Old school Swatch Watches
Cô Dâu Nhỏ Của Tổng Giám Đốc

Cô Dâu Nhỏ Của Tổng Giám Đốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322421

Bình chọn: 9.00/10/242 lượt.

n của những người khác, là hình ảnh ôm hôn thắm thiết của

một cặp tình nhân, . Kích tình vô hạn. Khâu Tinh Tinh kiên quyết đi theo phía sau, nhưng quả thật không thể tin vào điều mà chính mắt mình nhìn thấy.

Trác Dương nói anh hẹn bạn gái khác, nguyên lai là thật?

Cô còn tưởng rằng canh chỉ cố ý kiếm cớ qua loa!

Hơn nữa anh hiển nhiên cùng một cô gái không biết xấu hổ vừa thấy đã hôn

triền miên, thân nhau, kích động giống như một ngày không thấy, như cách ba thu!

Anh rốt cuộc có xem một vị vị hôn thê sắp cưới như cô để trong mắt không đấy?

Hung hăng dậm chân một cái, cô gương mặt giận dữ đi tới, dùng hết sức lực lôi cánh tay Trác Dương.

"Này, Trác Dương, làm sao anh có thể như vậy? Cô gái không biết xấu hổ này là ai?"

Trác Dương kết thúc nụ hôm thật sâu, nhướng lên mày rậm dù đang bận vẫn rất

ung dung, nhưng vẫn giữ chắc Sở Nhan đang thở dốc không chừng ôm vào

trong ngực. -

"Khâu tiểu thư, mong cô có chút tôn trọng, cô ấy là bạn gái của tôi, không phải là cái gì cô gái không biết xấu hổ."

Hả? Bạn gái gì à? Tại sao anh có thể nói nhảm như vậy? Sở Nhan vuốt ngực,

từng ngụm từng ngụm hút lấy không khí, nhất thời nói không ra lời.

Khâu Tinh Tinh cắn môi, hung hăng dậm chân, nắm ống tay áo của Trác Dương bộc phát tính khí tiểu thư.

"Không được, mẹ anh nói em nhất định phải giám sát anh thật chặt, không cho

phép anh cùng những thứ phụ nữ không đứng đắn kia có quan hệ. Đi thôi,

dắt người ta đi xem phim, ăn cơm, sau đó còn đi khiêu vũ!"

Trác Dương không nhịn được hất tay cô ra.

"Mẹ tôi bảo cô đi chết, chẳng lẽ cô cũng đi sao? Tránh ra, đừng đến phiền tôi!"

Sở Nhan thở dốc một hơi đã định thần lại, liền vội vàng muốn tránh xa cánh tay Trác Dương đang quấn ở trên gáy cô.

"Này, buông tôi ra, ta lại không quen biết anh. . . . . ."

Nói còn chưa dứt lời, Trác Dương đã duỗi một bàn tay che miệng của cô lại.

Bàn tay của anh quá lớn, che miệng cô lại, làm cả khuôn mặt cô bị che đi

hơn phân nửa, ngay cả lỗ mũi cũng bị bịt kín, làm cố thật sự khó thở.

"Oái. . . . . ." Cô bên dưới bàn tay bịt kín của anh kêu rên, không có biện pháp nói ra một chữ.

Trong mắt Khâu Tinh Tinh, hành động như vậy lại thành liếc mắt đưa tình.

Cô bực bội dậm chân, thở phì phò nũng nịu: " Trác Dương khốn kiếp, cái con hồ ly tinh này rốt cuộc có cái gì tốt, anh lại chọn cô ta không chọn em chứ?"

"Ở trong mắt tôi, cái gì của cô ấy cũng hơn cô." Anh buông bàn tay che miệng Sở Nhan ra, từ phía sau ôm chặt cô.

Khâu Tinh Tinh quả thật bị hành động của anh làm cho tức muốn xỉu.

Chỉ là, trong lòng cô, tất cả chuyện này đương nhiên là lỗi của con hồ ly tinh không biết xấu hổ kia!

Nếu không phải là cô ta không biết xấu hổ quyến rũ Trác Dương, Trác Dương làm sao lại bỏ mặt cô chứ?

Xông lên trước, tay phải hung hăng tát một cái thẳng vào má trái của Sở Nhan.

"Hồ ly tinh không biết xấu hổ, Đài Bắc hết đàn ông rồi sao? Tại sao phải quyến rũ đàn ông của tôi?"

Động tác của cô nhanh chóng mà chính xác, không những Trác Dương không kịp

ngăn cản, ngay cả Sở Nhan thân là người trong cuộc, cũng chỉ kịp cảm

nhận cảm giác nóng rát đau đớn từ trên gò má truyền đến, mới chân thật ý thức được mình bị tát một cái.

Vuốt má trái nóng hổi của mình, Sở Nhan uất ức nhìn hướng Khâu Tinh Tinh phía trước.

"Tôi không có, tôi với anh ta thật sự không có. . . . . ."

Đây là cái thế giới gì? Vô duyên vô cớ bị người ta hôn, còn vô duyên vô có

bị một cái tát, tại sao cô lại bị cuốn vào giữa cuộc chiến này? Thật là

không thể giải thích được!

"Cô làm gì vậy hả?" Trác Dương quát một

tiếng làm Khâu Tinh Tinh còn muốn đưa tay phải đánh tiếp một cái tát nữa phải dừng tay."Muốn dở tính khí tiểu thư, muốn đánh người, làm phiền cô trở về Khưu gia đi, nơi này cũng không phải là địa điểm mà cô có thể tự tung tự tác mà giương oai diểu võ."

Khâu Tinh Tinh không nghĩ tới

Trác Dương tự nhiên như vậy che chở Sở Nhan, cô buồn giận cùng lúc, hung tợn nhìn chằm chằm Sở Nhan, nước mắt dần dần tràn ngập đối mắt to xinh

đẹp của cô.

"Cái con hồ ly tinh này, sẽ không có kết quả tốt ."

Mắng xong, rồi cô hướng Trác Dương quát: "Anh khi dễ em, em muốn trở về nói

cho mẹ anh biết, để xem bà giúp ai, anh chờ xem, hừ!"

Hừ lạnh một

tiếng, rút về cánh tay bị Trác Dương cầm, Khâu Tinh Tinh lau nước mắt,

quay người bỏ chạy, biến mất trong bóng đêm mờ ám.

Nhìn Khâu Tinh Tinh đi, Trác Dương nhún vai một cái, không có bất cứ nao núng nào trước sự uy hiếp của cô.

Xoay người lại, nhìn vào Sở Nhan, anh ân cần hỏi: "Tiểu thư, cô không sao

chứ? Có muốn đi gặp bác sĩ hay không, tôi sẽ đưa cô đi. . . . . ."

Bị uất ức nước mắt tràn ra khỏi hốc mắt sở nhan, trừng mắt trước cái tên

đàn ông không biết từ đâu ra này, cô quả thật không biết nên nói gì. .

"Anh, tôi không cần anh quan tâm, anh tránh ra đi!"

"Tiểu thư, tôi đầy là tốt bụng, làm sao cô lại không lễ độ như vậy?"

"Anh mới là không có lễ độ! Anh vô duyên vô cớ nhận người quen, cái cô bạn

gái kia của anh lại duyên vô cớ loạn đả người. . . . . ."

Trác Dương

ngắt lời cô."Trước tiên tôi muốn làm rõ, cái cô gái hung dữ đó kh