành lý để lại, đồ đạc, tất cả đều bị đám khốn nạn kia cuỗm đi, trên người chỉ còn độc nhất chiếc di động cùng ít tiền lẻ; hộ chiếu, thẻ tín dụng bỏ trong vali dĩ nhiên đã không cánh mà bay; lúc bấy giờ, anh mới đành phải tìm đến người bạn duy nhất ở Bagdad nương nhờ, Mark, nhờ hắn giúp đỡ.

Mark là một người cực kỳ trọng nghĩa, cũng là một người bạn vô cùng thoải mái, nghe anh gặp phải bất trắc liền không nói hai lời tặng luôn tầng hầm của club mình cho anh ở, còn đưa cho anh một số tiền lớn để chi tiêu, những điều này đều làm Wagner hết sức xúc động.

Có thể đưa than cho mình sưởi ấm trong ngày tuyết rơi lạnh lẽo, đến bây giờ những người đó đều là những người bạn khiến người ta cảm động.

Wagner tìm ghế dựa ngồi xuống, có vẻ hơi mệt mỏi hỏi: “Hộ chiếu mới của tôi còn bao lâu mới xong?” Mất hộ chiếu, anh không đáp được máy bay quay về nước. Wagner chẳng những ở nhà của Mark, dùng tiền của Mark, còn phải chịu ơn Mark, nhờ hắn làm cho anh một cái hộ chiếu mới.

Mark ở Bagdad tuy chỉ là một thương gia, nhưng hắn cực thích kết giao bạn bè, không chỉ quen biết rộng, năng lực làm việc cũng không thể xem thường, có Mark giúp, thời gian làm hộ chiếu mới của anh so với thời gian nước chảy mau hơn nhiều lắm! Quan trọng nhất là có thể tiết kiệm bớt nước bọt cho việc làm thủ tục.

Mark cầm một phong bì màu trắng đưa cho anh.

Wagner nhận lấy, mở phong bì ra, quả nhiên là hộ chiếu mới của anh.

“Định khi nào về?” Mark châm lửa đốt điếu cigar, rít lấy một hơi.

“Vốn định hộ chiếu mới làm xong thì về.”

“Vậy giờ?” Chẳng lẽ kế hoạch thay đổi?

“Phải chờ thêm vài ngày.”

“Không nói lý do cho tôi được sao?” Mark không hiểu vì sao Wagner muốn chờ thêm vài ngày nữa, ở lại Bagdad nguy hiểm trùng trùng, anh không thể không hiểu hoàn cảnh của chính mình.

“Tôi sợ còn phải nhờ cậu giúp một việc nữa.” Wagner đem hộ chiếu bỏ lại vào phong bì, cũng chẳng trực tiếp nói rõ nguyên do với bạn tốt.

“Giúp cái gì?” Mark một bên hút cigar, một bên theo dõi từng nhất cử nhất động của bạn.

“Giúp tôi làm một hộ chiếu cho cô nhóc trên lưng tôi lúc nãy.”

“Cậu muốn đem cô ấy cùng về nước?” Mark cả kinh.

“Ừ.”

“Cô gái kia là ai?” Lại muốn cùng dẫn về nước?

“Một ‘của nợ’ trưa hôm nay ở quán lẩu kia nhặt được.” Tiếp đó, Wagner bâng quơ nói qua về chuyện đó, ngắn gọn, rõ ràng thuật lại cho Mark biết tình cảnh lúc đấy.

Mark đưa tay kẹp điếu cigar đang ngậm, lắc đầu. “Không giống với tác phong của cậu, cậu từ trước đến nay không đời nào tự rước phiền toái lấy vào người.” Trừ phi là bị liên luỵ. “Hiện tại sao bỗng muốn thu lưu một cô gái nhỏ?”

Wagner nhíu mi than nhẹ: “Nếu lúc ấy cậu ở đó, cậu chắc chắn cũng sẽ đồng ý như tôi.”

“Cậu mang cô ấy về nước rồi định tính thế nào nữa?”

“Cho cô ấy việc làm đi! Cô ấy vẫn làm phục vụ ở quán lẩu, tay chân rất chịu khó, nhà tôi sẽ không để ý tôi mời thêm một nữ giúp việc đâu, chỉ là nuôi thêm một người, cũng chả lo cô ấy sẽ ăn nhà tôi đến độ sạt nghiệp.”

“Cậu từ Bagd


XtGem Forum catalog