
vào phòng giải phẩu, Tả Hữu Nam đi tới phòng bệnh Hàn Phỉ Vũ .
"Em phải bình an vô sự ra ngoài ! Đây là lệnh của anh! Em là nhân viên Thần Thoại , không thể không nghe lời anh nói!"
"Em không phải đã từ chức sao?" Cô có chút không biết nên khóc hay cười.
"Không được cãi!" Tả Hữu Nam bá đạo phủ nhận sự thật."Em vẫn phải làm thư ký cho anh, bắt buộc."
"Ừ." Cô dùng sức gật đầu.
Anh không muốn nhiều lời, bởi vì ngôn ngữ vào giờ phút này đã không quan trọng.
Anh nhẹ nhàng ở trên trán cô lên in dấu nụ hôn dịu dàng, tất cả thâm tình cũng truyền vào đáy lòng cô.
Giải phẫu đi qua, Tả Hữu Nam chờ Hàn Phỉ Vũ tỉnh lại thì lập tức đem nhẫn cưới đã chuẩn bị tốt, đoe vào ngón áp út của cô.
"Anh. . . . . ." Cô còn chưa kịp phản ứng, ngón tay đã nhiều thêm một cái nhẫn kim cương 5 kara.
"Em đã là vợ anh rồi." Anh bá đạo tuyên cáo.
"Đây coi như là cầu hôn sao?" Cô có chút dở khóc dở cười.
"Không cho phép lắc đầu, không được nói không, không cho phép hỏi vấn đề nhàm chán, tóm lại không cho phép." Giống nhau Đế Vương ra lệnh, Tả Hữu Nam liên tiếp nói.
"Cái gì đều không được phép, vậy em có thể làm cái gì?"
"Em chỉ cần chuyên tâm làm cô dâu hạnh phúc nhất thế giới, chọc người đỏ mắt là đủ rồi."
Nghe vậy, Hàn Phỉ Vũ chợt cảm giác chóp mũi khẽ nóng.
Cô chưa từng nghĩ tới mình sẽ có một ngày may mắn như thế.
Một lòng cho là chỉ có thể cùng Tả Hữu Nam có một khoản thời gian chung đụng ngắn ngủi! Không ngờ, cô lại trở thành bạn đồng hành duy nhất của anh trong cuộc đời này.
"Em khóc cái gì?" Tả Hữu Nam nhăn nhẹ mi tâm, nước mắt của cô làm phỏng trái tim anh.
Anh ôm cô vào lòng, dụ dỗ một phen, "Phụ nữ chẳng lẽ làm bằng nước sao?"
"Bởi vì quá hạnh phúc. . . . . . Cho nên. . . . . ." Mắt toàn hơi nước, Hàn Phỉ Vũ thuận theo hưởng thụ cái ôm của Tả Hữu Nam .
"Quá hạnh phúc cũng sẽ rơi nước mắt? Phụ nữ thật là sinh vật khó hiểu." mặc dù ngoài miệng thiếu lời ngon tiếng ngọt. Nhưng đôi tay sắt ôm lấy cô, lại ôm càng chặt.
"Em yêu anh, Tả Hữu Nam." Cô nhẹ nói ra.
"Đứa ngốc, anh đã sớm biết." Nói xong, anh cúi đầu, cường thế đoạt hai mảnh môi hồng của Hàn Phỉ Vũ ăn hoài không ngán .
Một vòng mãnh liệt hôn, Tả Hữu Nam ở vành tai cô! Dùng ngữ điệu nhẹ như lông vũ , cùng yêu thích nồng đậm nói ba chữ --
Anh yêu em.
Ba tháng sau, Hàn Phỉ Vũ rốt cuộc xuất viện.
Bởi vì phẫu thuật, mái tóc đen nhánh xinh đẹp bị cắt sạch, hiện tại phải chụp mũ hoặc mang tóc giả ra đường, cho đến khi tóc mọc ra.
Giải phẫu sau, chẳng những mắt được thấy ánh sáng, trí nhớ của cô cũng không còn mơ hồ không rõ nữa.
Rời khỏi bệnh viện cô cũng không nhàn rỗi, mấy ngày liên tiếp đều bận rộn trù bị cho hôn lễ.
Hôn lễ của cô và anh tất nhiên gây được sự chú ý lớn, nói sao thì cũng là cuộc sống của tổng giám đốc tập đoàn Thần Thoại, vô luận thế nào cũng không thể tùy tiện.
Hôn lễ ngày ấy đủ để sánh ngang với hôn lễ Hoàng thất, cô dâu Hàn Phỉ Vũ giống như công chúa Bạch Tuyết trong truyện cổ tích .
Có thể nhìn thấy anh trai và bạn tốt nên duyên, trong lòng Tả Học Văn dĩ nhiên cực kỳ cao hứng.
"Phỉ Vũ, em hôm nay thật xinh đẹp." Tả Học Văn cười chúc mừng.
"Cám ơn anh, Học Văn." Hàn Phỉ Vũ ngọt ngào cười một tiếng.
"Anh , anh sau sau nếu dám khi dễ Phỉ Vũ, em sẽ không bỏ qua cho anh." Tả Học Văn đấm nhẹ ngực Tả Hữu Nam một quyền.
"Em sẽ không có cơ hội này ."
Chuyện Hàn Phỉ Vũ bị bệnh vô hình trung kéo gần khoảng cách của hai anh em Tả thị, hôm nay bọn họ rốt cuộc như là một đôi anh em thật sự.
Buổi lễ kết hôn toàn tiếng chúc mừng, Hàn Phỉ Vũ bên cạnh Tả Hữu Nam cùng đi đến giáo đường, cùng bạn bè chụp hình lưu niệm.
"cô dâu xinh đẹp." Kiều Bân trong bộ tây trang anh khí bức người đến trước mặt cô.
"Kiều tổng, " cô cười đến rực rỡ."Vẫn không thấy anh, cho là anh không tới, " Cô bình an cũng là nhờ một phần công của Kiều Bân, dĩ nhiên, Tả Hữu Nam không cho Hàn Phỉ Vũ biết, Kiều Bân đã dùng thủ đoạn gì để đuà bỡn trong truyện này.
Tả Hữu Nam biết, Hàn Phỉ Vũ nhận định Kiều Bân là một người không chút tâm cơ, anh cảm thấy không cần thiết phải để cô biết sự sắc bén dưới nụ cười vô cùng ấm áp kia.
Trên thương trường ngươi lừa ta gạt cứ để anh đối mặt, chỉ cần người phụ nữ anh yêu hạnh phúc vui vẻ khi ở bên canh anh là được.
"Xin lỗi, công ty có chút việc gấp, cho nên tới trễ." Kiều Bân cười nói.
Nói chuyện tào lao một phen, Hàn Phỉ Vũ hỏi thăm ân nhân cứu mạng vô cùng đẹp trai -- Hứa Ninh Sinh.
"Trữ Sinh rời Đài Loan rồi, hắn là quái nhân, tâm huyết cầm túi du ngoạn chung quanh, trước khi đi, hắn có nhờ tôi nói với cô ba tiếng chúc mừng."
Kiều Bân dời đi tầm mắt, chống lại Tả Hữu Nam , "Tả tổng, chúc mừng anh cưới được mỹ nhân về, thật là ghen chết người khác a!"
"Lấy thân phận địa vị của Kiều tổng, muốn bao nhiêu mỹ nhân, liền có bấy nhiêu mỹ nhân đi!" Ngày đại hỉ thật sự không nên đem không khí giương cung bạt kiếm trên thương trường tới hôn lễ , vì vậy, Tả hữu thu lại đồ mở nút chai sâm panh.
Trên thực tế, sau chuyện này, Tả Hữu Nam càng thưởng thức Kiều Bân là người mưu trí.
Anh đã rất lâu không gặp đối thủ ngang tài ngang sức như