
còn không lấy gương ra mà soi? Thật là người đàn bà xấu
xí!”
Thường Trữ Viễn nói một câu “người đàn bà xấu xí” đâm trúng
nỗi đau của cô, không hề báo trước một giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống,
ngay cả Thường Trữ Viễn cũng bị cô làm sợ hết hồn.
Thường Trữ
Viễn vốn tưởng rằng Lâm Trinh Lan sẽ tức giận, sẽ phản bác anh, thậm chí là cãi nhau với anh, nhưng lại không nghĩ tới cô chỉ là lẳng lặng cúi
đầu, dùng đỉnh đầu hướng về phía anh, nhẹ nhàng nói một câu: “Tôi biết
rồi, sau này sẽ không mặc nữa.”
Vóc dáng của Lâm Trinh Lan vốn đã nhỏ bé, cô cúi đầu, rũ vai xuống làm cho chính mình càng trở nên đáng thương hơn.
Thường Trữ Viễn không khỏi có một chút hối hận, muốn nói gì đó để đền bù, “Tôi...”
“Không có chuyện gì nữa tôi đi ngủ trước, anh cũng sớm nghỉ ngơi đi!” Lâm
Trinh Lan cúi đầu nói xong câu đó, như con chuột nhỏ cụp đuôi chạy về
phòng.
Thường Trữ Viễn ở lại phòng khách, chẳng biết tại sao vừa rồi trái tim anh rất khó chịu. Thời gian trôi qua
thật nhanh, trong lúc vô tình, nửa tháng đã qua rồi. Mấy ngày trước Lâm
Trinh Lan nhận được điện thoại của Lý Nhã Đường kêu cô qua nhà nhận quà
tặng, thịnh tình khó từ chối cô không thể làm gì khác hơn là đồng ý.
“Tiểu Lan, em tới rồi, mau vào mau vào.” Lý Nhã Đường kéo Lâm Trinh Lan vào
nhà, lúc đó cô mới phát hiện còn có hai phù dâu cũng ở đây nữa.
Hai người này là Lam Phương Ngọc và Tào Tâm Ngọc, họ là bạn học của Lý Nhã Đường đương nhiên cũng biết Lâm Trinh Lan.
“Em chào chị Phương ngọc, chị Tâm Ngọc, hôm nay thật là náo nhiệt.” Lâm Trinh Lan cười nói.
“Đúng lúc hôm nay tất cả mọi người đều rảnh rỗi, chị liền hẹn mọi người lại
đây.” Lý Nhã Đường kéo Lâm Trinh Lan ngồi xuống, đưa ra vài túi giấy.
“Đến đây, những thứ này là mang từ nước ngoài về đó, thích cái gì thì cứ lấy đi!” Lý Nhã Đường vừa lấy ra mấy thứ vừa hỏi: “Tiểu Lan, em thích cái
gì?”
“Em cái gì cũng thích cả, cứ để hai chị ấy chọn trước đi.”
“Này! Như vậy là em thiệt thòi rồi.” Lý Nhã Đường có chút bất đắc dĩ thở dài, “Cái này là tinh dầu thư giãn, tôi đã xài thử rồi, dùng rất tốt.”
“Cảm ơn!” Lam Phương Ngọc vui vẻ cầm lên một cái chai mở ra ngửi một cái.
“Cái này tôi mua hai bộ, cậu lấy một bộ đi! Còn em thích loại nào? Hương Mân Côi hay Lavender?”
“Vậy thì Mân Côi được rồi, cám ơn chị.” Lâm Trinh Lan nói.
“Trời ơi! Có lầm hay không, cậu dám mua cái này sao?” Tào Tâm Ngọc móc ra một tấm vải nhỏ từ trong túi, vốn tưởng rằng đó là khăn tay nhưng khi mở ra mới phát hiện là áo lót hấp dẫn.
Lý Nhã Đường thấy đồ trên tay Tào Tâm Ngọc, duỗi tay ra, lấy tốc độ ánh sáng đoạt lại “Nhầm lẫn rồi! Trả đây.”
Lam Phương Ngọc buột miệng cười, không nhịn được giễu cợt cô: “Không nghĩ
tới cậu cũng sẽ mặc loại áo lót khêu gợi này nha, như thế nào, tuần
trăng mật lần này có dữ dội không?”
“Cậu câm miệng lại, Tiểu Lan còn chưa lập gia đình, không được dạy hư em ấy.” Lý Nhã Đường liếc Lam Phương Ngọc một cái.
Lam phương ngọc phản bác: “Này, em ấy lớn rồi, cũng không phải là chưa đủ mười tám tuổi.”
“Tám mươi tuổi cũng vậy!” Lý Nhã Đường tức giận cảnh cáo, “Em gái nhà tôi là trong sáng thuần khiết, hai người không được ô nhiễm em ấy.”
“Chúng tôi biết cậu rất bảo vệ em ấy, chỉ là cậu cũng làm quá đi? Chẳng lẽ
chúng ta còn phải dạy em ấy thế nào là người trưởng thành sao?” Tào Tâm
Ngọc cũng không nhịn được cười nói.
Lâm Trinh Lan ở một bên lúng
túng không thôi, nhưng lại không thể nói thật với Lý Nhã Đường là cô
không “trong sáng” như mọi người vẫn nghĩ .
Bởi vì rất nhiều nguyên nhân mà Lý Nhã Đường không phát hiện em gái đáng yêu của cô đã từ tiểu bạch biến thành tiểu hắc rồi.
“Đúng vậy, em ấy đã lớn thế này rồi, cậu nên dạy một số chiêu hữu dụng.” Lam
Phương Ngọc quay đầu lại nói với Lâm Trinh Lan: “Tiểu Lan à! Em phải
biết, đàn ông là sinh vật vừa cứng rắn lại vừa mềm lòng! Cho nên em ngàn vạn lần phải nhớ rõ khi ở cùng đàn ông thì phải tỏ ra mình là người yếu đuối, như vậy mới nắm họ trong tay được, biết chưa?”
“Này! Cậu
dạy em ấy cái gì thế?” Lý Nhã Đường trợn mắt nhìn Lam Phương Ngọc một
cái, sau đó nói với Lâm Trinh Lan: “Tiểu Lan, em đừng có nghe nói bậy,
phụ nữ thì phải thể hiện bản lĩnh “tay chơi” của mình mới đúng.”
Mặc dù Lam Phương Ngọc bây giờ đã “Hoàn lương” rồi, nhưng trước kia cô ấy
thay bạn trai còn nhanh hơn thay quần áo, “Hoa Danh” của cô ấy cũng
không phải là chuyện giật gân gì nữa rồi.
“Cậu nói lời này thật
là quá đáng, tôi lại không dạy em ấy phải chơi như thế nào.” Lam Phương
Ngọc kháng nghị nói: “Cậu có thể cả đời bảo vệ Tiểu Lan như vậy không?
Còn không bằng dạy em ấy làm thế nào để “bảo vệ mình” mới đúng!”
“Nhưng mà...” Lý Nhã Đường vẫn là không yên lòng.
“Tôi cũng đồng ý với ý kiến của Tiểu Ngọc.” Tào Tâm Ngọc cắt đứt lời Lý Nhã
Đường, “Cậu luôn nói Tiểu Lan thật hiền lành, sợ sau này bị đàn ông lừa
gạt, nhưng cậu lại không thể chăm sóc Tiểu Lan cả đời, còn không bằng
dạy em ấy một vài chiêu, chí ít có thể tự bảo vệ mình.”
“Ừ... Các cậu nói cũng đúng...” Lý Nhã Đường nghe lời bạn thân nói có chút dao động.
“Được rồi, nhu mì không