Teya Salat
Có Cần Lấy Chồng Không?

Có Cần Lấy Chồng Không?

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323473

Bình chọn: 9.00/10/347 lượt.

gái nhà lành hả?” Người đẹp bực tức lườm Tiêu Doãn

một cái.

“Làm

gì có, anh chỉ muốn mời Liêm phu nhân uống ly rượu thôi mà.” Tiêu Doãn vẻ mặt

vô tội.

“Liêm

phu nhân?” Người đẹp sững người, dời ánh mắt sang Đỗ Lôi Ty đang trong trạng

thái thất thần.

“Đúng

thế, cô ấy chính là phu nhân của Tổng giám đốc Liêm Thị - Alice!” Tiêu Doãn

nói, cũng nhìn Đỗ Lôi Ty, tỏ vẻ tiếc nuối, “Tiếc là Liêm phu nhân không chịu n

chẳng qua là cùng uống một ly rượu, vun đắp tình cảm thôi mà… Hạ Hạ, em nói có

phải không?”

“Đừng

có giở trò ve vãn nữa!” Người đẹp trừng mắt với Tiêu Doãn rồi phóng khoáng đưa

tay ra cho Đỗ Lôi Ty, nói: “Chào chị, em là Tiêu Hạ, là em gái tên khốn này

đây!”

Thì

ra cô nàng là em gái Tiêu Doãn, Đỗ Lôi Ty do dự rồi cũng đưa tay ra, bắt tay cô

ta: “Chào em.”

“Tiêu

Doãn nói chị là phu nhân của Liêm Tuấn?” Cô gái tỏ ra tự nhiên, vừa nói vừa

quan sát Đỗ Lôi Ty mà không chút ngại ngùng.

Nói

thực ra, kẻ thứ ba gặp nhiều rồi, nhưng chưa thấy người nào là kẻ thứ ba mà khí

chất lại mạnh đến thế. Nhất thời Đỗ Lôi Ty đã nghi ngờ có phải mình đã nhìn

nhầm người không, đành ngượng ngùng gật đầu. Căn cứ vào tình hình này thì chắc

cô vẫn được xem là vợ của sếp tổng đại nhân nhỉ?

Thấy

Đỗ Lôi Ty gật đầu, Tiêu Hạ cũng không khách sáo: “Lần đầu gặp nhau, em mời chị

uống ly rượu, xem như quà gặp mặt nhé?”

Đỗ

Lôi Ty nhìn người đẹp đó, bỗng cảm giác như gặp phải “tiệc Hồng Môn”1,

đang định từ chối từ trong đầu lại thoáng hiện cảnh trước cửa văn phòng Liêm

Tuấn ban nãy, trái tim như hẫng xuống.

Ngẩng

lên, nhìn thẳng Tiêu Hạ: “Được, vậy chị cũng không khách sáo!”

*

* *

Tiêu

Doãn lái xe, ba người đến khu vui chơi nổi tiếng nhất thành phố A, bao hẳn một

phòng

Trong

lúc ấy Liêm Tuấn gọi điện cho Đỗ Lôi Ty, cô cầm điện thoại do dự một lúc, khóe

mắt liếc thấy Tiêu Hạ đang ngồi ở ghế phụ, quyết tâm không nghe điện thoại.

Bắt

bà đây chờ suốt hai tiếng đồng hồ, nghe điện thoại của anh mới điên!

Đến

phòng bao rồi, Tiêu Hạ chọn rượu vang, ngoài ra còn hai chai rượu trắng. Đỗ Lôi

Ty cố ý liếc qua giá cả trên thực đơn, khi thấy một dãy số xong, cô tức giận!

Cô mặt dày bán bao cao su trong khu thương mại mà tiền kiếm được ngay cả nửa

chai rượu cũng không mua nổi, nhưng làm kẻ thứ ba lại tung tiền của chồng mình

ngay trước mặt “chính thất” cô đây, đúng là ức hiếp người quá đáng!

Hậu

quả Đỗ Lôi Ty tức giận là, cô quyết định uống cho đáng tiền rượu.

Một

lát sau, rượu đã lên.

“Rượu

vang hay rượu trắng?” Tiêu Hạ hỏi.

“Trắng!”

Đỗ Lôi Ty vô cùng hào sảng, vì trên thực đơn, rượu trắng rõ ràng đắt hơn rượu

vang nhiều.

Tiêu

Hạ ngẩn người, tiếp đó nói với giọng khen ngợi: “Rất ít phụ nữ dám uống rượu

trắng đầu tiên!”

Đó

là họ chưa gặp kẻ thứ ba cao siêu như cô! Đỗ Lôi Ty nói thầm.

“Đó

là do Alice khác người mà!” Tiêu Doãn bỗng xen vào, sau đó động tác tao nhã rót

cho mình một ly, mờ ám: ‘Nào, cục cưng! Anh uống rượu trắng

Nghe

giọng nói đó, dạ dày bỗng có cảm giác nghiêng sông đổ biển.

“Chị

mặc kệ anh ấy, anh ấy bị thần kinh!” Tiêu Hạ lườm Tiêu Doãn rồi nói với Đỗ Lôi

Ty, “Nào, em kính chị một ly! Lần đầu gặp nhau, sau này phải nhờ chị quan tâm

chăm sóc nhiều!”

Tạo

phản rồi! Kẻ thứ ba lại quang minh chính đại nhờ “chính phòng” quan tâm chăm

sóc, thế gian trở nên thế này từ bao giờ?

Đỗ

Lôi Ty nhìn Tiêu Hạ hồi lâu bằng ánh mắt như nhìn người ngoài hành tinh, cuối

cùng không kìm được: “Em và Liêm Tuấn quen nhau từ bao giờ?’

“Bọn

em?” Tiêu Hạ ngẩn người, suy nghĩ một lúc rồi nói, “Nếu tình từ lần gặp đầu

tiên thì chắc là hồi tiểu học, có phải không anh?” Cô hỏi Tiêu Doãn ngồi cạnh.

Không

hiểu vì sao, Tiêu Doãn bỗng vụt tắt nụ cười, hờ hững ừ một tiếng.

Thì

ra không phải là kẻ thứ ba, mà là “thanh mai trúc mã”! Đỗ Lôi Ty khó khăn lắm

mới hừng hực ý chí chiến đấu, phút chốc tắt ngóm.

“Lúc

đó bố thường dẫn bọn em đến gặp anh ấy, trẻ con không hiểu chuyện, gặp vài lần

là thân, bây giờ nghĩ lại vẫn thấy buồn cười.” Tiêu Hạ lẩm bẩm, sau đó cười

giễu mình, nâng ly rượu lên uống một ngụm.

Thì

ra không chỉ là thanh mai trúc mã, mà còn được đính hôn từ nhỏ!

Đỗ

Lôi Ty mất hết ý chí chiến đấu, ban đầu cô cứ ngỡ người ta là kẻ thứ ba, nhưng

tính ra thì hình như cô mới là người thứ ba phá hoại thanh mai trúc mã người

ta, hại hai người họ đến nay chỉ có thể lén lút vụng trộm! Đỗ Lôi Ty ơi Đỗ Lôi

Ty, sao mày lại ngốc đến thế? Người đàn ông vừa đẹp trai, lại giàu có như sếp

tổng đây, trước khi kết hôn làm sao không có hồng nhan tri kỷ cho được?

Tâm

trạng vô cùng hụt hẫng, Đỗ Lôi Ty nâng ly rượu, uống liền hai ngụm.

“Thực

ra em cũng không ngờ anh ấy lại kết hôn, trước kia lúc bọn em ở cạnh nhau, anh

ấy lúc nào cũng nói sẽ không kết hôn.” Tiêu Hạ nói.

Lúc

ở cạnh nhau… quả nhiên có quá khứ! Vì thế, tâm trạng của cô càng tệ hại, lại

uống hại ngụm nữa, không lâu sau ly rượu trắng đã xuống bụng hết.

“Tiểu

lượng của chị khá quá!” Tiêu Hạ nhìn ly rỗng, “Em rất thích những người phụ nữ

biết uống rượu, đặc biệt là người sinh ra trong hoàn cảnh như em, luôn mang cái

mác thụ