Old school Easter eggs.
Chồng Tôi Thật Trẻ Tuổi

Chồng Tôi Thật Trẻ Tuổi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322891

Bình chọn: 9.00/10/289 lượt.

Tề đại ca, đại thiết kế sư, nếu lễ cho phù dâu mà dưới 1 vạn đồng ngươi nhất định phải chết !

« Tiểu thư, ngươi xem thử chiếc này xem. » Nhân viên cầm tới chiếc nhẫn thứ 2 đính viên 1 carat.

Không ngoài dự tính, Chi Yên nhìn bạn thân lại đem nhẫn đeo vào tay nàng.

Nhẫn kim cương ở trên tay nàng

tỏa sáng, ánh sáng chói mắt, đẹp quá. Nhưng mà so với nơi này có vô số

những viên carat hoàn mỹ thế nào đi nữa, nàng tình nguyện cùng Tề Sóc

cùng 1 chỗ lựa chọn cảm thụ cảm giác hạnh phúc, cho dù hạnh phúc này khó có thể cam đoan dài ngắn ra sao, nhưng cố nhân cũng từng nói, không cần thiên trường địa cửu, chỉ cần từng có được, cái này không đủ hay sao ?

« Ngươi cảm thấy thế nào ? » Dương Bách Huệ lại hỏi nàng.

Hình thức là dựa theo sở thích

của nàng mà lựa chọn viên lớn hơn 1 chút mà thôi, chiếc nhẫn kim cương

này vẫn là nàng cảm thấy thích nhất.

« Rất được. » Quan Chi Yên hỏi.

« Phải không ? » Bách Huệ lộ ra nụ cười cảm thấy rất vừa lòng, rốt cuộc quyết định chọn cái này.

Nhiệm vụ thứ nhất, hoàn thành 1 cách viên mãn.

Tề phú hào, Tề đại ca, đại thiết kế sư, ngươi chuẩn bị 1 đại hồng bao [bao lì xì'> cho ta đi !

Hi. »

Nhẹ nhàng hôn lên môi của Chi

Yên làm cho nàng đang mơ màng ngủ trên sofa hơi tỉnh lại, hai mắt mờ

sương mở ra, Tề Sóc mỉm cười ôn nhu nhìn nàng.

Gần

đây vì giúp Bách Huệ chọn áo cưới, nàng phải làm việc đến hơn 10h mới về nhà, có khi thậm chí còn vượt hơn 12h. Nàng tưởng rằng đã quá nhiều

việc để làm rồi, không ngờ so với nàng hắn làm việc còn nhiều hơn. Hai

người muốn chạm mặt nhau chỉ có thể vào lúc buổi tối sau khi hắn đi tiếp khách về hay buổi sáng sau khi cả 2 rời giường tới công ty, thời gian

gặp nhau ngắn ngủi như thế, đã thế còn nhiều việc xoay quanh chuyện kết

hôn của Bách Huệ, làm cho nàng nghĩ đến đều cảm thấy thật có lỗi.

Cho nên nhân dịp hôm nay Trăm

Hân Hạnh đến thăm nhưng đột xuất hủy hẹn, nàng liền trở về nhà thật sớm

chuẩn bị cùng hắn bồi đắp tình cảm, nàng chờ mãi đến khi ngủ gật trên

sofa.

« Ngươi tại sao lại nằm ở đây, không về phòng ngủ ? » Hắn vén mấy sợi tóc mai rơi trên mặt nàng, ôn nhu hỏi.

« Bởi vì ta đang đợi ngươi. » Nàng ngồi dậy, ánh mắt mềm dẻo ngước nhìn.

« Chờ ta ? » Hắn kinh ngạc nhíu mày.

« Ừm. » Quan Chi Yên gật đầu

đồng thời nhìn lên đồng hồ treo trên tường, đã hơn 10h rồi sao, nói như

vậy là nàng đã ngủ hơn 2 tiếng. Kỳ quái, nàng có mệt đến vậy sao ? (Á á á…manh nha..có vẻ rồi ;) hí hí :’’> )

« Ngươi chờ ta có việc gì không ? » Hắn hỏi.

« Không có chuyện gì thì không

thể chờ ngươi sao ? » Nàng hờn dỗi nhìn hắn 1 cái « Này con người nghiện công việc kia, chúng ta đã lâu không có ngồi cùng với nhau xem tivi nói chuyện phiếm, ta nhớ cảm giác này. » Nàng dựa sát vào hắn rồi nói.

« Cho nên ngươi chờ ta vì để

cùng ngồi xem tivi nói chuyện ? » Tề Sóc cong môi mỉm cười, rất thích

thân hình nhỏ nhắn của nàng nép vào người hắn.

« Không được sao ? »

« Đương nhiên là được, tuy nhiên ta mới từ bên ngoài trở về cả người bụi bẩn nhễ nhại, ngươi đợi ta vào

tắm 1 cái rồi sau đó cùng ngươi xem tivi nói chuyện phiếm ? »

Nàng do dự 1 lúc lâu sau mới có

chút không cam lòng miễn cưỡng trả lời « Được rồi. » hại Tề Sóc nhất

thời cảm thấy giở khóc giở cười.

« Ta sẽ tắm bằng tốc độ nhanh nhất có thể. » Hắn cam đoan với nàng, sau đó nhanh chóng chạy vội vào phòng tắm.

Quan Chi Yên cười tủm tỉm thu

hồi tầm mắt, cầm lấy remote tivi ở bên cạnh bật lên,tìm tìm kiếm kiếm

những kênh có tiết mục hấp dẫn. Đột nhiên trong lúc đó nàng buông

remote, cúi đầu nhìn bụng của mình, sau đó lại duỗi tay sờ sờ vào.

Kỳ lạ, rõ ràng nàng vừa mới ăn tối, còn ăn rất nhiều nha, vì sao giờ lại cảm thấy đói bụng rồi ?

Mặc kệ, xem tivi mà không có món gì ăn vặt thì cũng hơi kì kì, đi vào bếp làm mấy món vậy.

Nghĩ xong, nàng lập tức đứng dậy chuẩn bị đi vào bếp, đột nhiên lại nghe thấy có tiếng nhạc chuông của

di động vang lên, nàng quay đầu tìm kiếm 1 chút, thấy cặp tài liệu của

Tề Sóc đặt trên bàn, tiếng nhạc kia đúng là phát ra từ chiếc cặp này.

Không do dự, nàng lập tức đi về

phía cặp rút ra chiếc điện thoại của hắn, sau đó tự nhiên nhìn thoáng

qua màn hình hiểu thị, rồi mới ấn nút call.

« Alo ? Ai vậy. »

Đầu bên kia im lặng 1 hồi.

« Alo ? Ai vậy. » Nàng nói lại 1 lần nữa, nhưng đầu bên kia vẫn không có tiếng đáp trả, nàng hoài nghi

đưa điện thoại ra trước mặt nhìn 1 chút, mới phát hiện điện thoại đã sớm bị ngắt.

Nàng ngây ngốc sửng sốt, rồi

nhún vai ra chiều không để ý lắm, cầm điện thoại di động đặt lên bàn,

xoay người đi vào phòng bếp làm thức ăn.

Nàng mở tủ lạnh tìm được đồ nấu món canh toan lạt (hình như là canh gì chua cay í hay canh trứng…San ko hiểu rõ lắm, dịch đại :D), nấu xong thì suy nghĩ 1 chút lại cảm thấy món này 2 người ăn không đủ, vì thế lại quay sang làm thêm 1 mẻ bánh sủi cảo.

« Ngươi đang làm gì thế ? » Tề Sóc đột nhiên từ phía sau ôm lấy eo của nàng, đưa cằm nhẹ nhàng tựa vào vai nàng rồi hỏi.

« Làm sủi cảo. » Nàng quay đầu nhìn hắn nhoẻn miệng cười.

« Ngươi chưa ăn tối sao ? » Hắn đột nhiên nhăn mặt nhăn mày.

« Rồi như