
-“Phải không? Mày xác định như vậy ?” Hắn đột nhiên đứng dậy, đi đến trước bàn công tác của cô , hai tay chống trên bàn, cực uy hiếp tới gần cô.“Tao hôm nay đến, là muốn nói cho mày một tin tức, tin tức này còn không có
tuyên bố, bất quá tao có nguồn truyền tin trước nên đã biết.”
-“Chuyện gì?” Cô hoài nghi hắn lại giở hành vi trộm cắp gì rồi .
“ Mày có biết hay không, Hướng Thành gia cụ phá sản.” Vì chứng minh, Hàn Phong còn cầm một phần văn kiện ném tới trước mặt cô.
Hàn Thấm ra vẻ trấn tĩnh, trong lòng lại bất an mở văn kiện nhìn kỹ.
Quả nhiên hắn nói đúng vậy, Hướng Thành gia cụ tựa hồ bị người xấu cố ý
vét sạch, thành ra có nguy cơ không thể cứu lại tài vụ .
-“Chuyện này anh làm sao mà biết được?” Cô phải khẳng định văn kiện này không phải do hắn làm giả.
-“ Mày không cần quản tao làm sao mà biết, nếu mày hoài nghi như
thế, mày cứ cho người đi điều tra đi , tuy nhiên đây đúng là sự thật.” Dù sao không phải ngày mai thì chính là ngày kia, Hướng Thành gia cụ sẽ công khai tuyên bố phá sản, hắn cũng chả thèm giả tạo làm cái gì.“Tao muốn nói là, Hướng Thành gia cụ do bà già kia luôn luôn nắm giữ , mày biết chứ?”
Hàn Thấm biết ‘’ bà già kia ‘’ trong miệng hắn chính là mẹ của Hướng
Kình, bà luôn luôn nổi tiếng là khôn khéo giỏi giang , từ sau khi cha
Hướng Kình qua đời, vẫn do chính tay bà chấp chưởng quyền kinh doanh
công ty.
-‘’ Nếu tính đến trình độ hà khắc của bà già khôn khéo kia , nếu
Hướng gia phá sản, mà Hàn Ngữ lại một chút việc đều không thể giúp, mày
nghĩ Hàn Ngữ ở Hướng gia còn có sống tốt sao?”
-“Hướng Kình sẽ bảo vệ nó……”
-“Tên kia ốc còn không mang nổi mình ốc, hơn nữa nó hiện tại vì
chuyện Hướng Thành gia cụ phá sản giống như ngọn nến hai đầu thiêu, mày
cho là nó còn có thể để ý chuyện vợ mình bị mẹ khi dễ như thế nào?” Hắn cười đến âm hiểm.“Hàn Thấm, hiện tại giúp được Hàn Ngữ, chỉ có tao.”
Cô lạnh lùng thốt:“Tôi có thể giúp em ấy!”
-“Mày có thể? Dựa vào cái gì? Về điểm này mày còn không đủ để nhét kẽ răng gởi ngân hàng?” Nếu không có mười phần nắm chắc, Hàn Phong cũng sẽ không lấy chuyện này đảm đương lợi thế.“Hướng Thành gia cụ lớn như vậy , trừ phi mày dùng đến công khoản của xí
nghiệp Lăng Uy, nếu không cũng chả giúp đỡ được cái khỉ gì. Nhưng là mày có thể chứ? Lão già Lăng Phú Quý khôn khéo kia ,sẽ giải quyết theo ý
mày sao ?”
Hàn Thấm cau mày. Cô biết điều này là không thể , ba chồng tuyệt đối
sẽ không đồng ý ! Tuy rằng trên công việc, ông ấy tiếp nhận cô, nhưng
ông vẫn là một thương nhân, tổn hại tới lợi ích, ông ấy sẽ không làm.
-“Nhưng mà tao có thể giúp Hàn Ngữ, chỉ cần mày nói một câu, tao
có thể dùng lực lượng của xí nghiệp Hàn thị giúp Hướng gia, lại nhờ ba
đi nói đôi lời, cho dù Hướng Thành gia cụ đang bất mãn, nhưng bởi vì
chúng ta là nhà mẹ đẻ Hàn Ngữ, nó ở Hướng gia nói chuyện cũng có cái dựa vào, mà bà già kia , ít nhất sẽ xem tiền của ba mà đối với nó không quá đáng.”
Trợn trừng mắt nhìn hắn, Hàn Thấm không thể tưởng được anh trai của
mình đúng là như thế, lấy hôn nhân của em gái mình đến uy hiếp cô, giống như hạnh phúc của các cô đối với hắn mà nói cũng không trọng yếu, chỉ có lợi ích của hắn mới trọng yếu nhất.
-“Anh muốn cái gì?” Tuy rằng hiểu được tính cách tư lợi của
anh trai, căn bản sẽ không nguyện ý hỗ trợ Hướng gia, nhưng lo lắng cho
em gái cô vẫn là nghiến răng nghiến lợi hỏi mục đích của Hàn Phong .“Tao nghĩ muốn gì à, vẫn là giống nhau thôi .” Nhìn thấy có vẻ đã đạt tới hiệu quả, hắn đắc ý cười.“Tao muốn mày đem án tử của xí nghiệp tặng cho xí nghiệp Hàn thị !’’
“Tao muốn mày đem án tử của xí nghiệp tặng cho xí nghiệp Hàn thị !’’
Câu nói uy hiếp này của Hàn Phong, giống máy quay đĩa phát ở trong
lòng Hàn Thấm quanh quẩn cả một ngày, lại giống như khối đá lớn nặng nề
đặt ở trên lòng cô, làm cô thở không nổi.
Bởi vì cùng Bách Uy xí nghiệp bàn luận văn kiện về vấn đề sở hữu đều
xong xuôi, cô không cần tăng ca, cho nên sớm trở về nhà , Lăng Dục Vĩ
ngược lại thành người về trễ nhất nhà.
Ngồi yên ở trong phòng ngủ, cô nhìn căn phòng to, một loại cảm giác
trống rỗng trào dâng. Từ sau khi cùng Lăng Dục Vĩ cảm tình biến tốt đẹp, cô mới phát hiện nguyên lai chính mình thực cần hắn đến an ủi nội tâm
bất an của cô.
Trước bữa cơm tối, hắn rốt cục trở về, Hàn Thấm thấy hắn vào phòng,
không nói hai lời liền xông đến ôm chặt hắn, cái gì cũng nói không nên
lời.
-“Làm sao vậy?” Hắn phát hiện cô có điểm không thích hợp.
Hàn Thấm lắc lắc đầu. Cô có thể nói anh trai lại tới uy hiếp cô sao?
Huống chi, chuyện này cũng quan hệ đến Lăng gia, nhưng mà hắn lại
giúp không được gì, cô không nghĩ làm cho hắn nhiều hơn suy nghĩ, cho
nên thật sự không mở miệng được.
-“Không có gì, ba mẹ đang chờ chúng ta xuống ăn cơm! Đi thôi!”
Cô lôi kéo Lăng Dục Vĩ ra khỏi phòng, hắn lại nhìn chằm chằm bóng dáng cô, có chút đăm chiêu.
Trên bàn cơm, không khí không có chút thoải mái, ngược lại có chút nặng nề.
Từ trước tới nay Lăng Dục Vĩ ở nhà, luôn sắm vai nói giỡn , làm cho
trong nhà hai người phụ nữ cười không thể ngừng, nhưng mà hôm nay, Lăng