
nói, không khí
cũng trầm xuống làm cho nàng cả người đột nhiên giống như đang nói
chuyện 1 mình.
Kỳ thật đã yêu nhau hơn 1 năm,
khi thời điểm yêu nhau cuồng nhiệt, mỗi ngày đều nói không hết chuyện,
cho nên hiện tại hắn im lặng không phản ứng gì thật yên tĩnh a, nhưng
hiện tai đối với không khí thế này làm nàng cảm giác khó chịu.
Trời ạ, phải nhanh tìm đề tài khác nói a.
“Ân……Hôm nay ngươi không đi làm sao?” Nàng hỏi.
“Không đi.”
“Nhưng không phải gần đây ngươi
có rất nhiều việc sao? Ngươi thật sự không cần ở nhà với ta, ta không
sao, công việc mới sẽ nhanh chóng kiếm được thôi. Quan trọng nhất là ta
còn có thể thừa dịp này có thể hảo hảo nghỉ ngơi 1 thời gian.”
Tề Sóc trầm mặc nhìn nàng.
“Ta nói thật đấy.” Nàng gật đầu
cam đoan. “Thật sự ngươi không cần lo lắng cho ta, thật sự đấy. Ta nhớ
rõ ngươi gần đây còn có mấy dự án thiết kế sàn diễn trong fashionshow
không phải sao, còn có 2 buổi biểu diễn nghệ thuật cũng muốn ngươi
giúp……”
“Trong công ty còn có những người khác.” Hắn ngắt lời nàng.
Nàng khẽ nhếch mép nhìn hắn, một hồi lâu mới sực nhớ tới biểu hiện trên mặt thật xấu, mới đột nhiên mỉm cười toe toét.
“Ta không có ý đó, ý của ta là
ngươi không phải luôn luôn nói nếu không chuyên tâm, chăm chỉ học hỏi
thì sẽ không làm tốt công việc sao?”
“Dù sao bọn họ cũng phải tự trưởng thành.”
Quan Chi Yên ngẩn ngơ, nhịn không được bật cười.
“Ngươi đừng nói ngang ngược thế
chứ, giống như ông già 80, ngươi cũng chỉ mới 25 tuổi a, so với những
tên kia còn rất trẻ mà không phải sao?” Nàng cười nói.
“Tuy rằng ta mới 25 tuổi nhưng
đã có đến 8 năm kinh nghiệm rồi, tại đây còn là số một số hai nổi tiếng có ảnh hưởng. Công việc không phải dùng tuổi để định cao thấp mà là lấy năng lực cùng kinh nghiệm để nói chuyện.”
Quan Chi Yên đồng ý với cách nói của hắn, càng hiểu được hắn thật sự là có cái tư cách “Cậy già lên mặt”.
Tề Sóc tuy rằng mới 25 tuổi,
nhưng bởi vì lúc còn ở trường có biểu hiện rất tốt, cho nên sớm đã bị
giáo sư tóm được, cũng thường góp công sức cho đàn anh đàn chị, cho nên
từ lúc hắn chính thức có học vị, cũng đã nổi tiếng rồi, làm cho rất
nhiều nơi nổi tiếng muốn kéo hắn về làm cho mình.
Mà khi hắn ở Đài Loan sau khi
tốt nghiệp liền 1 mình mở 1 văn phòng tư làm việc, cho dù lúc ấy hắn vẫn còn trẻ chỉ mới 20 tuổi, năng lực chưa bao giờ bị nghi ngờ, vì thế
phòng làm việc nho nhỏ của hắn lúc nào cũng đông như trẩy hội, công việc làm mãi mà vẫn không hết được.
Suy cho cùng, Tề Sóc không chỉ
tuấn tú lại trẻ tuổi, hắn thông minh lại còn có tiền, so với tiêu chuẩn
lão công của các nàng Thi Ánh Điệp thực giống nhau, nàng từ lúc nào
nghiễm nhiên đem hắn trở thành lão công rồi không?
Lão công nha……Quan Chi Yên không tự chủ được gục đầu cười khổ. Nàng thật sự không nên làm cho mình suy
nghĩ đến chuyện này, không nên nghĩ nữa.
“Nếu không đi làm, ngươi tính đi đâu?” Nàng hỏi.
“Thế ngươi muốn đi chỗ nào?” Tề Sóc nhìn nàng hỏi ngược.
“Không biết, có lẽ đi dạo phố, ta đã muốn từ lâu rồi được hưởng ngày nghỉ để đi dạo phố.” Nàng nhún vai nói.
“Tốt, ta đi cùng ngươi.”
Nàng sửng sốt 1 chút “Bồi nữ
nhân đi dạo phố là chuyện rất ưa nhàm chán, ta thấy ngươi vẫn là nên đi
làm chuyện ngươi muốn làm, không cần theo giúp ta đi dạo à, ta sợ ngươi
sẽ nhàm chán đến chết đó.”
“Ta sẽ không.”
“Nhưng……”
“Ta muốn đi cùng ngươi.” Ánh mắt kiên định của hắn ngắt lời nàng.
Hắn đã nói như vậy, nàng còn có thể nói gì hơn đây?
“Thế, cũng được.”
Lúc tâm trạng buồn chán mà đi
dạo phố tuyệt đối như đau khổ tra tấn mà, hơn nữa bên cạnh còn có 1
người quan sát thật kỹ nhất nhất cử động của mình.
Quan Chi Yên rất hối hận tại sao chính mình lại nói muốn đi dạo phố, đáng ra nàng phải nói là muốn đi
công viên trò chơi mới đúng, sau đó chơi 1 trăm lần trò rơi tự do, trực tiếp đem chính mình dọa cho đau tim đến chết, thế là hết chuyện.
“Cẩn thận!”
Thân người đột nhiên bị hắn giữ chặt lại, nàng ngước đầu khó hiểu nhìn hắn.
“Ngươi suýt nữa là đụng vào ghế rồi kìa.”
Nàng mờ mịt quay đầu, chỉ thấy
đầu gối nàng cách cái ghế kia chưa đến 10 cm nữa, tại sao nàng lại có
thể hoàn toàn không chú ý đến nó ở phía trước chứ?
“Ngươi đang suy nghĩ gì vậy, vì sao đi cả quãng rồi mà cứ ngẩn ngẩn ngơ ngơ, ngươi thật sự muốn đi dạo phố sao?” Tề Sóc hỏi.
Nàng im im không nói, trầm mặc 1 chút sau đó lắc đầu “Không đi nữa, ta muốn về nhà.”
“Tốt, nhưng trước khi về nhà có thể đi với ta đến chỗ này được không?” Hắn có chút đăm chiêu nhìn nàng.
Nàng gật đầu.
Tề Sóc nắm tay nàng vòng ngược
lại, mặc kệ cho hắn tùy ý dẫn đi, không chút tò mò hỏi hắn muốn đưa nàng đi đâu. Đến khi cửa hàng Vàng Bạc Đá Quý quốc tế nổi tiểng hiện ra
trước mặt nàng, còn hắn thì vẫn nắm tay nàng hướng thẳng cửa lớn bước
tới , nàng mới hoàn hồn lên tiếng.
“Ngươi muốn vào đây?” Nàng hồ nghi hỏi.
Hắn nhướng mày, liếc qua cửa hàng trước mặt sau đó quay lại nhìn nàng biểu hiện “Ta nghĩ ngươi hẳn phải biết”
Nàng không biết nha, nàng làm
sao có thể sẽ biết? Ngày Valentine, sinh nhật nàng, lần đầu tiên hôn
nhau, lần đầu tiên thân mật,